"Không phải chứ, quyên góp ba ngàn tỷ? Thanh niên đẹp trai này điên rồi sao?"
"Điểm chính là anh ta có bao nhiêu tiền? Sẵn sàng quyên góp ba ngàn tỷ, tài sản ít nhất phải hàng ngàn tỷ, nếu không thì làm sao có thể sẵn lòng!"
"Quá đỉnh, người này nhất định là cậu ấm của gia tộc lớn, dám đối chọi với ông chủ Mục, vừa ra tay đã xuất ra tiền tỷ, thật sự quá kinh người!"
Đến lúc này, ấn tượng của người xem ở đây về Trần Ninh đã hoàn toàn thay đổi, từ một thanh niên vẽ trên cát không tự lượng sức ban nãy, bây giờ đã biến thành một cậu ấm nhà giàu có thần bí, cũng chỉ tiêu ba nghìn ba trăm tỷ thôi.
"Ông chủ, cái này..."
Trợ lý bên cạnh Mục Đại Vị cũng ngu người.
Tưởng rằng so đọ tài sản thì mười phần nắm chắc chín.
Kết quả gặp phải một kẻ điên.
Nhà giàu có thể quyên góp nhưng không có đùa như vậy.
Không nhu cầu độ hot, không khuếch trương, chỉ quyên góp, như vậy quá bất hợp lý.
“Sao hả, không đành lòng?” Trần Ninh nhìn Mục Đại Vị cười, trong mắt có chút khiêu khích.
"Ai nói vậy, chỉ là ba ngàn tỷ!"
Ở đây nhiều người như vậy, lại còn có bao nhiêu người đang quay video, vẻ mặt Mục Đại Vị băn khoăn, chỉ biết cắn răng quyên góp theo ba ngàn tỷ, ông ta không tin Trần Ninh sẽ còn quyên góp nữa.
Nhưng khi trợ lý phụ trách tài chính của ông ta quét mã quyên góp, mí mắt của Mục Đại Vị giật giật vài lần, cảm thấy đau lòng.
Lúc này ông ta vẫn chưa biết, thật ra phần lớn số tiền hai người quyên góp đều là của ông ta, là “tay trái và tay phải đọ sức nhau”.
"Được, vậy bắt đầu vòng tiếp theo, quyên góp sáu ngàn tỷ!"
Trần Ninh lại lần nữa nhập số tiền vào, cả hội trường lúc này đều sục sôi dâng trào.
Tính đến lần này, Trần Ninh đã quyên góp chín nghìn ba trăm tỷ, giàu đến mức bất thường.
Cũng không phải đang mua hàng trực tuyến, sau này không thể hoàn tiền được.
Mọi người đều đang nghĩ, chẳng lẽ Trần Ninh mở xưởng in tiền giấy, tiêu tiền cũng sẽ không đau lòng chăng?
Trần Ninh thực sự không cảm thấy đau lòng, dùng tiền của đối phương tiêu để so tiền với đối phương, anh cảm thấy khá vui.
“Rốt cuộc cậu là ai!” Mục Đại Vị nghiêm mặt hỏi.
Lúc này cuối cùng ông ta cũng ý thức được, mình đã đánh giá thấp thiếu niên này.
Có thể ung dung quyên góp chín nghìn ba trăm tỷ mà không chớp mắt, quả thực tiền tài vô lượng, đây tuyệt đối không phải là một người không tiếng tăm gì, sau lưng chắc chắn phải có tập đoàn tài chính hỗ trợ.
"Chẳng lẽ là Châu Mỹ Mỹ?"
Mục Đại Vị không khỏi nhìn về phía Châu Mỹ Mỹ, nhận thấy người đẹp nhất thành phố cũng đang lộ vẻ kinh ngạc, vẻ mặt không thể tin nổi, hẳn cũng không phải là Châu Mỹ Mỹ, không lý nào tập đoàn Châu Thị vì ganh đua với mình mà tiêu tốn chín nghìn ba trăm tỷ.
Nhưng bây giờ đã cưỡi hổ khó xuống, vì thể diện, Mục Đại Vị trầm ngâm chốc lát, sau đó cắn răng kêu trợ lý tiếp tục chuyển khoản.
“Ông chủ, không thể quyên góp được nữa, quá tổn thất rồi.
Tiền mặt lưu động của ông đã vơi đi gần một nửa.
Không cần thiết phải ganh đua với tên nhóc này.” Lúc này ngay cả trợ lý cũng đều can ngăn.
Quả thực, vì tranh hơn thua mà bỏ ra chín nghìn ba trăm tỷ là không đáng lắm.
Về phần oán giận Trần Ninh, thì sau chuyện này có thể tìm người giải quyết là được.
Chín nghìn ba trăm tỷ đủ để tìm mấy trăm sát thủ hàng đầu.
“Chẳng lẽ muốn tôi nhận thua trước mặt nhiều người như thế sao?” Mục Đại Vị nói với vẻ mặt dữ tợn.
Nhiều tiền như vậy, cũng khiến ông ta đau đứt ruột gan, nhưng vẫn căn răng, quyên góp theo sáu ngàn tỷ.
"Cảm ơn tấm lòng của bạn, nhưng hãy làm ở mức có thể."
Câu nói sáo rỗng hiện ra sau khi quyên góp, khiến trái tim Mục Đại Vị càng thêm ách tắc.
Một lần nữa số dư của hai bên lại ngang nhau và sau đó đến vòng cuối cùng.
Cả hai bên còn lại hơn 4500 tỷ trong tài khoản.
Trần Ninh đã nhập 4500 tỷ vào giao diện quyên góp, theo sau là một loạt các dấu thập phân, và số tiền tài khoản đã được làm trống.
Người xem xung quanh đã chết lặng, mọi người đều thấy được lần này Trần Ninh hẳn là đã đạt đến giới hạn, số tiền quyên góp đã không còn là con số nhỏ mà tổng số tiền đã tích lũy đến hơn 13,800 tỷ, quả là một con số thiên văn quá mức.
Người ta quyên góp hàng triệu, hàng tỷ, hàng chục tỷ đã là người tốt, hôm nay hai người trong cuộc này lại quyên góp đến hàng ngàn tỷ và không có ý định dừng lại, khó tránh khỏi sự nghi ngờ của mọi người, rằng lẽ nào nhà từ thiện hảo tâm Trần Ninh là người tốt chín kiếp chuyển thế chăng?
"Có phải cậu bị bệnh không, quyên góp nhiều tiền như vậy! Là 13,800 tỷ, không phải là một tỷ ba trăm tám chục triệu!"
Lần này, Mục Đại Vị không còn bình tĩnh, mà nói kháy.
Số tiền này là một nửa tiền mặt lưu động, cũng là số tiền thu được bất chính, mạo hiểm ngồi tù trong nhiều năm của ông ta, ông ta thực sự không muốn tiếp tục quyên góp tiền mình đã kiếm được.
Nhưng nếu không quyên góp, chẳng những lần quyên góp trước sẽ lãng phí, không đạt được hiệu quả như mong muốn, mà còn phải nói lời xin lỗi Trần Ninh, vậy thì thật là thiệt cả nhà bà nội.
“Theo, không chỉ theo, tôi còn muốn quyên góp hơn cậu ta ba tỷ.
Lần này nhất định phải hạ được vẻ kiêu căng phách lối của cậu ta!” Mục Đại Vị bị Trần Ninh làm cho phát điên, bất chấp hậu quả, chỉ muốn giành phần thắng trước mắt.
Lần này ông ta thậm chí không nghe theo lời khuyên của trợ lý, nhất quyết muốn tiếp tục quyên góp.
Tuy nhiên, khi trợ lý đang run rẩy thao tác tài khoản ngân hàng cho ông ta, sau khi nhập số tiền, lại được nhắc là việc khấu trừ không thành công vì số dư trong tài khoản không đủ.
"Sao có thể?"
Trợ lý cho rằng hệ thống bị lỗi nên nhập lại mã quét nhưng vẫn vậy.
Theo lý mà nói là không thể nào.
Tài khoản của Mục Đại Vị hẳn là vẫn còn mấy ngàn tỷ mới đúng.
Lúc này, trợ lý mới đăng nhập vào tài khoản ngân hàng để kiểm tra thì lập tức sững sờ, hóa ra không biết từ lúc nào tiền trong tài khoản của Mục Đại Vị đã bị thu hẹp một nửa, chỉ còn hơn 13,800 tỷ, và số tiền quyên góp lần này đã vượt quá giới hạn trên nên thanh toán không thành công..