TỔNG TÀI THÂM TÌNH CHỜ EM NGOẢNH LẠI


Bấy giờ điện thoại bàn đổ chuông, Hana che miệng cười...!Nhanh vậy sao?
Trợ lý Linh nghe điện thoại xong nhìn Đường Vận bảo: “Bên phòng Hành chính gọi Thư kí Đường tiếp đón Doãn tổng ạ.

Và, anh Cận nhỏ sắp sang phim trường đánh giá Lysa Vương muốn phòng thư kí chúng ta chọn người đi cùng anh ấy.”
“Để tôi đi cùng anh Cận nhỏ.” Hana hăng hái đưa tay giành một vé.
Đường Vận nhíu mày có chút lưỡng lự: “Cận tổng đi vắng giao bao nhiêu việc như vậy, chúng ta hai người không thể cùng lúc rời khỏi đây.”
Hana gật gù tán đồng sau đó nhìn mọi người, cuối cùng vẫn chọn ‘vì nước quên mình’ bấm bụng phân phó: “Trợ lý Linh à, vậy nhờ cô chuyến này.”
Trợ lý Linh che miệng cười, bắt đầu thu dọn tài liệu mà mình đang ghi chú đưa đến cho trợ lý Ngọc.
Đường Vận nhìn đồng hồ vội vàng đi vào trong thang máy, mọi chuyện cứ để Hana phân phó.
Điện thoại lại đổ chuông, bước chân đang vội vã của Đường Vận vì người gọi đến mà hào hứng dừng lại.

Cô nép vào một góc nhanh chóng mở máy: “Haris! Có tin tốt đúng chứ?”
“Đương nhiên.

Lãnh thị đã bắt tay vào thu mua ba công ty kia rồi.

Phía Mẫn Huyền cũng đưa ra mức giá hợp lý bán lại cho Lãnh thị.

Tôi chờ thêm 15 phút thì bán ra.”
“Cảm ơn cậu.

Cậu cứ theo phần trăm chia hoa hồng mà tính nhé! Còn có thông tin nào hấp dẫn nhớ đừng quên mình.”
“Cũng nhờ cậu mà tôi kiếm lời một khoản, tôi không cần chia hoa hồng đâu.


Doãn thị mua vào cổ phiếu của Cảnh Duyệt, mục đích rất rõ ràng, cậu có thêm thông tin gì nên kịp thời nắm bắt.

Cổ giá của Doãn thị đang lên.

Tôi đã đăng kí mua một ít rồi.

Lên thêm một chút thì bán, không dám giữ lâu, khéo Cảnh Duyệt phản công thì hạ giá chịu lỗ rồi.”
Lời Haris xem thì chỉ đơn giản là kể lại nhưng rõ có ý thăm dò tâm ý đối phương.

Đường Vận thật tình không biết phản ứng của Cận Úy Thành thế nào.

Nhưng đây dẫu sau vẫn là chiến lược nội bộ của công ty.

Nếu Haris nhận được tin Cảnh Duyệt phản công, chuyện này truyền ra ngoài thì kẻ xấu sẽ thừa cơ hội đánh úp Cảnh Duyệt.
Đường Vận ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn lựa lời mà nói: “Tất nhiên rồi.

Tôi cũng muốn mua cổ phiếu của Doãn thị, cậu giúp tôi tiếp vậy.

Doãn Cách Nhi khí thế hơn người, dẫu thế nào cũng sẽ phát triển công ty thật tốt thôi.”
Cô và Haris qua loa vài lời cuối cùng cũng tắt máy.

Đường Vận đến tầng nhà hàng ẩm thực tìm kiếm đồng nghiệp Hành chính tiếp dẫn gặp mặt Doãn Cách Nhi, vừa đi vừa lạc trong suy nghĩ.
Vì sao Doãn Cách Nhi tấn công Cảnh Duyệt? Chuyện thu mua Cảnh Duyệt rõ ràng không thể nào, nhưng tin tức vẫn cố ý tung ra.

Mấy ai lại không biết đó chỉ là trò dụ dỗ những người không biết chuyện...
Đường Vận mím môi, đi chậm rãi dọc hành lang, mấy chốc thì dừng hẳn bước chân, sống lưng bất giác lạnh...!Có khi nào Doãn thị thật sự đang kế hoạch thu mua Cảnh Duyệt, đó không phải trò đùa.

Bọn họ tung tin, đánh lạc hướng cốt là muốn Doãn thị không vì chiến lược lần này để kẻ gian nắm thóp thừa cơ tấn công sau lưng Doãn thị.
Cô siết lại nắm tay muốn gọi cho Cận Úy Thành nhưng lại e dè không dám.

Cận Úy Thành thông minh tài cán, thông tin nắm bắt chắc chắn còn nhiều hơn cô, cô gọi báo nói lời vẩn vơ chỉ khiến anh ta được dịp chê cười.
Nhưng mà, cô có nên nhân cơ hội này chơi một canh bạc lớn?
Đường Vận phấn khích vỗ nhẹ vào lòng bàn tay.

‘Trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết’, nhưng nếu ‘ruồi muỗi’ biết trước sự tình thì phải có cách tránh né chứ.
“Xin chào Doãn tổng! Tôi là Trưởng phòng thư ký Tổng Giám Đốc – Đường Vận.”
Doãn Cách Nhi mặc trên người bộ váy công sở chuẩn mực, bên ngoài khoác áo vest vạt dài thắt dây ở eo, với dáng người cao nổi bật cùng mái tóc tém đặc trưng khiến ai trông qua đều phải xuýt xoa ái mộ...!Thật ra khi cô ấy đứng cạnh Cận Úy Thành, hai người rất xứng đôi.
Doãn Cách Nhi nhận ra thiện chí của Đường Vận từ sâu trong ánh mắt, hiếm thấy có cô gái nào nhìn vào một cô gái khác với ánh mắt thiện cảm dễ chịu như vậy.

Doãn Cách Nhi mỉm cười, tiếp tục bước đi về phía trước.


Hai trợ thủ bên cạnh một trái một phải tiếp bước theo sau, còn có đồng nghiệp nữ bên phòng Hành chính đợi Đường Vận sóng đôi đi cùng.
Một đoàn người cứ như vậy đi dọc hành lang, khiến uy thế của Doãn Cách Nhi đánh úp vạn vật.
“Doãn tổng đến đây với tư cách nhà đầu tư?” Đường Vận thì thầm hỏi đồng nghiệp.
“Chính xác.

Có lẽ đi khảo sát đánh giá môi trường.”
“Cảnh Duyệt đầu năm đã lột xác, trang hoàng lại diện mạo.

Từ trang phục nhân viên bán hàng đến showroom trưng bày chủ đạo.” Người bên Doãn thị báo cáo.
“Thương hiệu Nancy ở đâu?” Doãn Cách Nhi nghiêng đầu bật hỏi.
Đồng nghiệp Hành chính tiến nhanh lên trên đưa tay chỉ dẫn, “Hướng này ạ”.
“Thư kí Đường!”
“Vâng ạ.”
“Doãn thị có một chuỗi công ty con đang thiếu một CEO lãnh đạo, cô có hứng thú không?”
“Cảm ơn Doãn tổng xem trọng.

Tôi hiện tại không có ý đổi môi trường làm việc.”
“Một Trưởng phòng thư kí dưới một người trên vạn người vẫn bị minh tinh chèn ép, cô nên nhìn lại.”
Đường Vận lạnh nhạt giữ im lặng.

“Giám đốc Trương bên cạnh tôi là đàn anh khóa trên của Thư kí Đường, đánh giá năng lực cô rất tốt.

Tôi không phải tùy tiện mời cô về Doãn thị đâu.”
Đường Vận thầm cười trong bụng.

Mấy chuyện như vậy nên đem ra lừa con nít vẫn hơn.
“Doãn tổng đề cao tôi quá.

Đang ở trong tòa cao ốc Cảnh Duyệt, cô lại nói ra lời mời hấp dẫn như vậy thật sự làm khó cho tôi rồi.


Nhưng tôi vẫn nhấn mạnh một lần nữa, tôi sẽ không rời Cảnh Duyệt.”
Đến trước cửa hàng kim cương Nancy năm người chậm lại bước chân.

Doãn Cách Nhi xoay lại liếc nhẹ Đường Vận nhưng vẫn cố ý giữ lại nụ cười trên môi.
Xung quanh, mọi người trông thấy cả đoàn đi tới không tránh khỏi bị thu hút.

Rất nhiều người đang mua sắm trong khu cao cấp đều sớm nhận ra nữ cường Doãn thị trong truyền thuyết, cứ tò mò đưa mắt nhìn qua.
Quản lý cửa hàng kim cương Nancy đi ra tiếp đón, vô cùng thu mình cúi đầu chào.
“Bảo người bên trong ra ngoài hết, tạm dừng trao đổi mua bán đi.” Một trợ lý bên Doãn thị thay Doãn Cách Nhi lên tiếng thông báo đến Quản lý.
Ông ta ngẩn người vài giây liền nhìn sang Đường Vận xin ý kiến.

Đường Vận mỉm cười, thản nhiên đi đến bên cạnh Doãn Cách Nhi.
“Giờ này bên trong cũng không đông khách, phiền Doãn tổng chịu khó xem qua vậy.

Có lẽ chẳng gây ra bao nhiêu phiền toái.”
“Được thôi.”
Chỉ có Doãn Cách Nhi và Đường Vận đi vào trong cửa hàng.

Trợ lý của cô ấy vẫn chọn ở bên ngoài cản lại các vị khách có ý đi vào trong thêm nữa.
Vừa đi được mấy bước Đường Vận đã thầm than nhẹ trong lòng, nhìn hai người con gái phía trước xem nữ trang, âm thầm trách họ không biết chọn thời điểm mua sắm.

Cứ phải chạm mặt Doãn Cách Nhi và cô trong hôm nay vậy sao?.


Bình luận

Truyện đang đọc