TRỞ VỀ NIÊN ĐẠI: MANG THEO HỆ THỐNG ĐÁNH DẤU LÀM GIÀU

Bên phía nhà họ Lâm.

Sau khi Lý Tú Lệ nấu cơm xong, mở miệng gọi mọi người: “Ăn cơm thôi!”

Giọng nói từ trong phòng bếp truyền ra, theo gió truyền ra ngoài sân, rồi truyền đến phòng của Lâm Đường.

Một lúc sau, một nhóm người vội vàng chạy về phía sân.

“Mẹ, hôm nay chúng ta ăn cơm ở ngoài sân sao?” Lâm Đường vừa rửa tay vừa lên tiếng hỏi.

Lý Tú Lệ đang xới cơm, nghe vậy thì xoay người nhìn về phía con gái mình nói: “Sao thế? Con thấy lạnh à? Nếu con thấy lạnh, vậy nhà chúng ta lại chuyển mâm vào ăn trong nhà.”

“Không sao ạ, chúng ta hôm nay ăn ở bên ngoài đi.” Trong phòng quá tối.

“Vậy được.”

Sau khi dọn cơm ra, một đám người ngồi vào vị trí của mình.

Món trứng xào vàng óng ánh trên bàn kia lập tức dụ dỗ tâm hồn của người nhà họ Lâm.

Thơm quá!

Thật thơm!

Lâm Lộc cầm đũa gắp cho Lý Tú Lệ một ít trứng gà xào, sau đó lại gắp một ít trứng gà xào vào bát mình.

Rồi nói câu ‘Ăn đi’, không khí trên bàn ăn lập tức ồn ào lên.

Mọi người nghe vậy thì đồng thời vươn đôi đũa về phía đĩa trứng gà trên bàn.

Lý Tú Lệ nhìn thấy Chu Mai tham lam tự gắp cho mình một đũa đầy trứng gà, sắc mặt bà ấy nháy mắt có chút bực mình, trong ánh mắt lóe lên sự lạnh lùng.

Cũng phải người mẹ chồng như bà keo kiệt, không thể để cho con dâu ăn ngon.

Mà thật sự là do con người của vợ thằng hai quá tham lam.

Cả gia đình ăn cơm, bà tổng cộng chỉ xào năm quả trứng gà.

Chu Mai vừa cầm đũa gắp xuống, trứng xào trong đĩa lập tức ít đi một phần.

Căn bản không nghĩ cho người khác có được ăn hay chưa.

Hành động này không phải chọc trúng điểm mấu chốt của mẹ Lý sao? Chu Mai cảm thấy không khí có chút không ổn, vừa ngước mắt lên nhìn đã chạm phải ánh mắt lạnh lùng của mẹ chồng.

Giây tiếp theo, cánh tay đang gắp trứng của cô ta run lên.

Một đũa trứng gà xào suýt chút nữa bị rơi xuống bàn.

Dọa sợ ~Suýt chút nữa bị dọa đái ra quần! Chu Mai hít một hơi thật sâu để trái tim đang nhảy bình bịch của mình bình tĩnh lại.

Vẻ mặt cô ta bình tĩnh chia một nửa trứng gà xào cho Lam Thanh Thủy.

“Bố nó à, anh cũng ăn trứng gà đi.”

Lâm Thanh Thủy có chút ngạc nhiên, vẻ mặt bị dọa sợ nhìn cô ta.

Hôm nay bà vợ của anh bị ma nhập à?

Chu Mai đương nhiên nhìn ra vẻ mặt của chồng mình không đúng lắm, vì vậy lại vươn đũa đến nói: “Nếu không ăn thì đưa cho em nhé!”

Lâm Thanh Thủy nghe vậy lập tức cầm bát lên và cho trứng vào miệng trước khi trứng bị cô ta gắp đi mất: “Sao có thể không cần chứ.”

Đừng nói là một chút như thế này, cho dù là một đĩa trứng anh ta cũng không thấy nhiều!

Chu Mai bắt gặp ánh mắt tỏ vẻ tự hào của ông chồng mình.

Ngẩng đầu lại nhìn thấy dáng vẻ ngọt ngào mùi mẫn, anh ăn đi, em ăn đi của anh cả, chị dâu ngồi đối diện, cô ta cảm thấy cả người đều khó chịu.

“……” Cái tên đàn ông thô lỗ này, cô ta thật muốn bỏ quách đi cho rồi!

Ý tưởng của người lớn như thế nào, Cẩu Đản và Xú Đản đều không quan tâm lắm, hai đứa nhỏ chỉ ngồi ăn trứng một cách vui vẻ.

Cho một miếng trứng vào trong miệng nhai đến khi không có mùi vị gì mới từ từ nuốt xuống, giống như là muốn đem cái cái hương vị này nhớ mãi ở trong lòng vậy.

Thơm quá!

Món trứng gà xào còn thơm hơn so với món trứng hấp nhiều!

“Trứng gà xào ăn thật ngon!”

“Trứng trứng ăn ngon!”

Vẻ mặt hài lòng trên gương mặt của hai đứa trẻ khiến mấy người lớn trong nhà nhìn mà không khỏi xót xa.

Thói đời này thật là……

Lâm Đường nhận ra ngoại trừ lần gắp đầu tiên, bố mẹ cô dường như không còn ăn thêm một miếng trứng gà xào nào nữa.

Cố mím chặt môi, vươn tay gắp trứng gà vào trong bát cho bố và mẹ.

“Bố, mẹ, hai người ăn đi. Đợi mấy ngày nữa, con sẽ vào trong huyện, hỏi thăm xem có nhà máy nào đang tuyển công nhân không, gia đình của chúng ta nhất định sẽ có cuộc sống tốt hơn.”

Trước tiên cô phải đi tìm việc đã.

Nếu không thì dù mỗi ngày nhận được đồ tốt gì từ hệ thống điểm danh cũng không thể mang ra ngoài được.

Bình luận

Truyện đang đọc