TRỞ VỀ 1960: LÀM RUỘNG LÀM GIÀU NUÔI DƯỠNG NHI TỬ

Chạng vạng, Chu Thanh Bách tan làm trở về liền thấy mắt vợ hắn đỏ hoe.

Hỏi mới biết được là làm tương ớt.

Điều này khiến cho Chu Thanh Bách vừa cảm động vừa không nỡ.

"Nhìn ta như vậy làm gì? Cũng chỉ khổ cực hai ba ngày thôi, ta cũng rất thích ăn tương ớt" Lâm Thanh Hòa nói.

Sau đó cho mấy đứa trẻ rửa tay chuẩn bị ăn cơm.

Kể từ khi vụ thu hoạch mùa thu bắt đầu, Lâm Thanh Hòa nấu cơm nước luôn tỉ mỉ để cho Chu Thanh Bách có đầy đủ dinh dưỡng.

Tối nay có trứng chiên dưa leo, thịt bằm xào đậu que, còn có canh sườn hầm khoai sọ, canh tảo bẹ tôm khô.

Món chính là bánh màn thầu bột ngô.

Lâm Thanh Hòa ăn xong tiếp tục làm tương ớt, chén đũa đều giao cho Chu Khải dọn.

Chu Thanh Bách muốn đi qua phụ một tay, bị Lâm Thanh Hòa đuổi đi: "Ngươi thừa dịp bây giờ còn sớm đi bắt cá crạch mang về đây"

Chuồng lợn, chuồng gà quét dọn sạch sẽ và cho ăn rồi.

Thời điểm cây trồng vụ hè và vụ thu, những công việc này cô sẽ làm. Nhưng nếu như Chu Thanh Bách nhàn rỗi không muốn nghỉ ngơi, vậy thì đi ra ngoài xem có cá chạch hay lươn mang về đổi món.

Chu Thanh Bách đi sờ cá chạch và lươn, sáu giờ rưỡi đi ra ngoài, mãi cho đến hơn bảy giờ mới về.

Không sờ được bao nhiêu, chỉ có bảy tám con cá chạch, lươn thì không có.

"Nuôi trước, nuôi nhiều một chút rồi làm một lần" Lâm Thanh Hòa xem xét, sau đó bảo đi tắm chuẩn bị đi ngủ.

Lâm Thanh Hòa hôm nay đã làm xong tương ớt, chuẩn bị cho vào bình sạch.

Tương ớt rất dễ làm, ớt băm, tỏi băm, rồi trộn đều với muối.

Trong đó tỏi phải nhiều một chút.

Chỉ cần để cho lên men nửa tháng là có tương ớt để ăn rồi.

Nhưng Lâm Thanh Hòa tự tin với tay nghề của mình, một bình chắc chắn không đủ cho cả nhà ăn, nên lần này cô lấy về rất nhiều ớt, dự định làm mấy bình để ăn dần.

Ngày hôm sau Lâm Thanh Hòa tiếp tục làm tương ớt.

Buổi trưa cô đến mang thức ăn cho bốn cha con Chu Thanh Bách, viền mắt cô lại hồng hồng.

"Không cần làm nhiều đâu" Chu Thanh Bách nói.

"Không sao" Lâm Thanh Hòa không thèm để ý.

Chu Khải, Chu Toàn và Chu Bách rõ ràng rất đói bụng, biết mẹ bọn hắn làm tương ớt nên chỉ lo ăn.

Trưa nay Lâm Thanh Hòa làm bánh xuân và canh tôm khô.

Bánh xuân nhân trứng gà và thịt băm, còn có cà chua, dưa leo cùng rau xanh.

Bốn cha con đều cảm thấy mãn nguyện.

"Chu Bách có muốn về với mẹ không?" Lâm Thanh Hòa hỏi Chu Bách.

"Ta về với cha" Chu Bách lắc đầu.

Lâm Thanh Hòa liền mặc kệ hắn. Tiểu tử này đã muốn cùng hai người anh trai của hắn tham gia thu hoạch vụ thu từ lâu rồi. Lúc trước còn nhỏ, nhưng bây giờ đã ba tuổi, cho nên để hắn ở lại cũng chẳng sao.

Lâm Thanh Hòa tự mình đi về, dự định ngày mai sẽ làm thịt một con gà mái.

Lần này bắt một con gà mẹ, còn gà con giữ lại nuôi đẻ trứng.

Nhưng chạng vạng Chu Thanh Bách về nhà cũng mang về một con thỏ rất béo.

"Thỏ béo? Nó ở đâu ra vậy?" Hai mắt Lâm Thanh Hòa sáng lên.

"Mẹ, là cha bắt được đó!" Chu Khải kích động nói.

Không chỉ Chu Khải, Chu Toàn và Chu Bách cũng kích động không kém: "Con thỏ tự dưng chạy tới, mọi người còn chưa phản ứng kịp thì cha đã bắt được rồi!"

"Bọn Sắt Thép hâm mộ muốn chết, nhưng cũng vô dụng thôi. Cha bọn họ không lợi hại bằng cha chúng ta!" Chu Toàn vô cùng tự hào, nói.

"Đúng, không bằng cha chúng ta!" Chu Bách gật đầu.

Lâm Thanh Hòa cười, nhìn về phía Chu Thanh Bách, Chu Thanh Bách cũng nhìn cô, Lâm Thanh Hòa không chút do dự khen ngợi hắn: "Cha xấp nhỏ à, tối nay ta làm cho ngươi một nồi thịt thỏ hầm nha?"

"Được" Chu Thanh Bách cười cười.

Thế là hắn đi xử lý con thỏ.

Lâm Thanh Hòa chuẩn bị gia vị. Thời gian vẫn còn sớm, chỉ mới có sáu giờ. Chu Thanh Bách đi xử lý con thỏ để vợ hắn làm thịt ăn, kêu vợ hắn dọn dẹp sau vườn, Chu Thanh Bách liền mang cái thùng đi ra ngoài.

"Ta đi theo cha" Chu Khải đi theo.

"Đưa cho cha ngươi cà chua ăn lót dạ đi" Lâm Thanh Hòa gọi hắn, nói.

Chu Khải ăn một quả, lại lấy một quả đưa cho cha, Chu Thanh Bách liền ăn cà chua, sau đó đi sờ cá chạch.

Lâm Thanh Hòa làm thịt thỏ hầm khoai tây.

Chu Thanh Bách và Chu Khai trở về đúng lúc. Lúc trở về mang theo hơn chục con cá chạch. Cộng thêm những con ngày hôm qua nữa là có thể làm một món ăn cho ngày mai rồi.

Lúc hai cha con bọn họ trở lại, Chu Toàn và Chu Bách cũng sắp thèm đến phát khóc. Mùi thơm lan tỏa, thật sự đói muốn xỉu.

"Về đúng lúc lắm, không biết ông bà nội đã ăn chưa, Chu Khải, đưa qua cho ông bà nội một đĩa" Lâm Thanh Hòa chia ra một đĩa nhỏ.

Mặc dù là một đĩa nhỏ, nhưng nó không ít, đủ cho cha mẹ Chu ăn.

Chu Khải nhanh chóng đưa đồ ăn qua. Dọc theo đường đi, những đứa bé kia nhìn thèm nhỏ dãi.

Cha Chu và mẹ Chu đang ăn cơm, trên bàn có một đĩa dưa chua, một đĩa thịt thỏ hầm khoai tây, cha mẹ Chu ăn đến muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi.

"Tay nghề của vợ lão tứ không có gì phải bàn. Ta thấy tay nghề của nó ngang bằng với đầu bếp cung đình chứ chẳng chơi" Cha Chu đánh giá rất cao, nói.

Mẹ Chu mỉm cười, không nói gì về vợ lão tứ.

Nói đến bốn cô con dâu này, tuy rằng cô con dâu thứ tư không nghe lời nhất, nhưng nói đến hiếu thuận thì ba người còn lại không ai có thể so sánh.

Có thứ gì tốt cũng mang đến đây.

Ngày hôm nay lão tứ bắt được một con thỏ, bà đoán chừng sẽ gửi qua đây một đĩa nên không nấu ăn, quả nhiên là có mang qua.

Chu Khải đem thịt qua xong liền lập tức đi về nhà.

"Các ngươi không đợi ta!" Chu Khải thấy Chu Toàn, Chu Bách đang ăn, trợn mắt nói.

"Gì mà không đợi ngươi, đầu thịt thỏ hầm có giữ lại cho ngươi đây" Lâm Thanh Hòa nói.

Chu Khải nhìn thấy đầu thỏ vẫn còn, cười nói: "Vẫn là mẹ hiểu rõ ta nhất"

"Bớt nịnh đi, rửa tay nhanh lên, cơm của ngươi ở trong nồi, còn nóng đấy" Lâm Thanh Hòa nói.

Chu Khải đi vào lấy phần cơm của mình, sau đó bắt đầu ăn thịt thỏ.

Thịt thỏ hầm khoai tây ngon xuất sắc, ăn với cơm rất hợp.

Nước lèo mà tưới lên cơm, tốn hết cơm phải biết.

Tối nay không có món ăn khác, chỉ có thịt thỏ hầm và canh cà chua.

Nhưng như vậy là đủ, cả nhà đều hài lòng với món ăn.

Lâm Thanh Hòa đẩy việc làm gà cho cha con bọn hắn bồi bổ vào ngày khác.

Bình luận

Truyện đang đọc