TRẠCH NHẬT PHI THĂNG


Trúc Thiền Thiền viết lại Bỉ Ngạn Cảm Ứng thiên,giao cho Hứa Ứng, nói: “Pháp môn cảm ứng mà lục tổ truyền thụ đây.

Chỉ cần đứng trong thần khí Bỉ Ngạn phát động loại pháp môn này là có thể khống chế thần khí đi tới Bỉ Ngạn.


Thần khí Bỉ Ngạn và pháp môn cảm ứng, thiếu thứ nào cũng không được.”Hứa Ứng xem thử tờ giấy, bên trên viết một loại pháp môn cảm ứng Hỗn Độn Nê Hoàn cung.

Y đọc hết cả quyền, chỉ cảm thấy pháp môn này chỉ hướng dẫn cảm ứng, ngoài ra không còn gì khác.Sau khi y đọc xong, trong đầu lại có pháp môn tiếp theo không ngừng hiện ra.Bên tai y vang lên từng tiếng tụng niệm, như giọng nói của mình, nhưng là giọng nói hồi nhỏ, học thuộc lòng pháp môn Nê Hoàn cung!Hứa Ứng ngơ ngác, chỉ thấy xung quanh không còn là bí cảnh Thương Ngô mà là trong một học đường, có rất nhiều đứa trẻ đang tập trung đọc sách như mình.Thứ bọn trẻ đang tụng niệm chính là pháp môn Nê Hoàn cung vừa xuất hiện trong đầu y!Đây là một loại tâm pháp Nê Hoàn cung, hướng dẫn làm sao xác định phương vị Hỗn Độn hải trong thời không vũ trụ, làm sao thành lập cảm ứng với Hỗn Độn hải, làm sao tìm kiếm vị trí Hỗn Độn Nê Hoàn cung, làm sao luyện thành động thiên hỗn độn Nê Hoàn!Hứa Ứng đứng đờ ra tại chỗ, không hề nhúc nhích.Đây là ký ức của y khi còn nhỏ, không biết vì sao lại xúc động khi thấy pháp môn cảm ứng mà Trúc Thiền Thiền chép lại, khiến y chìm vào hình ảnh trong ký ức.Trên học đường là một tiên sinh trẻ tuổi dạy học, Hứa Ứng nhìn gương mặt hắn, chỉ cảm thấy hết sức quen thuộc nhưng từ đầu tới cuối vẫn không nhớ được gương mặt người này.Đó là phụ thân của y.“Nhất định phải đọc hết Nê Hoàn Trường Sinh quyết, dung hợp với Thái Nhất Thiên Tiên công, không được phép quên!”Tiên sinh dạy học cầm cây thước trong tay đi về phía y, gõ đầu y nói: “Hứa Ứng, con đứng dậy đọc một lần đi!”Mọi thứ liên quan tới pháp quyết Nê Hoàn Trường Sinh ùn ùn xuất hiện trong đầu Hứa Ứng, y không tự chủ được há miệng, đọc thuộc lòng tổ pháp mà mình đã học khi còn là trẻ con, !“Phụ thân đã dạy ta học thuộc tổ pháp.” Y thầm nhủ trong lòng.Thế nhưng, đó là chuyện của bốn mươi tám ngàn năm trước.Bốn mươi tám ngàn năm.Vị tiên sinh dạy học bắt mình đọc thuộc lòng Nê Hoàn Trường Sinh quyết, liệu có còn ở nhân thế?Hứa Ứng ổn định lại tâm thần, phát động tổ pháp Nê Hoàn cung, lập tức cảm ứng được sâu trong thời không vô tận có một biển hỗn độn mênh mông hùng vĩ!Lần đầu tiên y cảm ứng được Hỗn Độn hải rõ rệt như vậy!Cho dù y đã đoạt lại động thiên na tổ Nê Hoàn cung, nhưng cảm ứng với Hỗn Độn hải cũng không chân thực như vậy, loại cảm giác này cứ như nhắm mắt lại thôi là thấy mình nằm trong đại dương hỗn độn mênh mông, sóng nổi cuồn cuộn!Khoảnh khắc sau, động thiên na tổ Nê Hoàn cung đột nhiên xoay tròn, phát ra một tiếng ong dài, xuất hiện sau lưng y.Y thi triển tổ pháp, dung hợp với tiểu nha đầu, bây giờ tdn đã không thể gọi là đạo dẫn công nữa mà gọi là Thái Nhất Thiên Tiên công.Thái Nhất Thiên Tiên công dung hợp hoàn mỹ với Nê Hoàn Trường Sinh quyết, theo công pháp của y phát động, Hỗn Độn hải bồng bềnh sau lưng, động thiên Nê Hoàn cung đâm sâu vào Hỗn Độn hải, hoạt tính hùng hồn ập tới.Y như thần nhân chấp chưởng Hỗn Độn hải, khống chế sinh mệnh!Ngoan Thất kinh ngạc quan sát cảnh tượng này, vội vàng nói: “Thiền Thiền lão tổ, sau khi tu luyện cảm ứng thiên mà ngươi viết sẽ như vậy à?”Trúc Thiền Thiền hoang mang lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Cảm ứng thiên mà ta viết, sau khi tu luyện sẽ cảm ứng được vị trí của Hỗn Độn hải trong vũ trụ, nhưng chưa bao giờ nghe có thể tu luyện nó như vậy...”Sở Tương Tương xoay tròn xung quanh Hứa Ứng, đột nhiên phi hành lên không trung, lượn một vòng quanh động thiên Nê Hoàn cung của Hứa Ứng.

Chỉ thấy động thiên này trở nên rực rỡ không gì sánh được, trong động thiên có một tòa cung điện, tọa lạc trên mặt biển.Tòa động thiên này cắm rễ trên không trung của Hỗn Độn Nê Hoàn cung, không ngừng hấp thu luyện hóa tiên dược, lại thông qua động thiên hóa thành sinh cơ hùng hồn dung nhập vào thân thể Hứa Ứng!“Loại pháp môn này không giống na pháp.”Sở Tương Tương cũng là đại cao thủ, từng thấy không ít na pháp, nhưng đây là lần đầu tiên cô chứng kiến pháp môn lợi hại như vậy, không khỏi lắc đầu nói: “Na pháp của những người khác không thể luyện hóa hoàn toàn tiên dược, mà pháp môn này có thể luyện hóa hoàn toàn tiên dược.”Sắc mặt đám người càng ngày càng kỳ quái.“Thứ A Ứng đang luyện, chắc là...!tổ pháp Hỗn Độn Nê Hoàn trong lục bí!”Ngoan Thất hạ thấp giọng, chỉ e ngắt đứt trạng thái của Hứa Ứng, kích động tới mức toàn thân run rẩy, hạ giọng nói: “Pháp môn chân chính của bất tử dân!”Trúc Thiền Thiền cũng kích động không thôi, cô cũng nhìn ra công pháp Hứa Ứng tu luyện lúc này là một loại na pháp cực kỳ thâm ảo, phát huy một trong lục bí, Hỗn Độn Nê Hoàn cung, tới mức cực kỳ tinh tế!Vận hành theo loại na pháp này có thể luyện hóa hoàn toan tiên dược câu được từ Bỉ Ngạn Hỗn Độn hải!Mà luyện hóa hoàn toàn tiên dược là điểm đặc biệt của tổ pháp!Na pháp có lẽ chia được thành ba loại!Loại thứ nhất là pháp môn giả, là na pháp có cạm bẫy, không cách nào luyện hóa tiên dược, trông thì cường đại, thực ra chỉ là thuốc bổ hình người.


Cho dù tu vi cao minh ra sao, thực lực cường đại như thế nào, kết cục chỉ có bị khách câu cá xâm lấn địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, bị gặt hái.Na tiên tu luyện pháp môn giả này thường chỉ có hai ba trăm năm tuổi thọ.Loại thứ hai là pháp môn chân chính, loại na pháp này không có cạm bẫy, là na pháp không trọn vẹn được lưu truyền từ Côn Lôn ra ngoài, có cái là bất tử dân truyền ra, có cái là lục đại na tổ cố ý truyền thụ, có một số còn là luyện khí sĩ dựa trên cơ sở cũ tìm hiểu được na pháp mới.Pháp môn chân chính này có thể luyện hóa tiên dược nhưng không thể luyện hóa hoàn toàn tiên dược, sống càng lâu thì tiên dược tích tụ trong cơ thể càng nhiều, cho nên cũng dễ bị người khác gặt hái.Loại thứ ba chính là tổ pháp.

Tổ pháp có thể luyện hóa hoàn toàn tiên dược, nhưng đã thất truyền từ lâu.Tu luyện tổ pháp thì không cần lo bị người khác cắt mất động thiên, tuổi thọ lâu dài.Nhưng tổ pháp hoàn chỉnh đã biến mất theo sự hủy diệt của Côn Lôn, động thiên của lục đại na tổ đều là cắt từ người Hứa Ứng xuống cấy ghép lên người mình.


Bọn chúng cũng không có tổ pháp chân chính, chỉ có tàn thiên.Nhưng không ngờ giờ phút này tổ pháp lại tái hiện nhân thế trên người Hứa Ứng!“Con trai, học cho thuộc, tương lai con sẽ được lợi cả đời.”Càng nhiều ký ức ập tới, tràn vào đầu óc Hứa Ứng.“Tan học!”Tiếng hoan hô vang dội, lũ trẻ khu đất Hứa gia dồn dập chạy khỏi lớp học, tung tăng ra ngoài đường phố của khu đất Hứa gia.Hứa Ứng chạy ra ngoài lớp học, nhìn thấy mẹ của mình đang đứng nói chuyện, thế nhưng trước mặt mẹ không có ai, chỉ có khoảng trống.“Thiếu niên, cậu tìm ai?” Mẹ y hỏi.Hứa Ứng đi tới, mẹ y lại nói: “A Ứng, không được chạy xa, trưa còn phải ăn cơm.”.


Bình luận

Truyện đang đọc