TRỢ GIÁ CHỤC NGHÌN TỶ GIÚP TÔI LÊN TỚI ĐỈNH CAO



Trần Ninh khởi động lại xe và lái trên bãi cỏ dưới lòng đường, rất may là chiếc Hummer có tính năng off-road rất ưu việt, mặc dù điều kiện đường xá rất kém nhưng sau hai mươi phút vòng vèo, nó vẫn vòng trở lại đường chính, và lần này, không gặp phải phương tiện bất thường nào.
Trần Ninh gọi cho người anh em tốt Huỳnh Minh Đạt và trầm giọng nói.
"Lão Huỳnh, giúp tôi điều tra Mục Đại Vị, có chuyện gì vi phạm pháp luật không."
“Được rồi.

Nghe giọng của anh, sao lại tức giận rồi? Lão già này đã chọc giận anh sao?” Huỳnh Minh Đạt nói.
“Gần như là vậy.

Giờ tôi muốn xử lý ông ta và cần cậu giúp.” Trần Ninh nói.
"Đệch, dám chọc giận người anh em.


Anh đợi xem, thể nào tôi cũng moi ra tận quần lót của ông ta!"
Hacker tài giỏi Huỳnh Minh Đạt đã hành động, mở máy trạm di động trị giá ba trăm triệu và sử dụng chương trình hack của riêng mình để xâm nhập một số tài khoản cá nhân và công ty của Mục Đại Vị, đồng thời sử dụng chương trình thu thập thông tin để tìm kiếm thông tin bất hợp pháp có liên quan đến Mục Đại Vị trên toàn bộ mạng lưới Internet.
Sau khi Trần Ninh lái xe trở lại khu chung cư, trước tiên là đi lên lầu tìm Huỳnh Minh Đạt để xem anh ta đã đạt thu hoạch được những gì.
Trần Ninh vừa gõ cửa phòng Huỳnh Minh Đạt, anh ta liền nói: "Anh về thật đúng lúc, tôi đã có chút thu hoạch."
Huỳnh Minh Đạt cho Trần Ninh xem thông tin mà anh ta tìm thấy, vì thời gian ngắn nên thông tin chưa được sắp xếp, nhưng đã thu thập được rất nhiều manh mối phạm tội của Mục Đại Vị.
Thời kỳ đầu khi còn trẻ, ông ta đã đánh nhau, cưỡng bức phụ nữ, bắt cóc tống tiền...!Sau này, khi ông ta bắt đầu kinh doanh và tẩy trắng, những tin tức ác ý này đã ít đi và chỉ được tung lên trên một số diễn đàn địa phương.
Chẳng hạn, khi Mục Đại Vị muốn mua lại mặt bằng cửa hàng của người khác, chủ cửa hàng không đồng ý, ông ta liền dùng đến quyền hạn nhà nước để đóng cửa cửa hàng, mà bên kia không có cách nào khiếu nại, không kinh doanh được chỉ đành thỏa hiệp và ngậm ngùi bán đi với giá thấp.

Mục Đại Vị dựa vào loại hành vi côn đồ này, có được nguồn vốn lớn, lại còn tặng quà, cấu kết với chính quyền và doanh nghiệp, hình thành nhóm lợi ích đen.
“Báo cho cảnh sát về những việc này chứ!” Huỳnh Minh Đạt đề nghị.
Trần Ninh lắc đầu nói: "Không có bằng chứng cụ thể, phần lớn là trình bày miệng và trên mạng, cảnh sát sẽ không quan tâm; dù sao thế lực sau lưng ông ta rất lớn mạnh, nói không chừng còn kiện chúng ta tội phỉ báng."
"Chết tiệt, vậy anh em chúng ta mang dao tìm tới nhà, bằng bất cứ giá nào tôi cũng phải giúp anh hả giận!"
Huỳnh Minh Đạt nổi xung lên vì anh em, trai tơ nổi giận năm bước đổ máu.
Trần Ninh mỉm cười, cảm nhận được nghĩa khí của người anh em, anh rất vui vẻ yên tâm, vì vậy anh vỗ vai Huỳnh Minh Đạt nói: "Không cần, tôi có cách trị ông ta."
“Cách gì vậy?” Huỳnh Minh Đạt hứng thú.
"Chính là chỗ này!"
Trần Ninh nhấp vào một số thông tin do trình thu thập thông tin tìm kiếm trên web, có rất nhiều thông tin cho thấy Mục Đại Vị bị tình nghi trốn thuế, mà còn là một số tiền kếch xù.
"Loại doanh nhân giàu có xuất thân côn đồ như ông ta, về cơ bản đều trốn thuế, chỉ là chúng ta không có sổ sách của ông ta, chỉ có thể dựa vào phân tích và tố cáo lên trên, đoán là cũng có nhiều người quan tâm." Huỳnh Minh Đạt nói.
"Không cần bằng chứng cụ thể, cậu chỉ cần chờ đợi xem xét và kiểm tra thuế của ông ta là được."
Trần Ninh mỉm cười bí ẩn, sau đó rời khỏi phòng của Huỳnh Minh Đạt.

“Anh Trần lại sắp xuất ra một chiêu lớn sao?” Huỳnh Minh Đạt dự cảm được Trần Ninh lại sắp thể hiện.
Trần Ninh trở về phòng mình, lập tức mở app trợ giá chục ngàn tỷ, trong khu thẻ có một thẻ rất thích hợp sử dụng vào lúc này.
Trần Ninh trực tiếp tiêu tốn tám điểm để mua một thẻ có tên là "Thẻ kiểm tra thuế".
Sau khi mua, thẻ hiện ra hướng dẫn sử dụng.
Thẻ kiểm tra thuế: Có thể chỉ định dùng cho một người hoặc một công ty, và mọi hành vi trốn thuế và lậu thuế sẽ bị vạch ra; chú ý rằng nó không có tác dụng đối với những người đóng thuế bình thường.
Quả nhiên, đúng như dự đoán của Trần Ninh, thẻ kiểm tra thuế có chức năng giống như nghĩa đen, là thẻ thần kỳ để kiểm tra trốn thuế và lậu thuế, mà đối với người như Mục Đại Vị, một khi kiểm tra là rất chính xác.
"Sử dụng!"
Trần Ninh trực tiếp nhấp vào sử dụng, sau đó anh tìm kiếm trên các trang web khác nhau để xem có thông tìn gì về Mục Đại Vị hay không, kết quả không hề có gì đặc biệt.
"Thẻ hết hạn? Hay cần thời gian để hoạt động?"
Trần Ninh có chút buồn bực, đây là lần đầu tiên anh dùng thẻ kiểm tra thuế, vẫn không rõ nguyên lý hoạt động của nó.
Trần Ninh tạm thời không quan tâm, định quan sát một lúc rồi hẵng nói.
Anh đang định đi tắm thì đột nhiên chuông cửa vang lên.
Trần Ninh mở cửa ra thì thấy đó chính là Hạ Tĩnh, hôm nay cô mặc áo dây mát mẻ, trông lớn hơn.
Tuy nhiên, Trần Ninh nhanh chóng bị thu hút bởi hộp cơm mà cô đang cầm trên tay, một mùi thơm đậm đà từ đó bay ra.

“Đây chính là món mới hôm nay cô học được sao? Là cháo?” Trần Ninh thích thú hỏi.
"Đúng vậy, hôm nay tôi học được món cháo trứng thịt nạc.

Tôi đã ninh trong ba tiếng đồng hồ! Vừa ra khỏi nồi, anh nếm thử xem." Hạ Tĩnh vui vẻ nói.
Trần Ninh để cô đi vào, sau đó mở chiếc hộp ra, lập tức có một luồng hơi nóng phả vào mặt, hơi nóng xen lẫn mùi thơm nồng nặc, vừa ngửi thấy đã muốn ăn.
Trần Ninh cũng không để ý tới chuyện bổi tối ăn cháo có thích hợp không, đã múc một muỗng thổi cho nguội, rồi cho vào miệng nếm thử.
Những hạt gạo thơm dẻo quyện với mùi thơm đặc trưng của thịt nạc và trứng được ninh nhừ, cảm giác thật không thể tả được.

Cháo đi vào trong miệng, hóa thành từng làn sóng gợn, kích thích vị giác của Trần Ninh.
Đây là lần đầu tiên Trần Ninh cảm thấy có món cháo trứng thịt nạc ngon như vậy..


Bình luận

Truyện đang đọc