TRỞ VỀ THẬP NIÊN 70 DÙNG HUYỀN HỌC LÀM GIÀU

Cả nhà đều tiến tới quan tâm hỏi thăm thân thể Vương Thục Mai, Phó Đại Tráng nói nhanh chóng đi tìm lão trung y trong thôn, Phó Đại Tráng thì nói phải nhanh chóng đưa đi bệnh viện, còn Phó Bình Phục lại tưởng rằng đại tẩu ăn phải đồ gì bị hỏng ở nhà nhạc mẫu tương lai! Hoảng lên liền muốn đi mượn cả xe đẩy.

Sư Mẫn thì như có điều suy nghĩ, lặng lẽ kéo đại tẩu qua, dán vào lỗ tai mà thì thầm hỏi một chút.

"Đại tẩu! Ngươi tháng trước có nguyệt sự hay không?".

Vương Thục Mai lập tức sững sờ không nói gì, cúi đầu nghĩ nghĩ, chuyện là đã hai tháng nay nguyệt sự của nàng không thấy tới, nàng đã già rồi mà thật bất cẩn, Vương Thục Mai thẹn thùng trực tiếp nói ra làm Sư Mẫn dở khóc dở cười, mới ba mươi sáu thì già cái gì? Ngươi đùa ta sao.

"Ai u ngươi muốn cười chết ta, đại tẩu a, ngươi mới ba mươi sáu, lớn tuổi gì chứ, nhất định là đã có!". 

Sư Mẫn cười một hồi, trực tiếp đứng lên nói ra.

"Có?  Có gì?". 

Phó Đại Dũng mộng bức hỏi, có... có.. có???

"Mẹ bọn nhỏ! Nàng  có... ".

Vương Thục Mai cũng không dám khẳng định chính xác, chỉ có thể nguýt hắn một cái.

"Ân! hừ, các ngươi cũng là, có sẵn người đây sao không ai đến hỏi." 

Phó Diễm ra vẻ cao thâm nói.

"Đúng! Tiểu Hỏa, mau giúp nương tính một quẻ." 

Vương Thục Mai vẫn thực tin tưởng khuê nữ.

"Nương! Cái này phải xem mạch chứ tính quẻ làm gì?".

Tiếp đến, Phó Diễm lôi kéo Vương Thục Mai đến cái bàn bên cạnh mà ngồi xuống, kéo tay nàng qua, ba ngón tay đặt lên trên, thay phiên đổi bên.

"Nương! Đổi tay trái ta kiểm tra lại lần nữa." 

Phó Diễm chậm rãi bắt đầu chẩn mạch, buổi sáng mới chỉ cảm thụ đại thể một chút, hiện tại hoạt mạch cảm giác càng thêm rõ ràng, giống có một viên châu bên dưới xẹt qua.

"Ai nha! Gấp chết ta, Tiểu Hỏa! Ngươi cũng sẽ không phải là biết cả trung y chứ?". 

Phó Bình Phục hết kiên nhẫn mà than thở.

"Ai nói ta không biết đâu!".

"Nương! Ta đã sớm nhìn ra, trong mệnh của ngươi có ba nam hai nữ. Mạch tượng này linh hoạt như châu di, từ buổi sáng ta đã nhìn ra, không nghĩ sẽ đến nhanh như vậy! Ta đoán ngươi có bầu đã hơn hai tháng nha." 

Phó Diễm cùng Vương Thục Mai nói rõ ràng.

"Ta đã nói vì sao buổi trưa ăn cơm ngươi không cho ta uống rượu mà! Xú nha đầu, ngươi cũng không nói sớm." 

Vương Thục Mai cũng thật cao hứng, nàng từ trước đến giờ đều là người thích hài tử, hiện tại trong nhà bán rượu, điều kiện ngày càng tốt hơn, đứa nhỏ vừa tới chính là hắn có phúc.

"Sớm nói thì còn có thể có cái kinh hỉ này sao? Nhìn cha ta kìa, đâu có cao hứng đâu, tất nhiên ta sẽ không nói." 

Phó Diễm nhìn Phó Đại Dũng vẫn ngồi bên cạnh im lặng không lên tiếng.

"Sao? Phó Đại Dũng! Lần nữa được làm cha mà ngươi còn không cao hứng??". 

Vương Thục Mai tức giận hỏi, dựng phụ cảm xúc chính là tới mau như vậy.

"Ta cao hứng, ta là cao hứng nói không ra lời! Đứa nhỏ này có phúc!". 

Phó Đại Dũng rốt cục có phản ứng, vừa rồi trong lòng hắn suy nghĩ, có phải dính hào quang của Tiểu Hỏa hay không? Uống nhiều linh tuyền như vậy, ở trình độ nhất định mà nói, quả thực linh tuyền này trợ giúp thân thể hắn loại bỏ đi rất nhiều tạp chất, nương tử mình lần nữa mang thai, khẳng định cùng việc bình thường hay uống nước linh tuyền pha loãng có quan hệ.

Người một nhà cao hứng cực kỳ, Sư Mẫn vừa cao hứng lại hâm mộ. Từ khi sinh Tiểu Phóng đến nay, nàng không hoài thai nữa, trước cũng bởi vì Phó Đại Tráng thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ, không ở nhà nhiều. Hiện tại Phó Đại Tráng đã ở gần nhà hơn nửa năm, chính mình vẫn không có tin tức, nàng luôn hy vọng sẽ có thêm một tiểu cô nương, mềm mềm nhu nhu, có thể cùng một bộ dạng giống như đại chất nữ, tiểu chất nữ thì thật tốt.

Sư Mẫn nhìn Phó Diễm, đang phân vân có nên tìm Tiểu Hỏa, nhờ nàng nghĩ biện pháp hay không? Nhưng mà nếu làm như vậy liệu có quá ích kỉ? Trong đầu nàng, đang tiến hành đấu tranh tư tưởng thập phần kịch liệt.

Phó Đại Ny thu xếp nấu cơm ăn mừng, Vương Thục Mai theo bản năng muốn vào hỗ trợ, bị Sư Mẫn cùng Phó Đại Ny đồng thời đuổi ra, nói để cho nàng ngồi nghỉ ngơi. Vương Thục Mai thấy không ai cần nàng hỗ trợ, cũng là không chịu ngồi yên, lại đi phía sau viện, định nhìn xem rượu lên men thế nào. Ai biết Phó Đại Dũng trực tiếp đi vào theo, nói để hắn đi nhìn, làm nàng tức giận đến mức trừng mắt nhìn hắn vài lần. Xoay người đi ra hậu viện, chỉ có thể ngồi ở dưới tàng cây sơn tra nhìn mấy hài tử chơi du hý. Đang quen làm việc chợt một mình ngồi rảnh rỗi, liền cảm thấy khó chịu. Phó Diễm nhìn nương rầu rĩ không vui, trong lòng cười muốn chết, làm lụng vất vả suốt ngày, vừa nghỉ ngơi liền có điểm mất mát.

"Nương! Cô cô cùng nhị thẩm là lo lắng cho ngươi, chờ ngày mai chúng ta đến bệnh viện trong công xã kiểm tra một chút, nếu thầy thuốc nói không việc gì, trở về ngươi vẫn là có thể làm chút công việc nhẹ nhàng. Không lo buồn chán nữa." 

Phó Diễm vẫn là quyết định chiếu cố cảm xúc của thai phụ một chút.

"Còn muốn đi bệnh viện? Ta sinh các ngươi, cả bốn người đều không đi qua đó bao giờ, lại nói ngươi lo lắng không muốn bắt mạch nữa thì ta liền đi nhà Trương đại phu kiểm tra lần nữa xem sao." 

Vương Thục Mai thực không hiểu, trong thôn làm gì có nữ nhân nào sinh hài tử còn đi bệnh viện.

"Nương! Khi ngươi sinh bốn chúng ta lúc đó tuổi vẫn còn trẻ, bây giờ người ta sinh con đều sẽ đến bệnh viện, không tin ngươi đi hỏi nhị thẩm xem." 

Phó Diễm trực tiếp đem vấn đề giao cho Sư Mẫn,Sư Mẫn bên trong phòng bếp nghe thấy Tiểu Hỏa nói, liền trực tiếp đi ra.

"Đại tẩu! Tiểu Hỏa nói đúng, trước kia sinh mấy người bọn họ đều không có điều kiện, chúng ta ngày mai cứ đi bệnh viện nhìn xem, hiện tại bệnh viện ở quân khu cũng có thầy thuốc khoa phụ sản đấy. Vẫn là biện pháp khoa học thật tốt, làm siêu âm còn có thể trực tiếp nhìn thấy hài tử, xem hắn có khỏe mạnh hay không."

"Siêu âm là cái gì? Đồ vật ở trong bụng cũng có thể nhìn thấy?". 

Vương Thục Mai nghi hoặc hỏi lại, hiện tại đã có thứ thần kỳ như thế này sao.

"Đúng vậy! Đây là kĩ thuật mới của nước ngoài mang đến, trong bộ độ chúng ta đã có, không biết bệnh viện ở công xã này đã có hay chưa."

"Có hay không mai nhìn xem sẽ biết, nương, chúng ta ngày mai đi nhé." 

Phó Diễm thập phần bội phục nhị thẩm, chỉ nói mấy câu đã đem nương khuyên nhủ xong.

"Được rồi, ngày mai chúng ta đi xem." 

Vương Thục Mai vỗ đùi một chút, nhưng là sáng sớm hôm sau cũng không có đi được, bởi vì mới sáng sớm Phó Lão Xuyên đã tìm tới cửa.

Ngày đó hai vợ chồng Phó Đại Tráng đi nhà cũ Phó gia, hắn không ở nhà, buổi sáng hôm qua hắn mới trở về, nhưng là ngại đi đến nhà Phó Đại Dũng tìm. Ở nhà suy nghĩ một hồi, buông da mặt  xuống liền đi. 

Không nghĩ tới ngày hôm qua hắn đến Phó gia thì không có ai ở nhà, tất cả đều đến Lý gia để thương lượng hôn sự. Phó Lão Xuyên nghe hàng xóm bên cạnh là Quế Lan thím nói, cả nhà lão đại đi nhà nhạc phụ tương lai của Phó Bình Phục. Hắn nghe xong nhất thời phát hỏa, hôn sự của Bình Phục thế nhưng không ai đến nói với hắn một tiếng. Chắp tay sau đít trở về nhà, suy nghĩ suốt một ngày, cũng không buông được khẩu khí này. Đơn giản để cho người khác xin nghỉ giúp hắn, chuẩn bị hôm nay tới chất vấn Phó Đại Dũng một chút. Cho nên mới sáng sớm, Phó Lão Xuyên đã tới, hơn nữa là khởi binh vấn tội mà đến. Nghe Thúy Hoa nói, lão nhị cũng không nhận được thư, kế hoạch kia liền coi như vô dụng.

Sáng sớm, người Phó gia đang tập luyện, nhị thúc hôm nay đã đem kĩ thuật điểm huyệt tay đều học được, chỉ còn lại một vài chiêu hơi thiếu lực. Thành quả cuối cùng, Phó Miểu vượt qua Phó Sâm cùng nhị thúc, là người linh hoạt nhất.

"Tiểu Thủy a! Về sau ngươi không sợ không bảo hộ được chính mình, bất quá ngàn vạn không thể khinh thường, dù sao người có khí lực lớn chỗ nào cũng có." 

Phó Đại Tráng nhìn Phó Miểu đang dào dạt đắc ý, nhịn không được nói một câu làm châm dự phòng.

"Nhị thúc! Cái này chính là điểm huyệt tay thất truyền của Tiểu Hỏa, toàn thế giới chỉ có bốn người chúng ta biết! Ta cũng coi như gần bằng Tiểu Hỏa rồi nha." 

Phó Miểu luôn luôn là người hoạt bát, chuyện này càng làm cho nàng có cảm giác thực sự an toàn.

"Nhìn ngươi như vậy, không phục thì hai ta tới thử xem. Hừ! Ngươi đừng nghỉ điểm được ta, cũng phải chạm đến tay ta mới được." 

Phó Sâm vừa mới bắt đầu còn có thể, càng về sau càng không linh hoạt bằng hai muội muội. Cho nên hắn có chút không phục. Phó Miểu cũng nóng lòng muốn thử, liền tiến đến.

"Ai u ai u! Tay ta, Tiểu Thủy! Ta còn chưa có nói bắt đầu đâu! Ngươi liền điểm ta." 

Phó Sâm bị đánh lén thì gào ầm lên.

"Đây là do ngươi khinh thường đối thủ, ngươi bên ngoài đánh nhau, làm gì có ai nói trước là tiểu tử ta muốn đánh ngươi? Cười chết ta." 

Phó Miểu cười ha ha, Phó Diễm cũng cười chết, nhị ca nàng có đôi khi thật sự rất ngốc ngếch, thực thiên chân mà!.

Bình luận

Truyện đang đọc