THẮT NÚT NGOÀI Ý MUỐN - DỤC HIỂU

"Sao lại thích xoa bụng thế?"

Giang Thác lần theo tay Hứa Lan Ý sờ lên bụng dưới căng phồng của anh, kỳ quái là chỗ đó không mềm như bụng mỡ khi tăng cân mà hơi cứng khiến hắn không dám xoa mạnh, chỉ nhẹ nhàng xoa theo vòng tròn, ngay cả động tác đâm rút cũng nhẹ hơn.

"Dễ chịu không?"

"Dễ chịu...... Ưm......" Hứa Lan Ý híp mắt ngẩng mặt lên, đôi môi đỏ mọng liên tục phả ra khí nóng, ngực áp sát vào thành sofa, vải áo hơi cứng cọ xát núm vú lên xuống theo động tác đưa đẩy khiến hai hạt đậu nhô cao vừa đỏ vừa sưng, quầng vú xung quanh cũng sưng tấy, cảm giác nhoi nhói khiến người ta muốn ngừng mà không được, Hứa Lan Ý cố ý chồm tới trước để núm vú được ma sát mạnh hơn.

Vốn dĩ ngực anh rất bằng phẳng, không hiểu sao dạo này lại to ra, tuy không rõ lắm nhưng nhìn khá gợi cảm......

Chắc không phải vì bị Giang Thác bú đấy chứ! Hứa Lan Ý đỏ mặt nhớ lại lần trước ở viện mồ côi, làm đến cuối cùng Giang Thác cứ ngậm vú mình không nhả, hơn nữa còn bú rất mạnh như muốn hút ra gì đó. Làm xong về lại giường, hai núm vú anh sưng to gấp mấy lần, cứ tưởng vậy là kết thúc, ai ngờ sau khi ngủ say Giang Thác lại rúc vào ngực anh ngậm vú cả đêm, ngay cả hắn cũng không biết! Chẳng lẽ cậu nhóc này là em bé chưa cai sữa sao! Hứa Lan Ý vừa thẹn vừa tức mà không dám lên tiếng vì sợ Giang Thác biết sẽ càng bú mạnh hơn.

Nhưng lâu lắm rồi hắn đâu bú mình...... Thật là khó chịu, Hứa Lan Ý vô thức rên rỉ mấy tiếng.

"Anh làm gì vậy?" Giang Thác nhận ra tư thế của Hứa Lan Ý hơi lạ nên bế người lên khỏi sofa.

"Á!" Anh bất thình lình ngã vào lòng Giang Thác, quang cảnh trước ngực cũng lập tức lộ rõ.

Thấy hai núm vú sưng to, Giang Thác nheo mắt lại. Đồ lẳng lơ này thế mà cọ vú mình vào sofa!

"Đói khát vậy à? Anh có biết hôm nay vú mình nhô lên khỏi áo không?" Giang Thác nắm núm vú kéo mạnh một cái làm Hứa Lan Ý lập tức kêu rên, vành tai đỏ bừng vì xấu hổ.

"Rõ ràng là đàn ông mà núm vú lại gợi cảm như thế! Gợi cảm thì thôi đi, còn bày đặt mặc sơmi trắng nghiêm chỉnh nữa. Đồ lẳng lơ, anh muốn để mọi người thấy vú mình đúng không?!"

"Ư..... Không phải...... Anh không biết...... Ư ư....." Đúng là Hứa Lan Ý không biết núm vú mình nhô lên, nếu không anh đã chẳng mặc áo này, giờ bị Giang Thác nói toạc ra làm anh xấu hổ đến nỗi toàn thân đỏ bừng, làn da trắng nõn ửng hồng, nước mắt tí tách rơi xuống. Đáng sợ nhất là càng xấu hổ thì nước phun càng nhiều.

"Ăn mặc thế này để dụ dỗ ai hả?" Giang Thác vân vê núm vú to tròn, nhìn vật nhỏ màu hồng hai năm trước bây giờ biến thành màu đỏ rực, cổ họng hắn khô khốc, không kiềm chế nữa mà cúi người cắn viên thịt bên phải một cái.

"Ưm a!" Hứa Lan Ý giật mình, ngón tay luồn vào tóc Giang Thác, sau khi cào nhẹ da đầu thì khó chịu siết chặt tay.


Cuối cùng anh đã hiểu tại sao khi làm đến lúc cao trào Giang Thác sẽ vô thức nắm tóc mình, thì ra điều này thực sự mang đến khoái cảm chinh phục về mặt tâm lý. Hứa Lan Ý níu túm tóc trong tay, vô thức ưỡn ngực lên như muốn thúc giục đối phương thô bạo hơn nữa.

"Mút mạnh vào a a a! Quầng vú cũng muốn liếm...... Ưm, Tiểu Thác tuyệt quá......"

Giang Thác cười.

"Sao nghe như đang khen trẻ con vậy."

"Thì em...... vốn là trẻ con mà."

"Trẻ con mà biết đâm đít anh chảy nước bằng cu to thế này sao?" Giang Thác lại bắt đầu hung hăng đâm rút, vừa chịch vừa bú vú Hứa Lan Ý, "Nói lại đi, tôi không phải trẻ con."

"Ư! Mút mạnh quá! Nhẹ thôi...... A ha...... Nếu không phải trẻ con...... A! Sao lại thích...... ngậm vú đi ngủ chứ......"

Giang Thác giật mình, tựa như không ngờ mình thật sự làm chuyện này, "Lúc nào?"

Cổ Hứa Lan Ý đỏ bừng, anh không nói gì, Giang Thác đành phải thúc mạnh vào khoang thịt.

"Ư a a! Sẽ rách mất đừng mà a a! Đội lên bụng rồi! Núm vú đau quá ư ư ư chậm một chút!" Mặc dù Giang Thác cố tránh đi vách ngăn mỏng manh kia nhưng mọi chỗ trong khoang thịt đều rất nhạy cảm, chỉ mới bị dập một lát ngắn ngủi mà anh đã lên đỉnh phun nước lần thứ ba.

"Thật muốn bú đứt núm vú dâm đãng của anh! Cho anh khỏi ăn mặc khêu gợi như vậy nữa!"

Giang Thác cảm thấy mình sắp điên rồi, tình cảm phức tạp của hắn dành cho Hứa Lan Ý vào giờ phút này đã biến thành sự chiếm hữu mạnh đến mức gần như biến thái, chỉ hận không thể trói người này lại nhốt vào phòng tối, để anh chỉ có mình, chỉ bị mình thấy, chỉ bị mình chơi! Trước kia hắn từng nghĩ nếu người này giúp Giang Nghiệp Thành làm chuyện xấu thì mình sẽ làm như thế, nhưng tỉnh táo lại mới nhận ra đây là điều phi thực tế, bởi vì chẳng những mình không có tiền mà còn phải đi học nữa.

"Không chịu nổi ư ư ư, anh muốn bắn a a! Tiểu Thác, bắn cho anh đi...... Anh muốn......"

Giang Thác đang chịch đỏ mắt, nghe vậy thì dựa vào ý chí mạnh mẽ của mình để làm chậm lại rồi do dự hỏi: "Bắn ở đây luôn à?"

"?" Chứ không thì sao? Câu hỏi khó hiểu của Giang Thác làm Hứa Lan Ý hơi nghi hoặc.

"Sẽ làm ướt sofa đấy, lỡ làm bẩn thì phải đền đúng không?" Vì Hứa Lan Ý đang banh chân quỳ trên ghế nên nước từ chỗ giao hợp của hai người liên tục nhỏ xuống, sofa đã bị ướt một mảng, nếu bắn ra thì tinh dịch nhất định sẽ chảy xuống sofa...... Uớt quá rất khó lau dọn.

Hứa Lan Ý suýt ngất, sao đã đến lúc này mà hắn còn có thể nghĩ tới chuyện đó chứ?!!

"Ư..... Anh sẽ đền, em đừng để ý! Mau lên......" Đại mỹ nhân đã nghẹn đến nỗi hai mắt đỏ bừng, trong đầu chỉ có dục vọng muốn bắn và muốn được bắn, thế mà người phía sau còn dừng lại ngay lúc này.

"Nhưng đắt lắm......"

"!!" Hứa Lan Ý luôn thanh cao điềm tĩnh cuối cùng phải hét lên, "Giờ không phải lúc nghĩ mấy chuyện này đâu nhóc hư!"

"Lại gọi tôi là nhóc hư." Giang Thác nghiến răng đè người xuống sofa thọc sâu mấy cái, Hứa Lan Ý run rẩy khóc nấc rồi bắn tinh như bão tố, cuối cùng Giang Thác cũng rót luồng tinh dịch nóng hổi đầu tiên trong đêm nay vào cơ thể đối phương.

Bình luận

Truyện đang đọc