TỔNG TÀI BÁ ĐẠO

Bên trong biệt thự Uông gia, một cô gái mặc một bộ đồ bay ngắn, để lộ ra cơ thể nóng bỏng của mình, đôi chân trắng đến mức gần như không thể tìm được một chút khiếm khuyết nào bên trong, khom lưng đi tất chân.

“Giai Vi, Giai Vi!” Một người phụ nữ trung niên liền gọi hai tiếng.

“Mẹ!” Cô ta quay đầu lại lộ ra nụ cười đẹp đẽ, tiếp đó giống như cơn gió mà chạy nhanh đến bên cạnh Uông đại phu nhân, sau đó ôm và hôn một cái thật to.

Uông đại phu nhân yêu thương chạm vào mái tóc ngắn đáng yêu của cô ta nhưng khi xem xét tỉ mỉ bộ quần áo liền nhịn không được nói thầm: “Con gái không nên ăn mặc hở hang như thế!”

“Mẹ! Đã là thời đại nào rồi còn lỗi thời như thế, đây là trào lưu đây là thời thượng.” Uông Giai Vi đẩu môi làm nũng.

Mà gần đây cô ta nghĩ đến nhiều nhất chính là tên con trai kia: Hạ Thiên Cơ. Nhớ lúc còn bé, hắn cư nhiên dám nói cô lớn lên không đẹp bằng con nhỏ quái dị kia. Đến bây giờ cô vẫn còn hận.

“Nếu như gặp lại, bản cô nương nhất định cho ngươi mở mang kiến thức, rốt cuộc là ai đẹp. Xem ta có thể hấp dẫn được ngươi hay không, ta cũng không tin một cô gái có mị lực như Uông Giai Vi ta mà ngươi lại không động tâm.” Trong lòng cô ta tự tin tưởng tượng.

Mà cô ta vì một câu “bạn bè của anh trai cũng sẽ tham dự” liền đối với bữa tiệc sinh nhật 20 tuổi này tràn ngập mong chờ!

Bình luận

Truyện đang đọc