THIÊN ĐẠO PHI TIÊN



Áp chế thù hận trong lòng, Trần Vũ chợt nhớ tới một chuyện làm hắn tò mò bấy lâu mà vẫn chưa có lời giải đáp.

Đó là tư chất, cái gọi là tư chất rất mơ hồ, hắn đã tra xét điển tịch nhưng không ra, hôm nay có cơ hội, phải hỏi cho rõ mới được.

Về phần này Trương Phong không chút giấu giếm, trái ngược lại càng giải thích một cách sảng khoái.

Theo lời Trương Phong, cái gọi là tư chất thực ra là nói đến linh căn của một người.

Thông thường linh căn đều dựa vào ngũ hành thuộc tính để phân chia thành: Phàm Căn, Ngụy Linh Căn, Chân Linh Căn, Địa Linh Căn và Thiên Linh Căn, riêng có một loại đặc biệt gọi là Dị Linh Căn.

Trong đó, Phàm Căn chiếm đa số, mặc dù bọn họ có đủ ngũ hành trong người, nhưng toàn bộ ngũ hành thuộc tính rất yếu ớt, bị ẩn đi tất cả, cơ hồ không cách nào cảm nhận được thiên địa linh khí.

Tuy nhiên có một số người mang trong mình bốn năm loại thuộc tính nổi trội, bọn họ được gọi là Ngụy Linh căn.

Người mang Ngụy Linh Căn có thể tu luyện được hầu hết các loại pháp quyết trong tu tiên giới, tuy nhiên tốc độ tu luyện lại chậm đến đáng thương.

Cho nên, trong ngàn vạn năm qua, số người dựa vào Ngụy Linh Căn để đột phá tới Ngưng Khí tầng chín, có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.

Đây cũng là loại linh căn không được chào đón nhất trong tu tiên giới, cơ hồ gia tộc tu tiên hay tông môn tiểu phái đều không muốn thu nhận làm môn hạ.

Tuy vậy, vẫn có một loại được mọi người chào đón hơn một chút, đó là Chân Linh Căn.

Linh căn loại này thường được các nơi thu nhận, cũng là loại chiếm đa số trong tông môn tiểu phái.

Chân Linh Căn đều mang trong người ba loại thuộc tính nổi trội, tương lai những người này có thể đạt tới Trúc Cơ Kỳ.

Hiếm thấy hơn Ngụy Linh Căn và Chân Linh căn là Địa Linh Căn, linh căn loại này thường được các đại tông môn ưu tiên tuyển chọn.

Địa Linh Căn mang trong người hai loại thuộc tính nổi trội, nghe nói tương lai có thể đạt tới Kết Tinh Kỳ.


Về phần số ít mang trên người đơn thuộc tính chính là Thiên Linh Căn, còn vượt ra ngoài ngũ hành căn như: lôi, quang, hắc ám,! được gọi là Dị Linh Căn.

Hai loại này được các đại tông môn chào đón nồng nhiệt, nhưng số lượng lại ít đến thương cảm, có thể nói là kỳ tài trăm năm khó gặp.

Hiệu quả khi tu luyện của hai loại này tuyệt vời đến kinh người, tương lai những người này thấp nhất cũng là Kim Đan Kỳ, tuyệt không thể thấp hơn.

Nghe đến đây, Trần Vũ có chút thất thần, trong lòng không biết mình thuộc loại linh căn nào.

Nếu như đen đủi dính phải Ngụy Linh Căn, vậy cả đời chỉ có thể dừng chân ở Ngưng Khí Kỳ thôi sao?
Mặc dù nội tâm lo lắng bất an, nhưng Trần Vũ rất tranh thủ thời gian để hỏi thêm về các loại bảo khí mà tiên nhân thường sử dụng.

Trương Phong cũng không có nghiên cứu về mặt này nhiều lắm, hắn chỉ biết có hai loại thông dụng, đó là: Pháp Khí và Phù Bảo.

Còn mấy loại khác thì hoàn toàn không biết đến, cũng chưa từng nghe nói tới.

Bất quá, tất cả bọn chúng đều được chia ra thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.

Mà thứ được sử dụng nhiều và rộng rãi nhất chính là Pháp Khí, giống như thanh kiếm mà Trương Phong đang mang trên người.

Ngoài những thứ như linh căn, pháp bảo, cấp bậc tu luyện, Trần Vũ còn nghe được từ miệng Trương Phong rất nhiều loại thần kỳ khác như linh phù, trận pháp, đan dược,!
Đó toàn là những thứ không thể thiếu của tu tiên giả, Trần Vũ càng nghe càng hưng phấn vạn phần.

Nhưng hết thẩy chỉ là ước muốn, hiện tại một khối linh thạch cũng không có, lấy gì mua mấy loại đồ vật kia.

Trong lúc nói chuyện, hai người bất tri bất giác đã tới trước cửa Huyền Linh Điện.

Linh điện này nằm ở trung tâm Hóa Nghi Thành, nhìn tổng thể có ba tầng, mỗi tầng đều có công dụng khác nhau, bất kể là ngày hay đêm, đều có tu tiên giả ra vào liên tục.

"Trương huynh, nơi đây là?" Trần Vũ nhìn tòa linh điện thấp giọng hỏi.


Tuy đây không phải lần đầu nhìn thấy Huyền Linh Điện, nhưng đó là sự việc của mấy ngày trước.

Lúc đó, hắn thấy nơi này có nhiều tu tiên giả ra vào, lòng sinh kiêng kỵ, không dám tùy tiện bước vào, cho nên cũng quên mất chuyện này.

Nhưng hôm nay nghe Trương Phong nhắc tới, hơn nữa còn đang đứng trước linh điện, nên không hỏi thăm là không được.

"Ha ha, ngươi bước chân vào tu tiên giới không lâu, đương nhiên là không biết tới tiếng tâm lừng lẫy của Huyền Linh Điện rồi.

Nói không ngoa thì đây chính là nơi được tất cả mọi người xem trọng, trong đây thường xuyên ban bố các loại nhiệm vụ, chỉ cần có thực lực, liền có thể vào đây nhận nhiệm vụ để đổi lấy linh thạch.

" Trương Phong cười lớn, tùy tiện giải thích một câu.

Lúc này Trần Vũ mới minh bạch, thì ra đây là nơi kiếm linh thạch của tu tiên giả, bởi vậy không kể ngày đêm, đều có người tới lãnh nhiệm vụ.

Trần Vũ thầm ghi nhớ trong lòng, nếu đúng như lời Trương Phong nói, hắn cũng muốn xem thử nơi đây có nhiệm vụ nào thích hợp với mình hay không.

"Nếu đã tới đây rồi, chi bằng ngươi cùng ta vào trong một chuyến, có khi gặp được nhiệm vụ thích hợp thì sao?" Trương Phong thấy ánh mắt tò mò của Trần Vũ, suy nghĩ một chút rồi đưa ra lời đề nghị.

"Đa tạ Trương huynh, tiểu đệ quả thật đang muốn vào trong một chuyến.

Còn thu hoạch có được như mong muốn hay không, vậy phải xem ý trời rồi!" Trần Vũ hơi ôm quyền đáp.

"Nếu đã muốn, vậy theo ta vào trong.

" Trương Phong gật đầu, đi trước dẫn đường.

Vừa bước vào cửa lớn, Trần Vũ phát hiện không gian bên trong rộng gấp mấy lần phủ quận nha ở thế tục.


Trên mỗi gốc cột, đều khắc vô số hình thù của các loại dị thú, bên cạnh cánh cửa ra vào lại treo đầy thơ văn, vô tình khiến nơi đây tỏa ra một loại khí chất bất phàm.

Hơn nữa, hắn phát hiện tầng một có rất nhiều khu vực, chúng đều được đánh dấu bằng số thứ tự, còn trên vách tường là những tấm thông cáo nhiệm vụ được dán đầy trên đó.

Xung quanh có rất nhiều người, bọn họ đều mang theo vẻ mặt hớn hở, bàn luận các loại nhiệm vụ với nhau.

Trần Vũ cẩn thận dò xét nhiệm vụ do Huyền Linh Điện ban bố, có rất nhiều nhiệm vụ săn giết yêu thú, ma thú để lấy đan hạch của chúng.

Hầu hết tất cả những loại nhiệm vụ săn giết này, độ khó thấp nhất cũng là hai tinh.

Mà độ khó trong Huyền Linh Điện chỉ được xếp từ một tới năm, cho nên hai tinh không phải nhiệm vụ dễ dàng cho lắm.

Trừ nhiệm vụ đó ra, còn có các loại nhiệm vụ khác như luyện chế pháp khí, pháp bảo, đan dược dành cho Luyện Khí Sư và Luyện Đan Sư.

Đơn giản hơn một chút, là các loại nhiệm vụ về phương diện thu thập tài liệu cùng tin tức, nhưng mỗi một cái đều không đơn giản.

Nhìn chung, trong Huyền Linh Điện có rất nhiều loại nhiệm vụ khác nhau, tuy nhiên nhiệm vụ dễ lại không nhiều.

Nếu dễ dàng như thế, vậy cần dán thông cáo làm gì cho mệt, chi bằng tự tay làm cho xong, bất quá vẫn có vài cái là ngoại lệ, nhưng số nhiệm vụ dễ đó, sớm đã bị người khác đoạt tới tay rồi.

Trong lòng chỉ có thể cười khổ, thông cáo này, ai tới sớm là của người đó, hắn không thể làm gì khác.

Nhưng nghĩ tới mấy tầng trên, Trần Vũ hướng Trương Phong hỏi thăm: "Trương huynh, nếu tầng một là nơi ban bố nhiệm vụ, vậy hai tầng trên là! "
"Hai tầng trên sao? Chút nữa thì ta lại quên mất! Đúng như ngươi nghĩ, tầng một chính là nơi ban bố các loại nhiệm vụ, còn tầng hai chuyên thanh toán linh thạch, còn tầng ba chính là nơi dành cho chấp sự nghỉ ngơi.

" Trương Phong vỗ vỗ thái dương, sau đó tùy ý giải thích.

"Xem ra, muốn có linh thạch, buộc phải trầy da tróc vảy một phen mới được.

" Nhìn những nhiệm vụ này, Trần Vũ thầm cảm khái một tiếng.

Từ khi bước vào Huyền Linh Điện, Trần Vũ biết thực lực bản thân tới đâu, nên chỉ tìm các loại nhiệm vụ liên quan tới tìm kiếm và thu thập dược liệu.


Nhưng người tính không bằng trời tính, mấy cái đó, có cái nào không phải là thiên tài địa bảo khó tìm đâu chứ, Trần Vũ đành chết tâm.

Sau khi đảo xong một vòng Huyền Linh Điện, Trương Phong tiến tới một bảng thông báo, chăm chú xem xét, dường như y rất ưng ý nhiệm vụ này.

Trần Vũ đứng một bên cũng thấy, thì ra đây là nhiệm vụ hộ tống vận chuyển linh dược.

Loại nhiệm vụ này chỉ có hai tinh, đối với hắn rất khó, nhưng Trương Phong thì chưa chắc là vậy.

Quả nhiên không quá một tuần trà, Trương Phong liền gật đầu, sau đó xé bảng cáo thị đi tới khu vực quầy đá số hai mươi.

Phía sau quầy đá là một lão giả khô gầy, hai mắt đục ngầu như người thiếu ngủ, phía trước quầy đá có năm sáu người đang cung kính nói gì đó với lão giả kia.

"Tô Lão, ta muốn nhận nhiệm vụ này.

" Đợi mấy tên kia rời đi, Trương Phong đi tới trước quầy đá, cực kỳ cung kính nói với lão giả họ Tô.

"Ta còn tưởng là ai, hóa ra là Trương tiểu tử nhà ngươi!" Tô Lão cười lớn một tiếng, tiếp nhận tờ thông cáo mà Trương Phong vừa gỡ xuống.

"Nguyên lai ngươi chọn nhiệm vụ hộ tống linh dược cho một cửa hàng nhỏ, mặc dù thù lao không nhiều nhưng cũng rất an toàn.

" Tô Lão có chút thưởng thức, nhìn một chút liền đưa cho Trương Phong một tấm lệnh bài, rồi ghi vào sổ sách.

Trần Vũ đương nhiên biết phân lượng của mình tới đâu, suốt cả quá trình cứ im lặng, đứng một bên chờ đợi.

"Đa tạ Tô lão, hôm nay ta có việc không thể ở lại bồi tiếp, xin hẹn ngày khác tái ngộ.

" Trương Phong cung kính ôm quyền hành lễ.

Tô Lão đang mỉm cười, nghe Trương Phong nói vậy thì dừng lại, ánh mắt hiện lên một tia không vừa lòng, nhưng cuối cùng vẫn thở dài rồi xua tay tiễn khách.

Trần Vũ cũng làm theo Trương Phong, hướng lão giả kia hành lễ một cái rồi xoay người rời đi.




Bình luận

Truyện đang đọc