TIỂU KHẢ ÁI CỦA TÔI

Lúc Tiêu Hà đem chăn gối từ dưới lầu lên, Tống Dịch đã ngủ rồi, nhìn dáng vẻ cũng thấy được dọc theo đường đi anh đã mỏi mệt thế nào.

Tiêu Hà đắp chăn lại cho anh, rồi lại nâng đầu anh lên để đặt gối xuống bên dưới, còn mình thì xuống dưới lấy chút đồ ăn, trở lên thì lại phát hiện mặt Tống Dịch có chút hồng, ngoài ra còn một tầng mồ hôi mỏng trên mặt.

Cậu hạ nhiệt độ điều hoà xuống, sau đó chính cậu cũng nhẹ nhàng nằm lên.

Tống Dịch khi ngủ vô cùng điềm tĩnh, so lúc tỉnh còn đẹp hơn vài phần, lông mi cong vút, hai cánh môi khép lại, hơi thở thở ra cũng trở nên ổn định hơn.

Tiêu Hà nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy anh vào trong ngực, bản thân cũng nhắm hai mắt lại, chậm rãi ngủ.

Lúc cậu tỉnh lại cũng là do bị Tống Dịch quấy rầy tỉnh, anh không ngừng vừa sờ vừa hôn khắp nơi trên khuôn mặt cậu, cậu không mở mắt ra, lại bắt được bàn tay không thành thật của Tống Dịch, sau đó đặt tay anh lên môi mình hôn một cái mới mở mắt ra.

Tống Dịch tỏ ra đã tinh thần dồi dào nói, “A Hà anh đói.”

Tiêu Hà nhìn lướt qua thời gian, đã là hơn 8 giờ tối, cậu không ngờ lại có thể ngủ lâu như vậy, cậu nhanh chóng ngồi dậy hỏi, “Muốn ăn gì?”

Tống Dịch bò dậy, “Em sẽ nấu cơm sao?”

Tiêu Hà dứt khoát trả lời anh, “Không.”

Tống Dịch liền cười, tự xuống giường mặc quần áo vào, “Để anh nấu cho em.”

Nói rồi đi ra mở cửa rồi xuống lầu.

Tiêu Hà cũng nhanh chóng đứng lên mặc quần áo vào rồi đi xuống.

Tống Dịch trước đó đã mang một vài thứ ở trong túi, sau đó anh mở hai hộp quà để lấy đồ bên trong ra, lại nhìn cậu một cái, “Khả năng hữu hạn, anh làm vài thứ cho em, em đừng có ghét bỏ nha.”

“Sẽ không.” Tiêu Hà sao có thể ghét bỏ, khẳng định sẽ làm tốt hơn cậu rất nhiều.

Tống Dịch vào bếp, cậu cũng cùng vào để bảo cho anh biết vị trí đồ dùng trong bếp, lại nghe Tống Dịch bảo anh muốn làm cái gì, cậu liền ở bên cạnh chờ chỉ huy.

Hai người lăn lộn một hồi, rốt cuộc đã được ăn cơm nóng, tuy rằng đồ ăn chủ yếu đều là đặc sản, chỉ cần hâm nóng lại là liền có thể ăn, nhưng bởi vì do Tống Dịch làm, Tiêu Hà ăn nhiều hơn so với ngày thường một chút, hơn nữa còn cảm thấy thỏa mãn.

Hai người cơm nước xong xuôi, Tiêu Hà thu dọn chén đũa, Tống Dịch ở trong bếp rửa chén, cậu ở một bên rửa mâm đột nhiên bắt đầu thích được làm những việc này hằng ngày với Tống Dịch, nó tạo cho cậu cảm giác có gia đình.

Thu dọn bếp xong, Tống Dịch có chút nóng, mồ hôi dính trên người đặc biệt không dễ chịu, “A Hà anh muốn đi tắm rửa.”

Tiêu Hà lại dẫn anh lên lầu trở lại phòng mình, bởi vì điều hoà phòng cũng chưa tắt đi, anh vừa đến đã cảm thấy càng nóng, lập tức cởi áo len ra, chỉ mặc một chiếc áo thun bên trong.

Tiêu Hà đưa cho anh áo ngủ mùa đông của mình rồi đưa anh tới phòng tắm.

Cậu phân loại cho anh đồ rửa, quần áo đặt ở nơi nào, Tống Dịch vừa nghe vừa thử nước, chờ cậu nói xong thì cũng tỏ vẻ đã biết.

Tiêu Hà gật đầu chuẩn bị đi ra ngoài, nháy mắt vừa xoay người thì phía sau liền có nước xối lên trên người cậu, theo bản năng cậu rũ đầu xoa mặt một phen, lại nghe thấy phía sau vang lên tiếng cười sang sảng.

Tiêu Hà quay đầu nhìn anh, “Anh muốn bị đánh sao?”

Tống Dịch tươi cười nhìn cậu, “Không có nha, anh muốn hỏi xem em có muốn tắm cùng nhau hay không, kết quả quên khống chế tay.”

Tiêu Hà tin anh mới có quỷ, “Có phải anh cảm thấy em không biết bắt anh thế nào không?”

Tống Dịch nghiêng đầu nhìn, “Vậy em sẽ bắt anh như thế nào?”

Tuy rằng anh không hề có chút ngữ khí khiêu khích, nhưng Tiêu Hà lại nghe thấy ý vị ấy tràn đầy trong lời nói của anh.

Cậu thật là hối hận vì lần trước không giáo huấn cho anh, thế cho nên sau này anh lại càng làm trầm trọng vấn đề lên.

Tiêu Hà cũng không nói lời nào, lập tức cởi áo len trên người xuống, lộ ra cơ ngực tinh tráng, sau đó đi qua chỗ Tống Dịch.

Tống Dịch lúc này xác thật đã có chút sợ, anh lùi hai bước hỏi, “Em định làm gì đó?”

Tiêu Hà đoạt lấy vòi hoa sen lên phun một hồi, đưa tay muốn cởi quần áo Tống Dịch, “Anh nói xem em muốn làm gì?”

Tống Dịch vừa chờ mong lại có chút sợ hãi, ỡm ờ để cho Tiêu Hà giúp mình cởi quần áo xuống.

“Quần.” Tiêu Hà để anh tự cởi.

Tống Dịch rất nghe lời cởi ra, chờ anh cởi đồ xong, Tiêu Hà lúc này mới nhận lấy quần áo của anh, cầm lấy vòi hoa sen thử nước ấm, sau đó xối lên người anh, giúp anh tắm rửa.

Tống Dịch thật đúng là không ngờ tới Tiêu Hà cũng chỉ là giúp anh tắm rửa mà thôi, nội tâm anh một lần lại chịu tổn thương nặng, Tiêu Hà cái tên này phải  thế nào để công lược được đây? Hay vẫn là do anh thật sự còn chưa đủ làm cậu động tình?

Anh vừa xoa cánh tay mình vừa nhỏ giọng nói, “Nam nhân đều là đại móng heo!”

Bởi vì thanh âm nhỏ, hơn nữa có tiếng nước Tiêu Hà không nghe rõ, hỏi anh, “Anh đang nói cái gì?”

Tống Dịch lẩm bẩm một câu, “Không có gì.”

Tiêu Hà vẫn không nghe rõ, lại hỏi một câu, “Cái gì?”

Tống Dịch như có chút không kiên nhẫn, câu lấy cổ cậu, hơn nữa còn xoa nhẹ lên ngực cậu một cái, lớn tiếng nói bên tai cậu, “Anh muốn em!”

Sau đó lại khôi phục khoảng cách phía trước, hỏi cậu, “Nghe thấy được chưa.”

Cả người Tiêu Hà đỏ lên, vừa rồi Tống Dịch còn xoa lên ngực cậu, trên ngực còn lưu lại bọt nước anh để lại, lại như là ngọn lửa đốt cháy ngực cậu.

“Càn rỡ.” Tiêu Hà thấp giọng răn dạy, nhưng ngữ khí lại có chút thẹn thùng.

Tống Dịch thật ra cảm thấy không sao cả, anh hôm nay một hai phải bắt vào tay quán quân thế giới này, xem cậu rốt cuộc đã luyện qua cái gì mà lại năm lần bảy lượt cự tuyệt lời mời của anh.

“Thì thế nào, anh còn không thể muốn người đàn ông của anh sao? Hay là em căn bản là không yêu anh? Hoàn toàn không có ý nghĩ không ăn phận với anh?” Tống Dịch lúc này thật sự bất chấp tất cả, càn rỡ cũng kệ, tỏ ra thèm thuồng cũng thế, chỉ cần là có thể lay động Tiêu Hà thì lời xấu hổ gì anh cũng nói được.

Tiêu Hà luôn luôn nội liễm, nghe chính miệng anh nói ra lộ liễu như thế thì vừa thẹn vừa bực, ngọn lửa nháy mắt leo lên đỉnh đầu.

Cậu cảm thấy tối nay cậu không làm gì đó với Tống Dịch thì cậu sẽ không phải đàn ông nữa.

Tiêu Hà không trả lời Tống Dịch, lập tức dùng hành động để biểu lộ mình rốt cuộc có yêu anh hay không.

Cậu đặt vòi lên trên giá cố định, xác định nước ấm rồi liền đẩy Tống Dịch đến phía dưới vòi, đưa tay ra đằng sau đầu anh  đè lại rồi bắt đầu nụ hôn.

Tống Dịch nháy mắt cứng người đứng dưới nước, nước chảy từ đỉnh đầu xuống phía dưới, anh không thể không nhắm hai mắt lại, chỉ dùng cảm quan để cảm nhận Tiêu Hà.

Cậu hôn vô cùng nóng bỏng, làm càn ở trong khoang miệng anh, Tống Dịch cũng thập phần nhiệt liệt hôn trả lại, hai người anh tới em đi càng ngày càng động tình.

Tiêu Hà đã ướt đẫm cả người, quần mặc trên người làm cậu cảm thấy không thoải mái, lúc cậu buông Tống Dịch ra, Tống Dịch mới có thể dùng tay lau lau bọt nước trước mắt.

Vừa mở mắt liền nhìn thấy Tiêu Hà cong eo thoát tầng vải dệt cuối cùng trên thân thể.

Chờ cậu đứng thẳng lên anh mới có thể thấy rõ ràng dáng người Tiêu Hà, cân xứng lại có sức bật, tuyến eo khá nhỏ, nhưng đường cong lại thập phần xinh đẹp, xuống chút nữa đó là mảnh đất mẫn cảm và một đôi chân thon dài.

Tiêu Hà chú ý tới ánh mắt của Tống Dịch, hơn nữa có thể rõ ràng nhận thấy ánh mắt anh đang dừng lại ở vị trí, cậu thập phần ngượng ngùng, xoay người đi lấy cho anh sữa tắm.

Cậu quay người lại, Tống Dịch có thể nhìn thấy vòng mông vừa xinh đẹp vừa gợi cảm, anh hoảng hốt nhận thấy được sự biến hoá của thân thể mình.

Chờ Tiêu Hà quay lại liền thấy rõ biến hoá của thân thể anh, ngay sau đó đi đến bên người anh, dùng tay xoa xoa sữa tắm trong tay, sau đó xoa lên người Tống Dịch.

Tống Dịch từ dưới nước đứng ra, mặc cho Tiêu Hà thoa sữa tắm cho mình, phàm là bàn tay to của cậu chạm vào chỗ, Tống Dịch đều cảm thấy thân thể của mình run lên từng đợt.

Giống như linh hồn gặp phải một cục than nóng, anh cam tâm tình nguyện giao mình ra mặc cho nó thiêu đốt.

Trước đấy anh thích nhất là tuyển thủ chức nghiệp, quán quân thế giới, luôn xuất hiện một cách lạnh lùng trước màn ảnh, giờ phút này anh lại càng thành khẩn hơn, bên trong đều là thích, động tình và ẩn nhẫn, đôi mắt thâm thúy và nghiêm túc.

Mà dáng người thoa sữa tắm cho anh của cậu, so với lúc cậu thi đấu còn nghiêm túc cẩn thận hơn mấy phần, sợ lỡ tay làm anh đau.

Giống như trong mắt cậu anh chính là vinh quang, là huy chương, là đỉnh núi coi nhất mà cậu thấy.

Tống Dịch kéo tay Tiêu Hà qua ——

“A Hà, ở đây, mỗi một giây nó đập lên đều là một lần nó gọi tên em đấy.”

Ánh mắt Tống Dịch quá mức thâm tình, tay Tiêu Hà ngừng ở vị trí trái tim của anh, cảm thụ được sự chuyển động mãnh liệt ấy.

Nước trong phòng tắm vẫn không ngừng chảy, hơi nước bốc lên như hoà vào cảm xúc cả hai khiến nó thêm thăng hoa.

Cậu mãn tâm mãn nhãn cũng đều do Tống Dịch của cậu thật sự quá mức mê người, trong đầu cậu giờ phút này đều là pháo hoa nổ lớn, sáng đến mức  tim đập nhanh hơn bao giờ hết, cái gì cũng chưa nói, trực tiếp cúi người hôn lên môi anh.

Nụ hôn mang theo tính công kích mãnh liệt, giống như muốn nuốt cả người Tống Dịch vào bụng, hai tay của cậu mang theo  xúc cảm chân thật, dẫn cậu hoà cùng với ái tình và sự nóng bỏng của dòng nước, thành thật mà tham gia lễ rửa tội.

Cậu là chúa tể, chúa tể của toàn bộ cảm quan của Tống Dịch, giống như trong trò chơi, cậu là vương giả tuyệt đối, bất luận là  hành tung  của địch nhân hay chiến thuật của hắn đều không thoát khỏi sự khống chế của cậu. 

Anh lần đầu tiên rõ ràng, bản thân mình bị chinh phục. Theo dòng nước ấm áp hưởng thụ sự vui sướng, thậm chí ngay cả lực đứng cũng không vững. Anh dùng đôi tay đi câu lấy cổ Tiêu Hà, lại bởi vì cánh tay đã được thoa sữa tắm mà lau lên người cậu thêm nhiều bọt xà phòng.

Anh vừa cùng Tiêu Hà hôn môi, vừa cảm thụ sự sung sướng mà Tiêu Hà mang lại cho mình, ngay khi bàn tay của Tiêu Hà hướng từ dưới lên trên thân thể anh, cổ họng Tống Dịch liền phát ra một âm thanh mỹ diệu sung sướng.

Tống Dịch có lẽ còn chưa biết thanh âm của mình vào giờ phút này nghe có bao nhiêu dễ lấy mạng người, truyền đến lỗ tai của Tiêu Hà như điên xích câu hồn, cũng như lời mời của tiên nhân.

Cậu chờ không được lại nhanh tay hơn vài phần, Tống Dịch bắt đầu ức chế không được thanh âm của mình, anh còn chưa bao giờ trải qua tốc độ nhanh như vậy, sự vui sướng cực độ này làm anh chịu không nổi.

Anh ấn tay của Tiêu Hà, ý đồ bảo cậu chậm một chút, miệng cũng nói những câu mơ hồ bảo cậu chậm lại, nhưng Tiêu Hà mắt điếc tai ngơ.

Tiêu Hà tựa hồ đã dung nhập vào cảm xúc ái muội vừa ẩm ướt vừa nóng bỏng này, cậu tiến sát bên tai Tống Dịch hỏi, “Tay phải của em đã từng lấy được chức quán quân thế giới, anh có vừa lòng không?”



Hoàn chương 58

Bình luận

Truyện đang đọc