Editor: Hoa Hạ Tuyết Nguyệt
“Cái này đâu cần dùng đến đồ tốt như vậy.” Thập Nhất Nương cười nói,
“Trong rương của ta còn có vải bông tơ của Thất Tùng Giang, liền dùng
vải đó làm tất cho Giới Ca Nhi đi!” Sau đó phân phó Lục Vân mở rương
mang ra đưa cho Tần di nương.
Nếu là thưởng ra ngoài, tuyệt đối không có đạo lý thu hồi lại.
Từ Lệnh Nghi cười nói: “Vậy nàng liền giữ lại mà dùng đi.”
Thập Nhất Nương cũng không muốn ở trước mặt con mà ngang ngược với Từ Lệnh Nghi, liền cười nói tạ ơn. Không khỏi thầm lén lút cùng hắn dông
dài: “Các hài tử đều lớn rồi, có một số việc cần phải tự mình đánh giá
một chút mới phải. Giống như vừa rồi, ngài tuy là thưởng cho Giới Ca,
cũng nên thưởng cho Dụ Ca và Truân Ca mới đúng.”
Từ Lệnh Nghi trầm ngâm nói: “Giới Ca không giống, niên kỷ hắn còn nhỏ ( tuổi nhỏ)!”
Chủ yếu vẫn là vì cháu trai của chính mình đi!
Thập Nhất Nương nghĩ đến những bà vú già kia, đối với Từ Tự Giới ở
trước mặt nàng thì nịnh bợ, nhưng sau lưng hắn lại nghị luận nói đến mẹ
đẻ hắn là ai cũng không biết.
Nàng uyển chuyển nói: “Thiên hạ này không có tường nào là gió không
lọt vào được. Thay vì chuyện sau này hài tử nghĩ đến chúng ta đối đãi
hắn cùng người khác bất đồng mà trong lòng khổ sở, còn không bằng đối
đãi giống như hài tử của mình, thời điểm cần nghiêm nghị thì nghiêm
nghị, thời điểm cần nuông chiều thì nuông chiều.”
Từ Lệnh Nghi suy nghĩ một chút, rồi thở dài nói: “Đã biết”.
Thập Nhất Nương liền cười cười đổi chủ đề: “Năm nay Ngũ tỷ phu phải
tham gia thi Hội cuối cùng rồi, ta nghĩ muốn ở Đa Bảo Các đặt một bộ Văn phòng tứ bảo tặng cho Ngũ tỷ phu, ngài xem thế nào?”
Từ Lệnh Nghi nghe xong liền cười lên: “Bây giờ không còn thịnh hành tặng bộ Văn phòng tứ bảo nữa rồi. Mà thịnh hành bàn tiệc “Trạng nguyên
cập đệ” (thi đậu Trạng Nguyên). Ta thấy không bằng đến Xuân Hi Lâu đặt một bàn tiệc mang đến tặng.”
Đang nói, thì tên người hầu chạy vào bẩm báo: “Mã đại nhân đến!”
Thập Nhất Nương nghe xong trong lòng thất kinh.
Mã Tá Văn ở Hành Nhân Ty đến, muộn thế này còn đến tiếp kiến Từ Lệnh Nghi, tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ!
Thần sắc Từ Lệnh Nghi cũng có chút nghiêm trọng.
Thập Nhất Nương giúp hắn thay y phục, im lặng tiễn hắn đến tận cửa sân viện.
Ước chừng qua thời gian một nén hương, Từ Lệnh Nghi trở lại.
Hắn cười khổ nói: “Hoàng Thượng lấy lý do thân thể của Thái Hậu Nương Nương bất an, hạ chỉ hủy bỏ tuyển Tú mùa xuân năm nay. Ngày mai thánh
chỉ liền được ban bố.”
Bệnh của Thái Hậu Nương Nương vẫn không thấy chuyển biến tốt, giao
thừa, Tết Nguyên Tiêu trong cung đều không có đốt lửa, đúng vào lễ hội
đèn lồng rằm tháng giêng vì thế mà kém sắc không ít.
Không nghĩ đến Hoàng Thượng có thể lấy việc này làm lý do.
Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn, lại thấy Từ Lệnh Nghi cũng
không có vì thế mà thoải mái hơn, nghi hoặc nói: “Có gì không ổn sao? Ít nhất Thái Hậu cũng biết ý tứ của Hoàng Thượng, mà không thể kiếm cớ đưa người đến bên cạnh Hoàng Thượng rồi!”
“Ta thà tình nguyện Thái Hậu đưa người hướng đến bên cạnh Hoàng
Thượng.” Từ Lệnh Nghi uyển chuyển nói: “Trong cung có Hoàng Hậu Nương
Nương, còn có Hoàng Quý Phi, nghe nói Hứa Mỹ Nhân mấy ngày gần đây cũng được sủng ái………”
Quả thật là, Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu là vợ chồng son, mà Khu thị
có thể trong thời gian hai năm ngắn ngủi trở thành Hoàng Quý Phi, Hứa
thị lại có thể ở trên những người đến sau, chỉ sợ đều không phải là
những nhân vật đơn giản dễ đối phó. Vậy cho nên Dương thị nữ kia nhập
cung chưa chắc có thể lấy được vị trí tốt.
Ý nghĩ trong đầu vừa hiện lên, Thập Nhất Nương trong lòng liền động.
Dương gia ở trên triều đình không có thực quyền. Nếu Thái hậu nghĩ
muốn sau khi mình quy tiên mà vẫn giữ được phú quý cho Dương gia, biện
pháp duy nhất là cùng hoàng thất thông gia. Tại trên sự kiện này, Thái
Hậu không thể buông tha. Mà Phương tỷ nhi lấy chồng đã hơn ba tháng rồi, nhưng vẫn không có tin vui truyền ra. Nghe nói vì chuyện này, Phúc
Thành Công Chúa từng tự mình đến Từ Nguyên Tự dâng hương vì Phương thư
nhi cầu phúc.
Nàng không khỏi chần chừ hỏi: “Ngài là lo lắng cho Hoàng Trưởng Tử bên kia?”
Từ Lệnh Nghi gật đầu “Hoàng Trưởng Tử dù sao cũng trẻ tuổi, vạn nhất
Thái hậu đạt được như ý, ta sợ hắn nhất thời mềm lòng, để cho nữ nhi
Dương thị sinh con nối dòng, như thế thì phiền toái!”
Có kiểu vừa gặp đã yêu, cũng có kiểu lâu ngày sinh tình, loại sự tình này, thực sự là khó nói.
Thập Nhất Nương cũng cảm thấy vấn đề này tương đối phiền toái.
Mà Từ Lệnh Nghi nhìn Thập Nhất Nương bởi vì lời nói của mình mà buồn
rầu, cười cười an ủi nàng: “Nàng cũng đừng lo lắng, ta đã sai người đi
báo cho Sĩ Tranh biết rồi. Hắn cũng không phải là ăn không ngồi rồi. Vì
sự phát triển của gia tộc, nhất định sẽ có một hồi tranh cãi.”
Chỉ mong là như thế đi!
Thập Nhất Nương cũng không có chủ ý gì hay, thở dài một cái, cùng Từ Lệnh Nghi đi ngủ.
Lại có tên hầu thở hổn hển chạy tới: “Hầu gia, Chu đại nhân đến!”
Hai người sửng sốt.
Phía bên ngoài đã truyền đến tiếng giày “soàn soạt” ma sát trên mặt đất: “Lệnh Nghi, ta có lời muốn nói cùng ngươi!”
Không ngờ là Chu Sĩ Tranh chạy vào.
Từ Lệnh Nghi khoác áo liền đi ra phòng khách.
Qua một hồi lâu mới quay trở lại.
“Như thế nào?” Thập Nhất Nương nghênh đón.
Thần sắc Từ Lệnh Nghi có chút lạnh lùng: “Sĩ Tranh nói, thay vì để
cho người của Dương gia đi hầu hạ Hoàng Trưởng Tử, còn không bằng ở
trong thân tộc Chu thị dòng chính chọn một người phẩm hạnh xuất chúng,
tính tình dịu dàng ngoan ngoãn đi hầu hạ Trưởng Hoàng Tử.”
Thập Nhất Nương giật mình: “Vậy ý ngài là……”
“Ngày mai ta sẽ đi gặp Hoàng Hậu Nương Nương, nói ý tứ của Chu gia cho Hoàng Hậu Nương Nương biết.”
Hiển nhiên là đồng ý với quyết định này.
Thập Nhất Nương im lặng không nói gì.
Phương tỷ nhi mới thành thân được hơn ba tháng…..
Ngày hôm sau Từ Lệnh Nghi vào trong cung, Thập Nhất Nương ngồi trên giường thêu hoa.
Tiểu nha hoàn tươi cười tiến vào báo: “Phu nhân, Dư Hàng bên kia có thư đến.”
Trung tuần tháng mười hai La Chấn Hưng gửi đến một phong thư. Trong
thư nói bọn họ đã đến Dư Hàng bình an. Đại lão gia đặt tên Thất gia gọi
là “Chấn Hồng”
Thập Nhất Nương đảo qua tâm trạng từ tối ngày hôm qua đến bây giờ đều rất buồn bực, vội vàng mở thư xem.
Viết thư lần này là La Chấn Thanh. Trong thư hắn nói cho Thập Nhất
Nương biết, mùng mười tháng chạp, La Tứ phu nhân sinh hạ một nữ nhi. Đại lão gia rất cao hứng, đích thân đặt cho nhũ danh là “Anh Nương”. Còn
nói người trong nhà đều rất khỏe, bảo nàng không cần nhớ mong….vân vân…
Là một nữ nhi! Chữ “Gia” chỉ thân phận địa vị trong trưởng nữ La gia.
Thập Nhất Nương tính toán thời gian, Anh Nương đã đầy tháng rồi.
Nàng gọi Hổ Phách tiến vào, nói tin tức này cho Hổ Phách biết, rồi
phân phó: “Ngươi sai người đánh khóa trường mệnh ‘Vạn sự như ý’ bằng
vàng ròng, lại đánh thêm một đôi vòng chân linh đang ( vòng chuông) đưa đến Dư Hàng, coi như là lễ gặp mặt của ta tặng Anh Nương. Mở rương,
mang mấy xấp vải lanh được thưởng trong cung từ mùa hè năm ngoái đem
tặng đi, cho phụ thân cùng hai vị cữu lão gia may y phục mùa hè.”
Hổ Phách cười cười đáp ứng rời đi.
Thập Nhất Nương đi đến chỗ của Thái phu nhân.
Biết La Tứ phu nhân sinh hạ nữ nhi, Thái phu nhân chủ định mà gật
đầu, cười nói: “Trước nở hoa, sau kết quả. Hài tử này tới thật tốt!” Sau đó sai Đỗ ma ma cầm hai mươi lượng bạc làm quà mừng.
“Đến lúc đó giúp ta mang tới Dư Hàng.” Lại phân phó Đỗ ma ma, “Cùng
vợ Tiểu Ngũ cũng lên tiếng chào hỏi.” Ý tứ là muốn nàng theo lễ.
Đây là cấp mặt mũi cho Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương cười nói tạ ơn, ở chỗ Thái phu nhân dùng cơm trưa, lại hầu hạ Thái phu nhân ngủ trưa xong mới quay về phòng.
Đầu buổi trưa, Từ Lệnh Nghi trở về.
Thập Nhất Nương đi lên nghênh đón: “Ngài ăn cơm chưa?”
Nếu là ăn ở trong cung, thì hơn phân nửa là ăn cũng không có no a.
“Ta ăn rồi” Từ Lệnh Nghi cởi ngoại bào, “ở chỗ Sĩ Tranh dùng cơm.”
“Hoàng Hậu Nương Nương nói thế nào?” Thập Nhất Nương hầu hạ Từ Lệnh Nghi rửa mặt, hỏi.
“Hoàng Hậu bảo Sĩ Tranh không cần lo lắng.” Hắn đem mặt lau sạch, “Nói trong lòng Hoàng Thượng tự có tính toán.”
Trong lòng Hoàng Thượng tự có tính toán? Là toan tính gì vậy?
Thập Nhất Nương nghe vậy trong lòng có chút bất an.
Từ Lệnh Nghi chà chà cái mũi của nàng nói: “Đừng lo lắng. Tóm lại là
chuyện tốt.” Vẻ mặt nghiêm trọng ngay hôm qua đã thay đổi, thay vào đó
là vẻ mặt thoải mái mà vui vẻ, còn hỏi nàng: “Sao hôm nay lại an tĩnh
như vậy? Truân Ca cùng Giới Ca đâu?”
“Triệu tiên sinh trở về rồi.” Thập Nhất Nương nói, “Truân Ca dẫn Giới Ca đi đến chỗ của Triệu tiên sinh.”
Từ Lệnh Nghi nghe xong nghĩ ngợi một lúc rồi nói: “Không bằng, để
Giới Ca cũng đến Song Phù Viện đi học! Như vậy hai huynh đệ bọn hắn
cũng có bạn.”
“Có thể quá sớm hay không?”
Từ Tự Giới năm nay mới tròn bốn tuổi.
“Cũng không hi vọng hắn học được những gì.” Từ Lệnh Nghi nói, “trước
tiên cứ hồ đồ đi theo hai năm nữa mới chính thức học vỡ lòng.”
Hắn là nhìn thấy trong Tết năm mới, Thập Nhất Nương thời gian rảnh
rỗi không có việc gì làm liền ôm Từ Tự Giới trong lòng, thỉnh thoảng còn thơm hai cái, từ trước đến nay đối với hài tử không thấy nàng to tiếng, cảm thấy nàng đối với con quá nuông chiều, sợ Từ Tự Giới sẽ trở thành
Truân Ca thứ hai.
Thập Nhất Nương không có lên tiếng. Quyết định chờ Từ Tự Giới trở về
sẽ hảo hảo hỏi hắn sau, xem hắn nguyện ý cùng Từ Tự Truân đi đến chỗ
của Triệu tiên sinh hay không, để còn lo liệu. Bất quá, nàng mơ hồ cảm
thấy, Từ Tự Giới hẳn là rất cao hứng khi có người làm bạn. Sau đó nàng
nói chuyện La Tứ phu nhân sinh nữ nhi kể cho Từ Lệnh Nghi nghe.
“Vậy chúng ta tự mình tặng nhiều lễ vật một chút.” Từ Lệnh Nghi cười nói, “Chấn Thanh không thể so với Chấn Hưng a.”
Đúng là sản nghiệp trong tay Chấn Thanh không quá nhiều!
Thập Nhất Nương gật đầu, âm thầm cầm hai trăm lượng bạc mang qua.
Đợi đến buổi chiều Từ Tự Giới từ Song Phù Viện quay về, Thập Nhất
Nương hỏi hắn có đồng ý cùng Từ Tự Truân đi đến Triệu tiên sinh đọc sách hay không, hắn lập tức cao giọng nói: “Mẫu thân, chỗ của Triệu tiên
sinh có xích đu, còn có ngựa gỗ, còn có sáo trúc…………”
Thập Nhất Nương bật cười: “Chỉ biết chơi!” Lại thu liễm nụ cười,
nghiêm nghị nói: “Vậy sau này mỗi ngày đều phải thức dậy sớm, lúc trời
mưa gió, lúc trời đông lạnh cũng không thể không đi. Con có thể làm
được!”
Từ Tự Giới gật đầu lia lịa: “Con nghe lời mẫu thân!”
“Vậy thì được rồi!” Thập Nhất Nương cười nói, “Ta cùng con đi nói một tiếng cho phụ thân biết.”
Từ Tự Giới liền la hét muốn đi tìm Từ Tự Truân: “Con muốn đi nói cho Nhị ca!” với một bộ dạng rất khẩn cấp.
Thập Nhất Nương cười cười xoa đầu hắn, đưa hắn đến chỗ Thái phu nhân.
Thái phu nhân biết được gật đầu cười nói: “Thượng trận phụ tử binh, đả hổ thân huynh đệ.”
(“cha con cùng ra trận, anh em cùng đánh hổ” giải nghĩa “cha con
cùng ra trận sẽ giành được chiến thắng, đánh hổ do huynh đệ ruột thịt
đồng tâm hiệp lực là thích hợp nhất. Ý muốn nói đoàn kết, không gì bằng
người nhà mình, việc khó đến mấy cũng có thể giải quyết).
Mà Từ Tự Truân thì hưng phấn ôm Từ Tự Giới lắc lắc qua lại, còn nói:
“Huynh mang bọc sách lụa hoa đỏ chót kia tặng đệ nè.” Còn nói, “So với
của huynh còn đẹp hơn.”
Từ Tự Giới không chủ định mà gật đầu: “Đẹp a, đẹp a!”
Thái phu nhân nhìn rồi cười ha hả.
Việc này cứ như vậy mà quyết định tại đây.
Từ Tự Truân bắt đầu mỗi ngày dậy thật sớm liền gọi Từ Tự Giới cùng đi học, sau đó hai thân ảnh một lớn một nhỏ trong vòng vây của một đám lớn bà tử, nhà hoàn chậm rãi đi về hướng Song Phù Viện.
Thập Nhất Nương nhìn thấy vậy liền rất muốn cười.
Nghĩ đến tâm tình khẩn trương hồi hộp của mình khi còn bé.
Cảm giác bọn hắn không phải đi học, mà là đi giết thời gian vậy.
Cũng không lâu sau, Hoàng Thượng hạ chỉ xuống dưới.
Phong Hoàng Trưởng Tử làm Thái Tử, nguyên Hoàng Trưởng Tử Phi Chu thị làm Thái Tử Phi.
Thập Nhất Nương mơ hồ có chút hiểu hiểu, hỏi Từ Lệnh Nghi: “Thời điểm kia Hoàng Thượng có phải đã có dự định lập Hoàng Trưởng Tử làm Thái Tử
rồi?”
“Đã từng ở trước mặt Hoàng Hậu nói qua như thế.” Từ Lệnh Nghi cười
nói, “chỉ là sự việc trọng đại, không tới khắc cuối cùng, sao lại dám
nói lung tung cơ chứ.” Sau đó nói, “cho nên ta nói nàng không cần lo
lắng. Hoàng Thượng nếu đã không đồng ý nạp nữ nhi Dương thị, càng không
thể nạp cho Hoàng Thái Tử. Phải biết rằng, Hoàng Thái Tử chính là kế vị
đất nước, tương lai chính là Thiên Tử.”
Đúng a, không cần biết Thái Hậu Nương Nương tính toán như thế nào,
Hoàng Thượng không gật đầu, toàn bộ sự việc đều không được thông qua.
Thập Nhất Nương trong lòng khẽ buông lỏng.