THỨ NỮ CÔNG LƯỢC

Edit:pthu Beta: Tiểu Tuyền

Thái phu nhân cùng Đỗ ma ma vừa mới đứng lại, đã nhìn thấy Nhị phu nhân cùng Lôi công công chậm rãi hướng bên này đi tới.

“Lôi công công!” Thái phu nhân cười nghênh đón.

Lôi công công nghe được tiếng ồn ào bận rộn bước nhanh hơn.

“Thái phu nhân!” Hắn khom người để hành lễ, ở đáy mắt tất cả đều là ý cười.

Trong lòng Thái phu nhân khẽ ổn định, mời Lôi công công vào phòng khách ngồi xuống.

Lôi công công nhìn tiểu nha hoàn dâng trà trầm mặc không nói.

Thái phu nhân trong lòng hiểu, đuổi hầu hạ bên cạnh đi.

Lôi công công lập tức đứng lên khuôn mặt là nụ cười “ Thái phu nhân, chúc mừng chúc mừng a!”

Thái phu nhân kinh ngạc.

Lôi công công đã thấp giọng nói: “Hoàng hậu nương nương có hỉ mạch!”

“A!” May là thái phu nhân đã sớm luyện được công phu gặp chuyện cũng không biểu lộ ra sắc mặt, mà thời khắc này cũng không thỏi lộ ra vui mừng, “Chuyện này thật không?” lại nghĩ tới tính chất trọng đại trong chuyện này, Lôi công công nhất định không đem ra đùa giỡn, mình quan tâm sẽ bị loạn, nói lời không có suy nghĩ, không khỏi buồn bực trong lòng, nụ cười trên mặt lại tăng thêm mấy phần, chắp tay trước ngực hướng phía tây vái lạy, “A di đà Phật! Thật là Bồ Tát phù hộ.”

Lôi công công vẫn cố nén vui mừng, nhưng giờ phút này để lộ ra mà không có chút nào giữ lại. Hắn tươi cười rạng rỡ: “Hoàng thượng biết được đã cao hứng biết bao nhiêu. Sáng sớm ngày hôm qua liền đi điện Phụng Tiên, nói muốn trai giới ba ngày, cầu Thái Tông, Thánh Tổ hoàng đế phù hộ Hoàng Hậu nương nương có thể thuận lợi sinh hạ hoàng tử.”

*trai giới = chay tịnh: ăn mặc nghiêm chỉnh, bỏ hẳn mọi đam mê như rượu, ăn mặn, sắc dục….

Sinh hạ hoàng tử mặc dù tốt, cũng chẳng qua là dệt hoa trên gấm. Hoàng hậu nương nương có thai, hoàng thượng lại đích thân đến điện Phụng Tiên dâng hương, đế hậu ân ái, đây mới là làm cho Thái phu nhân cao hứng. Lão nhân gia nàng cười đến mức ánh mắt híp lại thành trăng rằm phát sáng: “Mượn cát ngôn của Hoàng thượng rồi! Mượn cát ngôn của hoàng thượng rồi!”

“Hai ngày nữa trong cung liền có tin tức truyền tới.” Lôi công công cười nói, “Hoàng hậu nương nương bảo ta trước đó cùng ngài nói một tiếng, để cho ngày cũng vui mừng cao hứng.”

“Đa tạ nương nương nhớ thương!” Khuôn mặt Thái phu nhân là nụ cười, chuyện này đúng thật là chuyện tốt lớn như trời.” Sau đó lại tinh tế hỏi chuyện hàng ngày của hoàng hậu.

Biết Hoàng hậu nương nương mọi chuyện đều tốt, Thái phu nhân lại hỏi hoàng Trường Tử cùng Hoàng Tam Tử.

“…….Hoàng Trường Tử mỗi ngày ở cung Càn Thanh hầu hạ hoàng thượng phê duyệt tấu chương, rất là cực khổ, lúc vội tới thỉnh an Hoàng hậu nương nương, người cũng gầy gò chút ít. Nhưng mà tính tình lại càng trầm ổn hơn. Đầu tháng thầy dạy ngài ấy là Lương các lão, hắn còn ở trước mặt Hoàng thượng khen ngợi Tam hoàng tử. Nói Tam hoàng tử thiên tư thông tuệ. Hoàng thượng nghe được rất cao hứng, thưởng Tam hoàng tử một cái nghiên mực Đoan Khê.”

*thiên tư thông tuệ: tư chất bẩm sinh thông minh

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Thái phu nhân càng phát ra cao hứng, nói đến hôn sự của Hoàng Trưởng Tử, “……….Biết lúc nào thì có thể định ra sao?”

Lôi công công kín đáo nói: “Hoàng hậu nương nương mấy ngày nay ở trong cung tĩnh dưỡng, chỉ chờ Hoàng thượng quyết định. Nhưng mà, Hoàng hậu nương nương cũng nói, chuyện này phải sớm một chút định ra, Hoàng Trường Tử tuổi không còn nhỏ rồi.” ⇒ xem lại giùm e đoạn này

Hoàng thượng lkhẳng định không muốn từ Dương gia chọn vóc vợ. Nếu là lúc trước, còn lo lắng hoàng thượng có bị Hoàng quý phi ảnh hưởng, nhưng bây giờ, hoàng thượng cùng hoàng hậu chính là thời điểm cầm sắt cùng kêu, Hoàng quý phi đang lúc thế mỏng, tự nhiên càng sớm đem hoàng trưởng tử phi chọn người định ra thì càng tốt.

Thái phu nhân càng nghĩ, càng thấy được hài tử tới kịp thời. Vì thế không nói thêm lời nào, cười hỏi thân thể của Lôi công công. Mà Lôi công công thấy sắc trời không còn sớm, cùng Thái phu nhân hàn huyên mấy câu, thì đứng dậy cáo từ. Thái phu nhân mời ở lại mấy câu, rồi tự mình tiễn Lôi công công đến cửa, bởi Do Nhị phu nhân dìu đi đến Thùy Hoa Môn. Sau đó hướng Đỗ ma ma đang mang khuôn mặt lo lắng dùng ánh mắt sai khiến, hai người không nhanh không chậm vào bên trong.

“Hoàng hậu nương nương có hỉ mạch!” Thái phu nhân vào cửa liền nói tràn đầy vui vẻ.

“Ai nha!” Đỗ ma ma kinh hô một tiếng, ánh mắt đỏ lên, “Đây thật đúng là chuyện tốt bằng trời”

Thái phu nhân gật đầu, hốc mắt cũng có chút ướt át: “Hai ngày nữa trong cung sẽ có tin tức truyền tới. Ta muốn đi Từ Nguyên Tự dâng nén hương đầu cho Hoàng hậu nương nương.” Lại nói, “Ngươi đem Hầu gia mời tới. Chuyện này phải sớm một chút nói cho hắn biết, để cho hắn cũng có thể thờ phào nhẹ nhõm. Mấy ngày nay mỗi ngày bận tâm chuyện của Hoàng hậu nương nương, mọi người đều gầy rồi.”

Có người gầy hay không Đỗ ma ma nhìn chưa ra, nhưng tâm tư yêu thương nhi tử của Thái phu nhân Đỗ ma ma đã hiểu.

Nàng mỉm cười đáp “Vâng”, tự mình đi tìm Từ Lệnh Nghi tới đây.

Từ Lệnh Nghi nghe xong quả nhiên cái cao hứng, sau khi trở về còn nhẹ nhàng niết cằm của Thập Nhất Nương, ở thời điểm Thập Nhất Nương còn chưa kịp kháng nghị đã kê vào lổ tai nói: “Hoàng hậu nương nương đã chuẩn ra có hỉ mạch.”

“Thật!” Thập Nhất Nương ánh mắt sáng lên, không kịp tranh luận nhiều, “Hài tử bao lớn rồi?”

Như vậy, ít nhiều gì cũng xem như đền bù nỗi đau đớn mất đi Ngũ hoàng tử của Hoàng Hậu nương nương.

“Khuya ngày hôm trước chẩn ra.” Từ lệnh nghi cười nói, “Mới vừa rồi Lôi công công chính miệng nói với Nương.”

Lôi công công là Đại tổng quản của cung Khôn Trữ Cung, lời của hắn hiển nhiên sẽ không có giả dối.

Thập Nhất Nương vì Hoàng hậu nương nương cao hứng trở lại: “Vậy chúng ta phải chuẩn bị những gì? Có phải làm quần áo trẻ em hay không? Hoặc là tặng chút đồ ăn ngon vào cung!” Lại cảm thấy mình hưng phấn quá rồi, ở đây không giống như ở thời đại của mình, tặng đồ ăn là biểu hiện thân mật. Vội nói: “ Đồ ăn chính là không thể tặng vào cung, đoán chừng mặc cũng không…….Hoặc là trình lên quan bái kiến Hoàng hậu nương nương một chút. Cũng không biết ở phương diện này có cái gì quy củ không? Phải nên cùng nàng nói một tiếng chúc mừng mới phải. Chuyện này thật đúng là chuyện làm cho người ta cao hứng!”

Có người cùng mình làm cùng một chuyện cao hứng, vui sướng sẽ trở nên lớn hơn gấp mấy lần.

Nhìn Thập Nhất Nương hăng hái bừng bừng, Từ Lệnh Nghi cười lên.

“Đến lúc đó quan lí sẽ có tin tức truyền tới, qua ba tháng đầu cũng có thể đi chúc mừng Hoàng Hậu nương nương. Về phần thức ăn, y phục chẳng hạn.” Hắn uyển chuyển nói “Thứ nhất là trong cung không thiếu, thứ hai là định chế của hoàng tử, công chúa, gia đình bình thường cũng lấy không ra vật liệu may mặc như vậy.”

“Ừ ừ ừ.” Thập Nhất Nương vẻ mặt tươi cười, gật đầu lia lịa, “Đến lúc đó ta phải thật sớm đi chúc mừng Hoàng hậu nương nương mới được.”

Từ Lệnh Nghi cười gật đầu, nói: “Nương muốn hai ngày nữa đi Từ Nguyên Tự thắp nén hương đầu cho Hoàng hậu nương nương. Đến lúc đó nàng phụng bồi cùng đi đi”

“Được a!” Thập Nhất Nương đáp ứng rất dứt khoát.

Nàng cũng hy vọng có thể vì sinh mệnh sắp tới này đưa lên lời chúc phúc tốt đẹp.

Có tiểu nha hoàn đi vào bẩm: “Phu nhân, tiểu sư phụ bên cạnh Tể Trữ sư thái tặng kinh thư tới đưa cho ngài.”

Từ Lệnh gia nghe được ánh mắt ngưng lại, một bộ dáng xem thường.

Thập Nhất Nương biết hắn không thích những thứ này, cười giải thích: “Tể Trữ sư thái mới vừa rồi đến thăm ta, giảng “Tâm kinh” cho ta nửa ngày, còn muốn tặng ta một quyển kinh thư nàng đích thân sao chép. Thịnh tình khó chối từ.” Lại nói, “Có câu nói, nhập gia tùy tục. Có một số việc, vẫn còn tùy ý chút ít mới tốt. Trong lòng hiểu là được.”

Sắc mặt Từ Lệnh Nghi khẽ biến thành nguôi giận, không có lên tiếng.

Thập Nhất Nương cảm thấy đây không phải là đề tài tốt gì, nhớ đến vừa rồi hắn đi gặp Mã Tả Văn, liền cười thay đổi đề tài: “Chuyện Hoàng Trường Tử tuyển phi có tiến triển gì không? Nếu có thể định xuống, Hoàng hậu nương nương có thể nói là song hỷ lâm môn rồi.”

“Danh sách vẫn chỉ vừa mới đưa đến trong tay hoàng thượng.” Từ Lệnh Nghi nói, “Còn chưa có bắt đầu bàn bạc!”

Chẳng lẽ giờ phút này còn có chuyện gì so với chuyện này quan trọng hơn?

Mắt Thập Nhất Nương không khỏi lộ ra nghi hoặc.

Từ Lệnh Nghi thấy thì do dự chốc lát, thấp giọng nói: “Ta để cho Tả Văn giúp ta điều tra thêm năm đó tình cảnh của thế tử Tĩnh Hải Hầu tới kinh thành. Đặc biệt là hỏi thăm một chút chuyện thế tử ở tại quán xá nào!”

Thập Nhất Nương không có biện pháp hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn.

“Theo lý thuyết, Khu gia phải càng tiến một bước, hẳn là trên dưới một lòng, vì mười năm sau tranh giành mà phải hết sức tích trữ binh mã, lại hết lần này tới lần khác sinh ra nhiều sự cố này, không chỉ có đả thảo kinh xà, còn tự bộc lộ sự vụn về.” Từ Lệnh Nghi trầm giọng nói, “Ta vốn tưởng là thế tử đổi phụ tá, cho nên tác phong biến đổi lớn. Nhưng sau khi cẩn thận nghe ngóng, thế tử bên kia không có động tĩnh gì, ngược lại chính là Lão Lục của Khu gia hai năm qua một chút động tác cũng không ngừng. Hắn như vậy, dù sao cũng phải có một nguyên nhân chứ? Phải biết rằng thế tử Tịnh Hải Hầu tại vị nhiều năm, thông minh tháo vát, xưa nay rất có uy vọng, nếu như là vì tước vị, Lão Lục Khu gia cùng thế tử bất kể là tuổi tác hay là lý lịch đều chênh lệch khá xa. Từ trước mắt xem ra, hắn căn bản không thể nào kế thừa tước.”

“Vậy thì vì cái gì?” Thập Nhất Nương nói, “Vốn không thể nào là bởi vì huynh đệ bất hòa? Nếu mà như vậy, coi như thế tử có thể nhịn, Tịnh Hải hầu cũng sẽ không đáp ứng Lục gia của Khu gia hồ nháo như vậy?”

“Cho nên ta liền hoài nghi, có phải là thế tử đã xảy ra chuyện gì hay không?” Vẻ mặt của Từ Lệnh Nghi dần dần trở nên có chút nghiêm túc, “Tĩnh Hải hầu phải một lần nữa ở trong huynh đệ bọn hắn chọn lựa một người để xác lập làm thế tử. Mọi người mới rục rịch muốn ngoi nên, thế cho nên Tĩnh Hải Hầu lực bất tòng tâm, không có cách nào quản thúc…..”

Thập Nhất Nương không hiểu: “Nếu như là Hầu gia nói như vậy, mấy nhi tử hẳn là đi nghĩ biện pháp khiến cho Tĩnh Hải Hầu vui lòng mới đúng. Làm sao ngược lại không nghe quản thúc chứ?”

Từ Lệnh Nghi biết nàng không rõ sự kỳ quặc trong chuyện này, cười nói: “Xác lập người nào làm thế tử, cần Tĩnh Hối hầu đồng ý, càng cần phải có hoàng thượng ủng hộ.”

Thập Nhất Nương chợt hiểu ra: “Ngài là nói, Hoàng quý phi nương nương?”

Nếu quả thật như Từ Lệnh Nghi phán đoán, vậy nhi tử của Tĩnh Hải Hầu nhất định sẽ thủ đoạn đầy rẫy. Có người sẽ chọn khiến cho Tĩnh Hải Hầu vui vẻ, hiển nhiên cũng có người khác đi lối tắt phối hợp với Hoàng quý phi.

Nhưng lời vừa nói ra khỏi miệng, nàng lại có nghi hoặc mới khác.

“Vậy thế tử Tĩnh Hải Hầu rốt cuộc xảy ra chuyện gì chứ? Sinh bệnh nặng mệnh gần mất? Hay phạm vào sai lầm, miễn là vạch trần ra ngoài liền tùy lúc có thể bị Ngự Sử buộc? Không phải là có một câu nói, hiểu rõ ngươi nhất không phải là bằng hữu của ngươi, thường thường là đối thủ của ngươi. Nhưng Vương Cửu Bảo làm sao lại không biết gì cả đây?”

Nàng mặc dù tiếng nói không cao, giọng nói cũng không gấp, nhưng những câu đã hỏi tới chỗ mấu chốt.

Từ Lệnh Nghi nghe được khẽ cười, vui mừng nói: “Cho nên ta để cho Mã Tả Văn giúp ta điều tra chuyện của thế tử —— năm đó hắn ở khác sạn của Yến Kinh ở năm tháng. Nếu như là thân thể khó chịu, trong ăn uống tổng hội lưu lại chút ít dấu vết. Nếu như phạm vào cái sai lầm gì….” Giọng điệu của hắn dừng lại, “Khu gia dù sao cũng là quan, vương gia dù sao cũng là giặc. Cho nên lần này, ta phái người giúp đỡ Vương Cửu Bảo đi thăm dò chuyện này. Lấy thông minh lanh lợi của Vương Cửu Bảo, nhất định có thể điều tra được.”

Thấy hắn mọi chuyện đều đã nghĩ đến, Thập Nhất Nương lại lo lắng Hoàng Trưởng Tử.

Biết rất rõ ràng cùng Khu gia có mâu thuẫn không thể hòa giải, còn cưới một thê tử cùng Khu gia có nghìn sợi vạn sợi quan hệ.

“Chuyện tuyển phi, Hầu gia vẫn còn quan tâm lo lắng sao!” Nàng trầm ngâm nói, “Mặc dù không trông cậy vào có thể đúng ý của hoàng thượng, nhưng nhường cho người trúng tuyển cùng Khu gia có quan hệ mật thiết, bao giờ cũng không tốt!”

Từ Lệnh Nghi thấy nàng lo lắng, không khỏi cười nói: “Chỉ có lợi ích vĩnh viễn, không có đồng minh vĩnh viễn! Đừng nói là người cùng Khu gia quan hệ mật thiết, cho dù là Khu gia lại tiếp tục có một Hoàng Trường Từ phi, dù là nhà nào thì chỉ cần đứng ở đầu sóng ngọn gió. Đối với chúng ta cũng chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu!”

Bình luận

Truyện đang đọc