TÔI LÀ DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ, KHÔNG PHẢI THẾ THÂN

Cấp S.

Ta là thế thân cấp S!

Ta vừa hát vừa rửa chén, không ngừng được mà cười khúc khích.

Đại thần tượng đi vòng phía sau tới chỗ ta: “Điềm Tâm có chuyện gì vui vẻ thế.”

Ta theo bản năng dùng cùi chỏ thụi lên bụng của hắn, đại thần tượng lập tức ngã nhào xuống đất.

“Ngươi không sao chứ?!” Ta khẩn trương mà hỏi.

Đại thần tượng hất đầu, thổi một hơi ngược lên mái tóc, tiêu sái nở nụ cười.

“Ngược, ngược, rồi cũng thành thói quen thôi.”

“Kia…” Ta nói, “Ngươi trước tiên có thể từ trên sàn nhà đứng lên không?”

Bình luận

Truyện đang đọc