TỔNG TÀI THÂM TÌNH CHỜ EM NGOẢNH LẠI


Đường Vận mở to cặp mắt gật đầu liên tiếp hai cái.

Cô lấy quyển sổ tay nhỏ trong túi xách ra ghi chú lại rồi đứng dậy sang chỗ cửa sổ sát đất bắt đầu liên lạc với các phòng ban phối hợp ở Cảnh Duyệt.

Hồ sơ và hợp đồng chuẩn bị cùng các điều khoản phải tức thời làm ra, tuy nhiên cần phải vừa nhanh lại vừa chắc chắn.
Phía này waiter đã lần lượt dọn món lên, Đường Vận vẫn còn tập trung check mail và nghe điện thoại, hoàn toàn chú tâm vào công việc.
Hàn Tước nhìn đến thì thấy dáng vẻ của Giang Linh Ngọc ngày trước có chút nhớ nhung và chạnh lòng.

Anh nếm ít rượu, tâm tình cố thả lỏng.
“Những lúc thế này anh lại đày ải em ấy.

Thật nhẫn tâm.”
Trang Dật Thăng chê trách.
Cận Úy Thành cũng nhìn Đường Vận, ánh mắt dịu dàng khác thường.
“Anh lại thích ngắm cô ấy mỗi khi vì mình tận tâm như vậy, đàn ông khi làm việc chú tâm thì rất hấp dẫn, đổi lại phụ nữ...!không cảm thấy cũng quyến rũ không kém sao? Huống hồ một lúc nữa dùng cơm, công việc đã giải quyết xong, có thể thực sự thả lỏng mà nghỉ ngơi rồi.”
Đường Vận sau đó trở về chỗ ngồi nói với Cận Úy Thành một cách khẩn trương:
“Vừa nhận được tin Cảnh Duyệt bất ngờ bị người bên cục kiểm toán kiểm tra sổ sách.”
“Tôi biết chỉ cần mình rời Thượng Hải, không có mặt ở Cảnh Duyệt người của Nam Cung gia sẽ giở trò ngay mà.

Không cần lo lắng đâu, đều nằm trong trù tính.


Chuyện thu mua công ty phần mềm công nghệ LA và đầu tư vào hạng mục cải cách resort ở Tứ Xuyên của Doãn thị có lẽ sẽ chậm một chút.”
“Vâng ạ.

Chủ tịch Doãn có thể lo liệu được mà nhỉ? Khi khởi công đúng ngày...”
“Tất nhiên.”
Cận Úy Thành dùng đũa gắp thịt nai vào chén sứ trước mặt Đường Vận, thái độ dịu xuống.

Đường Vận không chú ý đến cứ huyên thuyên mải:
“Trong năm nay Cảnh Duyệt ôm đồm nhiều dự án lớn cùng một lúc, thực sự phải chia nhỏ thực hiện và theo kịch bản chặt chẽ tiến hành.

Các cấp lãnh đạo vẫn khẩn trương như những gì nêu trong cuộc họp kỳ trước theo sát mỗi dự án.

Nhưng là cần nhất phải có thêm một CEO bên ngành Thương mại phát triển.”
“Em dự định đề cử chính mình hay sao?” Cận Úy Thành khẽ chau mày rậm, suy luận mà nói.
Đường Vận tròn xoe mắt hạnh thật thà gật đầu: “Được không ạ?”
“Không.

Em thích hợp làm Trưởng phòng thư ký lo liệu tổng quát và chi li để hỗ trợ tôi.

Em vào vị trí này bao năm chứ, chắc chắn đào tạo được người mới sao?”
“Sao Cận tổng lại tỏ ra khó chịu vậy chứ? Chỉ vì nghe anh bật hỏi tôi mới chợt hay nghĩ tới bản thân cũng có khả năng nên hùa theo thôi.

Tôi nào có dự tính gì, người hợp nhất vào vị trí ấy đương nhiên là Giám đốc Khâu Chấn Phòng Kế hoạch và Phát triển rồi.

Ông ấy kinh nghiệm dày dặn, nhất là rất am hiểu thị trường ở Thượng Hải và hiểu biết rõ điểm mạnh yếu của Cảnh Duyệt.

Trình độ học vấn luôn trau dồi và cập nhật mới, Giám đốc Khâu là người rất có chí tiến thủ.”
“Rất có mắt quan sát nhìn người.

Đây xem như điểm cộng.” Cận Úy Thành dãn cơ mặt ra, hòa hoãn trở lại, còn không quên gắp thêm phần bào ngư cho Đường Vận làm ra vẻ khen tặng.
Đường Vận chu môi, không muốn bàn luận nữa cúi mặt đánh chén.
Ba người đàn ông trở lại với đề tài của nhau, chủ yếu bàn về thị trường ăn chơi của Hong Kong để xác định phương hướng mở rộng ngành đầu tư.
Trang Dật Thăng dẫn dắt cuối cùng cũng thuyết phục được tất cả nhận lời đến hộp đêm ở Lan Quế Phường tận hưởng một chuyến.

Ấy vậy mà còn nhất quyết rủ rê cho bằng được Đường Vận theo cùng, mặc cô liên tiếp từ chối sự nhiệt tình này.

Trang Dật Thăng mặt dày, kiên trì nói mãi khiến Hàn Tước sinh ra nghi hoặc thế là đã góp lời thuyết phục Đường Vận đồng ý.

Cận Úy Thành cũng đặc biệt ngoại lệ, nói muốn cô theo cùng anh.
Đường Vận chỉ ngại đi cùng ba tên đàn ông sẽ cản trở họ chơi bời mặc dù trong lòng vẫn muốn đến khu Lan Quế Phường một lần thăm thú cho biết, luôn tiện thay chị Giang Linh Ngọc nhìn chừng gã đào hoa công tử Hàn Tước kia.
Hình dung trong đầu mọi thứ là vậy tuy nhiên cảnh tượng đầu tiên khi Đường Vận đi đến cửa hộp đêm là...!anh bảo vệ đã chỉ kiểm tra thẻ căn cước duy nhất đối với một mình cô.

Tại sao đi có bốn người nhưng chỉ bảo mình cô trình giấy tờ, anh ta muốn xác minh cô đã đủ tuổi hay chưa?!
Thật biết chọc cười người ta...
Trang Dật Thăng cặp vai Hàn Tước, cả hai như muốn ôm bụng cười nghiêng ngả một trận mới thỏa.

Cận Úy Thành không kém hơn phần đáng ghét, cũng cong lên khóe môi rất lấy làm mỉa mai.
Đường Vận càng không ngờ tới, ban ngày nhắc đến người con gái ấy...!buổi tối này quả nhiên chạm mặt.

Nữ cảnh sát An Kiệt – nữ trung hào kiệt trong lòng mọi người.

Nghĩ lại lần hội ngộ này, không giống như là ngẫu nhiên.
An Kiệt nhận được tình báo, cùng đồng đội chia nhau đến hai vũ trường và hộp đêm để đột kích kiểm tra.
Hoạt động mua bán mại *** hằng năm đều có đợt truy quét mạnh tay, tuy nhiên hình thức trái phép đó luôn tồn tại diễn ra.

Lần này xác định được lão đại đứng đầu hoạt động là cặp vợ chồng đến từ Thượng Hải.

Bọn họ giả danh thương gia làm ăn chân chính sau lưng khuấy động bài biết nhau nhiêu loại hình kinh doanh thiếu đạo đức.

Lần này căng thẳng vốn là đã xảy ra án mạng khiến năm cô gái trẻ Đại lục tử vong và nhiều trường hợp bị bạo hành gây bức xúc trong dư luận.


An Kiệt được điều động đến Hong Kong thì trước đó đã mất hơn ba tháng ròng nằm vùng đóng giả gái mại *** và làm nhân viên phục vụ ở một hộp đêm cao cấp.
Khoảng thời gian này cô cũng nhận ra được làm cảnh sát phải chịu những hi sinh, trải nghiệm và thật sự biến hóa chính mình.
Cẩn trọng là vậy tuy nhiên thời gian đó đã có những sự cố khiến cô làm tiết lộ thân phận thật của mình, cho nên cô đã báo cáo cấp trên và nhận được lệnh ngừng nằm vùng.
“Tắt nhạc! Tắt hết nhạc đi! Kiểm tra thẻ căn cước...”
Nhạc Huy, đồng nghiệp nam đi cùng nhóm người với An Kiệt vào đến hộp đêm, liền trình thẻ cảnh sát ra sau đó hô lớn thông báo, thái độ vô cùng bạo dạn khó chịu.
Tiếng nhạc đinh tai nhức óc tắt phụt đi.

Chỉ còn lại những tiếng ồn ã than phiền của mọi người trong đây.
An Kiệt và các đồng nghiệp tiến hành kiểm tra làm việc.

Quản lý và bảo kê lúc này chia nhau ra ứng phó, kẻ niềm nở người âm thầm xem chừng biến động.
Nhóm người của Cận Úy Thành vào đến hộp đêm thì chọn riêng phòng VIP để tránh âm thanh náo động chỗ sàn nhảy.

Bên trong hầu hết được lắp bằng tường kính, từ trên này có thể quan sát rất tốt toàn cảnh hộp đêm và sàn nhảy với bao nhiêu con người lắc lư nhảy nhót, uống rượu chơi đùa.
Bên trong này cách âm nhưng vẫn còn nghe được tiếng nhạc sập sình vừa phải.

Đường Vận hào hứng đánh giá khắp nơi, lâu lâu còn bật cười vì bắt gặp những hành động ngớ ngẩn, điên rồ của vài người khách.
“Có muốn ra ngoài đó chơi không?” Cận Úy Thành bật hỏi sau khi trông thấy dáng vẻ ngộ nghĩnh ấy của Đường Vận.
Tuy nhiên Đường Vận lại xua tay, môi vẫn còn giữ lại nụ cười xinh xắn..


Bình luận

Truyện đang đọc