edit: pthu
Đúng vậy a, Khu gia càng loạn càng tốt.
Nhưng tình cảm con người phải làm như thế nào đây?
Thập Nhất Nương im lặng.
Từ Lệnh Nghi cười an ủi nàng: “Chuyện này trong lòng ta hiểu rõ.
Không dám nói cái khác, chẳng qua là để cho người của Khu gia không được tuyển chọn nhất định là không thành vấn đề.” Nói xong hai đầu lông mày
hắn hiện lên một tia buồn bã, “Dù sao cũng là thê tử kết tóc của Hoàng
Trưởng Tử!”
Thập Nhất Nương nghe được câu này mới buông lỏng tâm. Cùng Từ Lệnh
Nghi đi tới chỗ Thái phu nhân. Từ Lệnh Khoan cùng Ngũ phu nhân đã đến
rồi, đang ôm Hâm tỷ nhi cho ngồi trên giường để Thái phu nhân nhìn.
Nhìn thấy các nàng đi vào, Nhị phu nhân đứng dậy nhường chỗ ngồi bên
cạnh Thái phu nhân, Trinh tỷ nhi ngồi một bên thì ngó chừng Thập Nhất
Nương.
Thập Nhất Nương bất động thanh sắc cùng mọi người thấy lễ, vừa ôm lấy Hâm tỷ nhi, đợi Từ Tự Dụ cùng Truân ca từ học đường trở lại, mọi người
vây quanh Thái phu nhân đi sang Đông Thứ gian.
Nàng cố ý chậm lại phía sau mấy bước.
Trinh tỷ nhi thấy liền chậm lại bước chân.
Hai người rớt ở sau cùng.
“Thế nào?’ Thập Nhất Nương thấp giọng hỏi nàng.
Nàng do dự chốc lát, nói: “Tuệ tỷ nhi mời ta đi tới nhà nàng chơi.”
Suy nghĩ trong đầu Thập Nhất Nương vừa chuyển: “Nhị bá mẫu không đồng ý sao?”
“Công khóa mấy ngày qua của ta không tốt lắm!” Trinh tỷ nhi mắt cụp xuống.
“Ta biết rồi!” Thập Nhất Nương cười, “Nhanh đi ăn cơm đi!”
Trinh tỷ nhi vui vẻ trở lại, vui vui vẻ vẻ theo sát phía sau Thập Nhất Nương vào thứ gian phía Đông.
Ăn xong cơm tối mọi người ở gian phòng phía tây uống trà. Thập Nhất Nương hỏi tới công khóa của Trinh tỷ nhi.
Nhị phu nhân nói: “Dạy Kinh Thi đến “Tiểu Nhã”, tranh thủ dạy nàng
mấy ngày màu nước, vì chỗ ta nơi đó cùng Ngũ đệ muội chỉ cách bức tường
hoa, địa thế lại cao, mấy ngày nay cũng chưa có luyện cầm.”
Ngũ phu nhân nghe được liền gửi tới đây một ánh mắt cảm kích.
Có lẽ là sợ kinh động hài tử đi! Thập Nhất Nương nghĩ ngợi, cười nói: “Trinh tỷ nhi vẫn chăm chỉ chứ?”
Nhị phu nhân nhàn nhạt cười nhìn Trinh tỷ nhi một cái.
Trinh tỷ nhi có chút luống cuống cúi đầu.
“Nàng gần đây chịu khó.”
Thập Nhất Nương nhìn Trinh tỷ nhi cười híp mắt gật đầu: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Bộ dạng rất là vui vẻ.
Khóe miệng của Nhị phu nhân lại hiện lên một tia ý cười như có như không.
Ngũ phu nhân thì ở một bên cười nói: “Tứ tẩu yên tâm đi! Học vấn của
Nhị tẩu rất tốt. Hâm tỷ nhi của chúng ta trưởng thành, cũng muốn đi theo Nhị bá mẫu đi học đấy.” Vừa nói, sờ sờ hài nhi nhỏ bé ngủ thiếp đi
trong ngực vú nuôi. “Có phải hay không a, Hâm tỷ nhi!”
Thập Nhất Nương mỉm cười gật đầu. Nói: “Trước lúc Trinh tỷ nhi chuyển tới chỗ Nhị tẩu, ta từng cho nàng giữ lại vài món đồ thêu, biết Nhị tẩu lại dạy nàng học tập, đã từng dặn dò nàng, nếu như học tập quá nhiều, đồ thêu cứtạm thời gác lại một chút để đó. Ai biết mấy ngày qua nàng lại đem thêu thùa ta lúc trước để lại cho nàng đều làm xong rồi, còn hướng ta xin thêm
mẫu hoa. Nên ta muốn biết một chút tình huống của nàng, nếu như vì vậy
trì hoãn việc học, sẽ định bụng đem nữ công dừng lại một chút.” Sau đó
đối với Trinh tỷ nhi nói. “Nhị bá mẫu của ngươi đã nói công khóa của
ngươi không tệ, ta cũng yên lòng rồi.”
Trinh tỷ nhi trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Mẫu thân căn bản không có đưa cho nàng làm đồ thêu gì.
Nghĩ đến mới vừa rồi chuyện mình cầu xin, nàng mơ hồ cảm thấy cùng việc này có chút liên quan.
Không khỏi gật đầu: “Xin nghe mẫu thân dặn dò!”
Thái phu nhân thấy liền ha ha cười lên: “Chớp mắt một cái Trinh tỷ
nhi nhà chúng ta đã thành đại cô nương rồi. Vừa học văn viết chữ, cũng
biết nữ công may vá!”
Mọi người tất cả cũng cùng cười lên theo.
Chỉ có nụ cười của Truân ca, là có chút miễn cưỡng.
Thập Nhất Nương không khỏi âm thầm thở dài, mong đợi Triệu tiên sinh có thể đáp ứng tới trợ giảng.
Thái Phu Nhân liền nói tới chuyện hai ngày nữa muốn đi Từ Nguyên Tự
dâng hương: “…….Đến lúc đó Di Thực cùng Thập Nhất Nương phụ bồi ta đi
a!”
Phu phụ Ngũ gia lúc này mới biết Hoàng hậu nương nương có hỉ mạch, đều lộ ra nụ cười.
Ngũ phu nhân lại càng bĩu môi nói: “Nương, ta cũng muốn đi!”
“Ngươi ở nhà chăm sóc Hâm tỷ nhi.”
Thái phu nhân cưng chiều cười nói, “Chúng ta giờ Tý liền đi. Thân thể ngươi còn không có bồi dưỡng hoàn toàn. Gió lạnh thổi cũng không hay!”
Ngũ phu nhân không kiên trì nữa.
Thái phu nhân liền giữ Từ Lệnh Nghi lại nói chuyện.
Mọi người hành lễ, tự mình giải tán.
Thập Nhất Nương trở về liền bảo Tống ma ma: “Ngươi hảo hảo hỏi thăm
một chút, mấy ngày nay bà tử của Uy Bắc Hầu phủ đã thay Tuệ tỷ nhi tặng
những thứ gì, hoặc là truyền đạt những thứ gì nói cho Đại tiểu thư!”
Ánh mắt Tống ma ma chợt lóe. Dùng người thì không nên nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người.
Thập Nhất Nương cũng không giấu diếm nàng: “ Tính tình Đại tiểu thư
luôn luôn ngoan ngoãn, Nhị tẩu không đồng ý nàng đi Uy Bắc Hầu phủ làm
khách, nhưng nàng lại đến trước mặt của ta thỉnh cầu. Trước đó vài ngày
ta nghe nhà mẹ đẻ của Lâm đại phu nhân ở Thiệu Luân Châu tới một đám
tiểu tử. Phương tỷ nhi là một người không sợ trời không sợ đất đấy,
nhưng Trinh tỷ nhi lại bất đồng. Tránh cho đến lúc đó xảy ra chút
chuyện, toàn bộ trách mắng đến trên đầu Trinh tỷ nhi chúng ta. Có lẽ là
chú ý một chút sẽ tốt!”
Tống ma ma thấp giọng nói: “Phu nhân yên tâm, ta biết dè dặt”
Thập Nhất Nương còn muốn nói mấy câu với nàng, thì Từ Lệnh Nghi trở lại.
Nàng hướng Tống ma ma gật đầu, hầu hạ Từ lệnh nghi thay quần áo.
Từ Lệnh Nghi rửa mặt xong ngồi xuống trên lâm song đại kháng gần cửa
sổ. Một mặt từ trên bàn nhỏ của giường cầm mô hình xây dựng của Từ phủ
mà nhìn, một mặt nói: “Nương nói chỗ ở của Ngũ đệ phong thủy không tốt,
bảo ta cho bọn hắn xây viện một lần nữa……..Lúc này nào có chỗ a!”
Lại nhíu lông mày, “Phía trước là Định Quốc Công phủ, bên phải là Uy
Bắc Hầu phủ, bên trái là tường thành của Thái Trì. Lúc đó Trưởng công
chúa sử dụng ba nghìn dân công cuối cùng hai tháng mới xây xong hậu hoa
viên, khó có thể đòi hỏi chặt cây xây phòng đó chứ?”
Thập Nhất Nương nhìn liền di chuyển một chiếc đèn qua đi ngồi xuống bên cạnh hắn: “Vậy phía sau hoa viên?”
“Nơi này là trong Hà Hoa,” từ Lệnh Nghi cười khổ, “Hơn phân nửa cũng
là Tổ phòng. Dù cho trống không, cũng sẽ không bán. Hơn nữa cũng không
an toàn.”
Thập Nhất Nương cũng cảm thấy có chút khó giải quyết.
Người Tam gia đi rồi, cũng không nói phân đi ra, phòng hiển nhiên là
phải giúp hắn giữ lại. Chỗ ở của Nguyên Nương, nàng muốn giữ lại, sau
này cho Truân ca lúc thành thân thì dùng. Ngũ phu nhân chính là
từ Chiếu Trang Đường chuyển ra tới, Lưu Phương Ổ cùng Y Hương Viện nàng
là quyết không ở. Vậy thì để lại Lệ Cảnh Hiên…… Hậu hoa viên mặc dù lớn, nhưng một núi một cảnh, một đình một đường đều phải dùng vào đầu năm,
bãi bể nương dâu mộc mạc cùng yên tĩnh an bình của thiên nhiên. Nếu như
chặt rừng xây phòng, thật sự là quá đáng tiếc.
Nàng không khỏi nói: “Chờ thêm hai năm nữa Dụ ca cũng phải thành thân rồi!”
“Vậy thì cùng tiểu Ngũ nói rõ ràng.” Từ Lệnh Nghi nghĩ ngợi nói, “Bọn họ chuyển đến Cảnh Lệ Hiên ở, sau này thời điểm Dụ ca kết hôn, sẽ ở
trong viện của hắn. Cứ như vậy, Dụ ca cách nàng gần, cũng tiện cho việc
mỗi buổi sáng thỉnh an.”
Thập Nhất Nương cho rằng Ngũ phu nhân cảm thấy chỗ ở hiện tại phong
thủy không tốt, nguyên nhân chủ yếu hay là tâm bệnh. Nàng gật đầu: “Vậy
Hầu gia cùng Ngũ gia thương lượng tốt. Để tránh đến lúc đó lại có cái gì khúc triết. Trong chuyện này còn có Nhị tẩu nữa. Cũng không thể gây sự
trên mặt mũi của nàng đi?”
Từ Lệnh Nghi gật đầu: “Chuyện này ta sẽ cùng Tiểu Ngũ hai người hai miệng nói rõ ràng!”
Gánh nặng trong lòng Thập Nhất Nương được buông lỏng, nghĩ đến mới
vừa rồi bộ dáng Từ Lệnh Nghi khó xử, không khỏi bật cười: “Ừ một cái Hầu phủ to lớn, phòng ốc lại thiếu thốn như thế.”
Từ Lệnh Nghi cười to, ngẩng mặt vừa liền nhìn thấy dưới ánh đèn một
đôi mắt tỏa sáng lấp lánh, như sóng nước trong veo dưới trời chiều, ấm
áp và thanh thoát, làm cho tim của người ta cũng cùng ấm áp theo.
“Nga!” Hắn yên lặng nhìn nàng, “Nàng cảm thấy thiếu thốn!” Tay nhẹ nhàng mà xoa trên khuôn mặt nàng.
“Không có, không có!” Ánh mắt quen thuộc ở dưới ánh đèn trần trụi như thế, không có bất kỳ vật che chắn, làm cho nàng mất tự nhiên nghiêng
mặt đi, “Ta không có cảm thấy thiếu thốn.”
“Phải không?” Trong tiếng cười khẽ, ánh sáng lấp lánh như là ngôi sao chổi ở trong mắt của nàng xẹt qua.
Nàng rơi vào trong một vòng tay kiên cố.
************
Đại tiểu thư Hạng gia đem cái chén hoa xanh đựng cháo liên tử bách
hợp đặt ở trên ghế con đầu giường mẫu thân: “Nương, ngài hãy ngồi dậy ăn một miếng đi! Ngài tức giận cùng phụ thân như vậy có ích lợi gì? Phụ
thân cần làm cái gì thì vẫn làm cái đó, ngài chỉ sinh hờn dỗi một mình
thôi.”
Hạng thái thái vừa nghe, nước mắt liền rơi xuống: “Ta đây quyết sẽ không đem Nhu Nột gả đến Từ gia đâu!”
Đại tiểu thư Hạng gia nghe được không khỏi khuyên giải mẫu thân:
“Ngài không muốn đem Nhị muội gả đến Từ gia, chung quy lại có lý do vì
sao? Chỉ dựa vào ngài nói cái gì cô cô không có tâm tư bình an, thứ
xuất, không có thực học thực tài….Ta nghe cũng cảm thấy không quá thuyết phục, chớ nói chi là ông ngoại. May mắn là ngài chưa có tở về chỗ cậu,
bằng không, chỉ sợ ông ngoại lại muốn giáo huấn ngài một bữa rồi.”
Hạng thái thái có chút ngượng ngùng.
Trưởng nữ sớm thông minh, lại được trượng phu sủng ái. Nàng luôn luôn ở trước mặt nữ nhi này không có cái uy nghiêm gì.
Biết nữ nhi nói là lời nói thật. Nàng không khỏi lẩm bẩm nói: “Vậy, vậy ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?”
“Ca ca chưa làm mai, hôn sự của Nhị muội tự nhiên có thể thả xuống
một chút.” Đại tiểu thư Hạng gia đưa cho mẫu thân đưa ra biện pháp, “Nếu không, ngươi đến lúc đó trả lời cô cô như vậy?”
“Không được!” Hạng thái thái lập tức phản đối, “Ngươi còn không biết
cái cô cô này của ngươi, nàng nếu như muốn làm chuyện gì, không có
chuyện không được đâu. Ta nếu như theo ngươi nói cùng nàng nói lời như
vậy, không biết chừng nàng nói vài lời, là tùy tiện đem hôn sự của ca
ngươi cùng ngươi cũng ôm lấy! Không được. Tuyệt đối không được.”
Hạng Đại tiểu thư trầm mặc một hồi lâu, lại nói: “Nếu không, ngài
cùng cha hảo hảo thương lượng một chút chuẩn bị hướng Từ gia muốn bao
nhiêu sính lễ?”
“Không được!” Hạng thái thái liền phản đối, “Ta nếu như vì sính lễ
cùng Từ gia mặc cả đòi hỏi, chỉ có thể mất thân phận, làm cho người ta
cảm thấy ta đây là đang bán nữ nhi!”
Hạng Đại tiểu thư cảm thấy mình kiềm lư kĩ cùng (ý nói có một chút kỹ năng đã dùng hết rồi)
Nàng không thể làm gì khác hơn là dặn dò thiếp thân ma ma của Hạng
thái thái: “Ngươi hảo hảo chiếu cố nương, ta đi khuyên nhủ cha!”
Ma ma khom gối đáp lại “Vâng”, đưa Hạng đại tiểu thư đi, ngồi vào bên giường khuyên Hạng thái thái: “Thái thái, Đại tiểu thư không phải là
muốn ngài thật sự đi bác bỏ đề nghị của cô cô, cũng không phải là muốn ngài hướng Từ gia đòi cái sính lễ gì. Đại tiểu thư có ý là, nếu
trong lòng ngài không thoải mái, không bằng đem hôn sự của Nhị tiểu thư
hoãn lại một chút, nhìn một chút tình huống rồi nói sau. Dù sao Nhị tiểu thư tuổi còn nhỏ, lại chẳng qua là ngoài miệng ước định. Vị phu nhân
kia trước kia của Từ gia mãn tang phải đến tháng tư. Chúng ta cũng không thể cứ như vậy chịu khô cằn đợi đến mùa hè đi!”
Hạng thái thái nghe được tinh thần rung động: “Ta đây là bị lão gia
chọc tức cho đến hồ đồ rồi. Các ngươi nói rất đúng, chúng ta còn phải đi theo lão gia đi nhận chức, cũng không thể vì việc hôn sự này cứ chờ như vậy. Vậy chẳng phải làm cho người chê cười.” Vừa nói, nàng ngồi dậy
“Ngươi kêu nha hoàn vào đây chải đầu cho ta. Ta muốn đi gặp lão gia!”
Ma ma kia thở phào nhẹ nhõm, lập tức cười đi gọi tiểu nha hoàn đi vào giúp Hạng thái thái rửa mặt chải đầu.
Vừa mới đổi bộ xiêm y, thì Hạng đại nhân tới.
Hạng thái thái nhớ lời nói ban nãy của nữ nhi, ổn định tinh thần, ngồi ở chỗ đó không chuyển động.
Hạng đại nhân thấy thở dài: “Phòng ốc trong nhà mặc dù lâu năm không
sửa, nhưng dù sao cũng là gia sản tổ tiên, không có đạo lý bán đi. Qua
hai ngày nữa ta lên đường đi nhận chức, ngươi liền cùng bọn nhỏ tạm thời ở lại Yên Kinh, đem phòng ốc tu sửa một phen. Nhân cơ hội đem chuyện
của Nhu Nột định ra.” Hạng thái thái đờ ra ở chỗ đó.