THẮT NÚT NGOÀI Ý MUỐN - DỤC HIỂU

"Thôi, đừng khóc nữa." Giang Thác luống cuống lau nước trên khóe mắt Hứa Lan Ý rồi cười tự giễu, "Ngoại hình anh đẹp thế mà, chỉ cần ngoắc tay là có vô số người muốn chạm vào anh, đâu nhất thiết phải là tôi."

Giang Thác căm ghét những kẻ lan truyền chuyện riêng tư của người khác, xem Hứa Lan Ý như đề tài bàn tán cười cợt, nhưng nếu bảo hắn vờ như không biết gì, vẫn đối mặt với Hứa Lan Ý như trước đây thì hắn không làm được, thế nên chỉ có thể chọn cách ngu ngốc nhất.

"Không...... Không phải." Hứa Lan Ý kinh ngạc lắc đầu, anh không biết tại sao Giang Thác nghĩ vậy, chỉ vô thức cảm thấy hắn ghét mình nên muốn đẩy mình ra, cảm xúc của anh vốn đã sa sút, giờ lại càng tủi thân hơn, "Em không cho anh đụng nhưng lại cho bạn nữ đụng, thì ra em vẫn thích nữ hơn......"

"Chậc." Giang Thác buồn cười đâm Hứa Lan Ý một cái, "Tôi cho bạn nữ đụng lúc nào?"

"Lúc nãy...... ở sân bóng......"

Giang Thác giật mình, không ngờ Hứa Lan Ý lại để ý kỹ như vậy, hắn cứ tưởng người này không bao giờ làm thế, càng không quan tâm mình thân thiết với ai.

"Tôi đẩy bạn ấy ra rồi mà."

Hứa Lan Ý vẫn buồn bã cắn môi dưới.

"Sao anh lại để ý chuyện này?"

Giang Thác nâng khuôn mặt dù có khóc cũng vẫn đẹp mê hồn kia lên, không hề biết trong mắt mình lộ ra vẻ chờ mong.

Hứa Lan Ý ngẩn ngơ nhìn Giang Thác hồi lâu, sau đó khẽ lắc đầu, anh cũng không biết tại sao mình lại để ý, đây là cảm xúc mà anh chưa bao giờ có, một loại cảm xúc khiến anh không dám nghĩ sâu hơn.

"Không biết à?"

"Anh...... không biết......"

Ánh sáng trong mắt Giang Thác dần tắt lịm.

"Không hôn thì cắn chỗ này được không...... Anh khó chịu quá." Hứa Lan Ý tựa đầu lên vai Giang Thác, lộ ra vùng cổ yếu ớt, sóng tình đang dâng trào mà dừng lại để nói chuyện này là một cực hình đối với anh, không được ăn tinh dịch, mùi hương của người trước mắt không thấm vào cơ thể mình, không cách nào xoa dịu được nỗi bứt rứt trong lòng. Hình như sau khi tiến vào giai đoạn này càng dễ nhớ lại những chuyện mình làm lúc hứng tình, nhất là thân thể ăn quen bén mùi luôn thành thật hơn đầu óc. Chỗ nào đó sau cổ giật liên hồi, cơn ngứa râm ran khiến Hứa Lan Ý thèm được Giang Thác mút cắn mấy lần.


Nhìn vùng cổ trắng nõn bày ra trước mặt mình chẳng khác nào con mồi tự tìm đến, dù Giang Thác có thất vọng hay tức giận cỡ nào cũng không thể từ chối, cúi đầu mút mạnh chỗ thịt mềm kia.

"A ưm ——!" Thân thể Hứa Lan Ý run bần bật, sau đó cảm nhận được mùi hương nồng đậm truyền vào người mình, cảm giác đê mê lan khắp toàn thân làm các tế bào khô héo bỗng chốc nở to, cực kỳ dễ chịu và thỏa mãn, "Sướng quá! A ha! Cắn mạnh nữa đi!"

Hứa Lan Ý nức nở ôm chặt Giang Thác rồi lắc mông kẹp dương vật trong cơ thể, đây là hành động vô thức khi anh sảng khoái tột độ.

Giang Thác phát hiện hình như mình có thể khống chế mùi trên người, phóng ra hay dừng lại đều dựa vào ý chí của mình. Vì có kinh nghiệm lần trước nên lần này hắn không phóng ra ồ ạt mà phóng từ từ, mang lại cho Hứa Lan Ý khoái cảm mãnh liệt kéo dài không dứt.

Dường như mùi hương của mình có thể xoa dịu người trước mắt, ngược lại mùi hương Hứa Lan Ý tỏa ra cũng làm mình mất khống chế, đây là bí mật Giang Thác mới phát hiện gần đây. Lúc hai người trao đổi mùi hương hắn cũng rất sảng khoái, đồng thời biết chắc trong đây không pha lẫn thứ gì khác mà chỉ có mùi của nhau, khiến hắn có ảo giác Hứa Lan Ý chỉ thuộc về mình.

Giang Thác vừa kích động thì dương vật trong đít Hứa Lan Ý bắt đầu tiến công dồn dập, mỗi lần đều đâm thẳng vào miệng nhỏ đóng kín phía trên, đột nhiên chỗ ướt sũng kia dần mở ra, tiếng rên của Hứa Lan Ý cũng trở nên cao vút, mười ngón tay bấu vào lưng hắn, mơ màng nói "đâm chỗ đó đi".

"Cảm thấy gì không? Chỗ trong người anh lại mở ra kìa." Giang Thác hơi kinh ngạc.

"Ư ư, mau cắm vào đi...... Chỗ đó, ngứa quá, muốn lắm a a a!"

"Đừng vội. Chưa cắm được đâu." Giang Thác đảo quanh miệng nhỏ, chờ chỗ đó mở rộng đến khi chứa được quy đầu của mình mới thọc mạnh vào.

"A a a a ——!" Đây là cảm giác bị đâm xuyên đã lâu mới có lại, khoái cảm quen thuộc từ xương cụt xông thẳng lên đầu, Hứa Lan Ý duỗi thẳng hai chân, lỗ nhỏ không ngừng co thắt.

"Hình như chỗ này có thêm gì đó thì phải." Giang Thác hơi băn khoăn, rõ ràng lần trước mình có thể cắm đến tận cùng, nhưng lần này lại có một lớp màng cản lại, Giang Thác thọc thêm mấy cái, Hứa Lan Ý lập tức kêu khóc cào lưng hắn.

"Đừng a a! Đừng đâm chỗ đó, ưm ưm!"

"Sao thế?" Giang Thác chưa từng thấy Hứa Lan Ý phản ứng mạnh như vậy, lần trước cũng chịch chỗ này, còn mạnh bạo hơn bây giờ mà không nghe anh nói khó chịu. Vì tò mò nên hắn lại chọc nhẹ lớp màng kia.

"A a a sắp chết rồi, không được, kích thích quá! Anh sợ...... Huhu anh không muốn......" Hứa Lan Ý khóc nức nở, hai chân quỳ trên sofa co rút từng cơn, dù vậy anh vẫn cố nhấc mông lên trốn đi, nhưng vừa nhúc nhích thì khoang thịt chợt phun nước ồ ạt, thậm chí Hứa Lan Ý còn không biết mình lên đỉnh thế nào.

"Chậc, sao lần này phản ứng mạnh thế?" Giang Thác líu lưỡi, dịu dàng xoa bụng Hứa Lan Ý trấn an.

"Ưm ưm..... Không phải tại em, tại em đâm vào chỗ kỳ quái kia sao...... Nấc!" Nói xong Hứa Lan Ý còn nấc một cái, lòng bàn tay nóng hổi của Giang Thác áp vào bụng khiến anh hết sức dễ chịu.

"Bụng nóng quá...... Ư....."

"Vậy tôi không đâm chỗ đó nữa." Giang Thác đổi sang hướng khác, vì có thêm một vật cản nên khoang thịt vốn không lớn lắm càng chật chội hơn, kẹp hắn vừa đau vừa sướng, kích động đâm thọc khiến Hứa Lan Ý suýt ngã ngồi trên dương vật hắn.

Để dễ dàng khống chế, Giang Thác đặt Hứa Lan Ý nằm sấp trên thành sofa, một chân giẫm lên ghế, chân kia quỳ xuống, còn hắn đứng phía sau đâm vào, trải qua một phen kịch chiến, sơ mi trắng trên người Hứa Lan Ý đã tuột xuống vai, lúc hứng tình xương bả vai xinh đẹp co lại nhìn rất đáng yêu, tà áo phủ lên cặp mông căng mẩy, như ẩn như hiện theo động tác của Giang Thác, trên áo có mấy chỗ bị nước văng tung toé làm ẩm ướt, dính vào bờ mông trắng nõn càng tăng thêm vẻ gợi cảm.

Giang Thác vừa liếc thấy cảnh này thì máu sôi trào, dương vật vểnh cao đâm rút tới tấp làm Hứa Lan Ý chảy nước đầm đìa.

"A ha, sướng quá, mạnh nữa đi...... Đâm rách cũng không sao...... Ưm a......" Một tay Hứa Lan Ý chống lên thành ghế, tay kia nắm tay Giang Thác trên eo mình kéo tới trước bụng, "Em xoa bụng anh đi, được không...... Ư ư....."

Bình luận

Truyện đang đọc