TÌNH YÊU SUỐT ĐỜI

Chương 34:

 

Thẩm Tư Cương không hề nghĩ tới Giản Đường có thể nói ra những lời này, tim đập mạnh một hồi, đột nhiên cười “Giản Đường, từ trước đến giờ là tôi quá coi thường cô rồi, cô thật máu lạnh. Khó trách năm đó có thể làm ra được chuyện ác độc như vậy”

 

Giản Đường không ừ không hử cúi đầu, mặc cho đối phương nói những lời lạnh như băng xuyên thấu vào tim, chạm đến tận linh hồn.

 

Máu lạnh? Không phải là anh ép tôi sao? Thẩm Tư Cương!

 

“Nhưng mà tôi cũng thật sự tò mò, lòng dạ ác độc và máu lạnh được bọc bởi thân xác không tim không phổi, thân thể cô có thật sự là lạnh? Hay là… nóng?

 

Kèm theo thanh âm người đàn ông, cả người Giản Đường nhất thời cứng đờ! Sau lưng một đạo thân thể nóng bỏng đột nhiên dán lên người cô.

 

Ngang hông xiết lại, Giản Đường bị sợ run lên một cái, mắt rũ xuống, bàn tay Thẩm Tư Cương đang đặt lên trên bụng của cô.

 

Áo khoác rộng lớn bị tháo ra hai nút áo, bàn tay trượt vào trong quần áo của cô… Giản Đường lại tiếp tục run lên.

 

Thẩm Tư Cương theo bản năng nhíu mày một cái… Áo khoác phía dưới vẫn còn có áo lông, đây là mùa hè, vậy mà lại mặc áo lông?

 

Mang một tia nghi hoặc, Thẩm Tư Cương tiếp tục mò vào bên trong áo khoác, vén áo lông của Giản Đường ra… “Thẩm Tư Cương!” Nhất thời hoang mang, Giản Đường không kịp nghĩ nhiều hô lên một tiếng!

 

Thẩm Tư Cương chậm rãi nheo mắt, môi mỏng liền hé “Cô kêu la cái gì?”

 

Bả vai Giản Đường run lên “Thẩm, Thẩm tổng” Cô có thể cảm giác được dưới áo lông bàn tay kia đang tỉ mỉ vuốt ve bụng của mình, kinh hồn bạt vía cảm nhận được bàn tay kia đang hướng đến bên trái eo… Càng ngày càng tiến gần vết thương mà cô không muốn để lộ trước người khác.

 

Giản Đường tim đập nhanh hơn, cái tay kia sắp vươn đến bên eo…

 

“Thẩm tổng!” Cô kêu lên một tiếng.

 

“Lại muốn gì?” Không biết có phải là ảo giác hay không, giọng nói Thẩm Tư Cương nhiễm chút lửa tình.

 

Lúc này, đầu óc Giản Đường nhanh chóng chuyển động.

 

“Thẩm tổng! Đưa tiền” Cô nói “Tôi là một người bán tiếng cười, nếu đã bán, Thẩm tổng sờ tôi, dĩ nhiên cũng phải trả tiền”

 

Nghe lời nói chuẩn xác của cô, Thẩm Tư Cương nhớ lại trong phòng bao 606, giờ phút này hắn đang ôm người phụ nữ mà hạ tiện vì tiền như vậy, bất thình lình dục vọng bị khiêu lên đều mất hết.

 

Nhìn người phụ nữ ở trong ngực, trong lòng không lý do càng không thoải mái, đang tìm nguyên nhân khiến hắn như vậy, Thẩm Tư Cương hắn đem cảm giác quái dị trong lòng xếp vào người phụ nữ này khiến hắn làm mất khẩu vị.

 

Thẩm Tư Cương lập tức buông lỏng Giản Đường “Cút ra ngoài”

 

Giản Đường té lộn nhào mà lăn ra phòng tắm, một khắc cũng không dám lưu lại, kéo cửa phòng thay đồ rời đi không quay đầu lại.

 

Trong gian nhà tắm phòng thay đồ, dung nhan tuấn mỹ của Thẩm Tư Cương toả ra sự lạnh lùng người sống chớ lại gần, lạnh đến mức có thể đông cứng lòng người.

 

Giản Đường đến chỗ Tô Mộng xin nghỉ, vội vàng trở về nhà trọ nhân viên Nam Loan tiểu khu.

 

Người sống cùng cô Tần Mộc Mộc vẫn chưa về, cô đứng ở cửa sổ ngửa đầu ngơ ngác nhìn ra ngoài, cửa sổ mỏ toang ra, gió lạnh xen lẫn mưa phùn toàn bộ đánh vào trên người cô.

 

Cô nói: Ngày mai sẽ tốt hơn.

 

Ngày hôm sau.

 

Giản Đường vừa mới tới Đông Hoàng, cô cảm thấy có chút kỳ quái, người xung quanh chụm lại thành nhóm, đều ở đây chỉ chỉ trỏ trỏ cô, bàn luận sôi nổi.

 

Giản Đường không để ý, có lẽ bởi vì cô là một nhân viên vệ sinh, đột nhiên được điều đến bộ phận pr, khiến cho mọi người có chút khiển trách.

 

Bình luận

Truyện đang đọc