"A ưm......" Hứa Lan Ý khẽ rùng mình, lập tức siết chặt tay lái, toàn thân căng cứng. May mà Giang Thác bật mức thấp, nếu không nhất định anh sẽ chịu không nổi.
"Sao vậy?"
"Không có gì, dạ dày hơi đau thôi." Hứa Lan Ý bịa chuyện, nhân tiện liếc nhìn Giang Thác ngồi ở ghế sau qua tấm kính bên phải.
"Sao lại đau dạ dày?" Giang Nghiệp Thành thấy vẻ mặt khác lạ của Hứa Lan Ý thì hơi lo lắng, "Hay là dừng xe lại đi, để anh lái cho."
"Vâng." Hứa Lan Ý đồng ý ngay, bởi vì anh không biết tên oắt con Giang Thác kia còn định giở trò gì nữa, trong tình huống này mình chắc chắn không thể đối phó được.
Thật ra thiếu niên ở ghế sau chỉ định ức hiếp một lát rồi thôi, nhưng thấy Hứa Lan Ý dừng xe ven đường thì lập tức đổi ý.
Đợi anh đi vòng qua ngồi vào ghế phụ, bàn tay Giang Thác đút trong túi lại ấn một cái.
Trứng rung tăng thêm một nấc càng rung mạnh hơn, Hứa Lan Ý vội vàng nắm chặt dây an toàn trước người rồi kìm lại tiếng rên rỉ suýt bật ra.
"Sao chảy mồ hôi dữ vậy, nóng lắm à?" Giang Nghiệp Thành hạ thấp nhiệt độ máy điều hòa, "Dạ dày còn đau không?"
"Đỡ hơn rồi. Anh lái xe đi."
Suốt quãng đường Hứa Lan Ý không quay đầu nhìn Giang Thác nhưng trong lòng mắng đối phương xối xả, chẳng biết tên nhóc chết bầm này đang nghĩ gì nữa, rõ ràng lúc nãy vẫn còn ngoan ngoãn mà giờ lại đột nhiên bật trứng rung!
Vì căng thẳng nên mông thít chặt hơn, cảm giác trong cơ thể càng rõ rệt hơn, Hứa Lan Ý vừa định nhích người đổi tư thế thì một dòng nước rỉ ra từ lỗ nhỏ thấm vào quần lót bằng vải cotton mềm, anh sợ đến nỗi cứng đờ tại chỗ.
Giang Thác ngồi chéo phía sau Hứa Lan Ý cười trộm một tiếng, ngắm nghía phần gáy trắng nõn đang khẽ run dưới mái tóc đen nhánh và chỗ thịt mềm nhô lên như ẩn như hiện, nhớ lại phản ứng đáng yêu của Hứa Lan Ý khi mình liếm mút nơi đó. Nghĩ đến lão cha ác ma đang ngồi lái xe trước mặt, còn mình lại lén nghịch trứng rung trong lỗ nhỏ của mẹ kế dâm đãng, không hiểu sao hắn lại thấy hưng phấn.
Ánh mắt nóng hổi của Giang Thác lướt từ cổ xuống dưới, cuối cùng dán vào mông Hứa Lan Ý, mặc dù bề ngoài người này nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng Giang Thác biết rõ thân thể anh như lòng bàn tay, chỉ cần nhìn bờ mông run run của anh là biết ngay anh đang chảy nước.
Đồ lẳng lơ này, lỡ cương trên xe thì rắc rối to. Giang Thác đành phải giảm bớt nhịp rung.
Đoạn đường này dài dằng dặc, dài đến nỗi Hứa Lan Ý cảm thấy như ngồi trên bàn chông.
Vì đang ngồi nên trứng rung không chui sâu lắm, nhưng cũng không rơi ra ngoài, chỉ liên tục đè vào điểm mẫn cảm hơi cạn làm anh sướng đến nỗi tê cả da đầu, Hứa Lan Ý sợ nước chảy ra nên cố thít chặt mông.
Đã vậy phía sau còn có một ánh mắt nóng bỏng không hề rời khỏi anh. Hương bách xù dìu dịu tràn ngập trong xe khiến thân thể Hứa Lan Ý nóng ran, bắt đầu tỏa ra hương hoa thoang thoảng.
Nếu không có Giang Nghiệp Thành thì Hứa Lan Ý đã rên thành tiếng rồi giãy giụa mông bự trắng nõn, để mặc nước chảy ướt nhẹp ghế ngồi bằng da thật, sau đó rặn trứng rung ra ngoài như đẻ trứng.
Cuối cùng cũng vào ga ra.
Hứa Lan Ý hoàn toàn không biết mình về nhà thế nào, lúc xuống xe bẹn đùi còn hơi run, trứng rung vẫn đang rung liên hồi, thậm chí trong thời gian này anh còn lên đỉnh bằng lỗ hậu một lần...... Nếu không véo trộm mình mấy lần để cơn đau át đi khoái cảm thì anh đã cương trên xe.
Giang Thác đi sau hai người, thấy chỗ vải sẫm màu giữa mông mẹ kế thì nở nụ cười đắc ý. Quả nhiên đồ lẳng lơ ướt mông rồi. Nếu không phải đang trong tình huống này, biết đâu anh sẽ vạch lỗ nhỏ dâm đãng hơn phụ nữ kia ra rồi năn nỉ mình chịch cũng nên.
"Dạ dày còn đau không?"