- Chư vị tiên đạo đạo hữu, mau giúp chúng ta đánh chết đám Ma đạo cuồng đồ này, tại hạ là Thiên Thủy đạo nhân.
Mọi người ở đây quan sát cuồng bạo chiến cuộc, trên không trung một thanh âm truyền đến.
- Ý mọi người như thế nào, chúng ta có hỗ trợ hay không.
Thượng Dương đạo nhân sắc mặt suy tư nhìn mọi người hỏi, Tiên Đạo liên minh mặc dù mọi người không cùng môn phái, nhưng đối với Ma đạo đều đồng tâm, nếu gặp phải tiên ma giao chiến, mặc kệ là tán tu hay là tiên ma liên minh, người Tiên đạo đều tự nhiên trợ giúp Tiên đạo, mà người Ma đạo tự nhiên trợ giúp Ma đạo, đây chính là đạo giáo chi tranh, cho nên, đều có quan hệ như vậy.
- Nơi này cũng không phải nơi bình thường, ta đề nghị không giúp.
Nam Cốc Động Nam Minh Tử do dự nói.
Thanh Ngọc Sơn Ngọc Anh chân nhân suy tư một lát, sau cũng nói:
- Chúng ta tiêu hao càng nhiều càng nguy hiểm, cho nên ta cảm thấy không cần đi hỗ trợ.
- Đều là một đám ích kỷ người, sẽ không vì liên minh.
Kỳ Thạch đạo nhân nói nhỏ.
Nhạc Thành đối với những người này suy nghĩ cũng không cảm thấy kỳ quái, không có lợi, ai cũng sẽ không đến hỗ trợ, hiện tại Ma đạo nhất phương khí thế, ít nhất cũng có mười Vô Thượng thiên ma, cùng Tiên Đạo liên minh Đại La Kim Tiên không kém bao nhiêu, thực lực song phương căn bản không sai biệt lắm, cho dù là liên minh hỗ trợ, cũng là tiêu hao không ít, loại chuyện ngốc tử này mới có thể làm, nếu ở bên ngoài thì không nhất định, ở bên trong sẽ không có người đi hỗ trợ.
- Thiên Thủy đạo hữu, thật sự là thật có lỗi, chúng ta còn phải chạy đi, vậy đi trước một bước.
Cuối cùng mọi người đều không đồng ý, Thượng Dương đạo nhân liền nhìn Thiên Thủy đạo nhân nói.
- Chúng ta đi trước đây.
Trên không trung xa xa pháp bảo tiên khí bay tứ tung, Thượng Dương đạo nhân nhìn phía trước mà đi, chỗ nước đục này hắn cũng không tính toán tham gia.
- Thì ra là Thương Sơn Động Thượng Dương đạo hữu, Thượng Dương đạo hữu dừng bước, thực không dám đấu diếm, đám Ma đạo này chiếm được một chỗ bảo tàng Mai Cốt, chúng ta nhanh liên thủ đánh chết những người này, đến lúc đó bảo vật chúng ta chia đều.
Thấy Thượng Dương đạo nhân sắp bỏ đi, Thiên Thủy đạo nhân trên không trung tiếp tục lớn tiếng nói.
- Đánh rắm, bảo tàng rõ ràng chính là các ngươi chiếm được, còn nói như vậy.
Một tiếng hét phẫn nộ vang lên, một hồng y đại hán đang cùng Thiên Thủy đạo nhân giao chiến nổi giận, một cái đại chuỳ trong tay mang theo tiếng nổ mạnh oanh kích về phía Thu thủy đạo trưởng.
Mọi người chính phải rời khỏi nơi này, bỗng nhiên nghe thấy hai chữ bảo tàng, nhất thời mọi người đều dừng bước, bảo tàng hai chữ hấp dẫn, ngay cả Nhạc Thành cũng đều giống nhau, mọi người đến Mai Cốt này, chỉ vì bảo vật trong đó. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ trọng bảo khai quật rồi sao, có lẽ là bảo tàng khác, nhưng là bảo tàng, vậy muốn nhìn một chút, có thực lực Lang Lễ, tranh cướp cũng không có vấn đề gì.
- Mọi người hiện tại cảm thấy thế nào?
Thượng Dương đạo nhân nhìn mọi người nói.
- Chúng ta trước nhìn xem, sau đó mới quyết định ra tay.
Thiên Linh Động Thiên Tán đạo nhân nói.
Tất cả mọi người đều là cáo già, tự nhiên là biết có nguyên nhân trong đó, hiện tại tựu ra không có chỗ tốt gì, kết quả tốt nhất chính là đợi cho mọi người lưỡng bại câu thương mới hạ thủ, nếu làm như vậy thì chắc hơn.
- Nhưng vạn nhất làm cho bọn họ bỏ chạy thì làm sao bây giờ.
Nam Cốc Động Nam Ly Tử nhìn mọi người nói.
- Thương Sơn Động có một La Thiên tru ma trận, cần mười Đại La Kim Tiên cùng nhau liên thủ, sau khi bố trí La Thiên tru ma trận, trong vòng phạm vi ngàn dặm thậm chí đều bị đại trận bao phủ, Cửu Thiên Huyền Tiên cũng khó tiến vào, càng khó có thể chạy ra.
Thượng Dương đạo nhân nhìn mọi người nói.
- Thế thì còn chờ cái gì nữa, mau mau bày trận, đây chính là cơ hội tốt.
Thanh Ngọc Sơn Ngọc Anh chân nhân vui sướng nói.
- Mười Đại La Kim Tiên liên thủ, chúng ta cũng đủ rồi, vậy chuẩn bị ra tay đi.
Nam Cốc Động Nam Minh Tử nói.
- Tốt lắm, ba người vậy chúng ta cùng Ngọc Anh đạo hữu, Ngọc Linh đạo hữu, Thu Hỏa đạo hữu, Thu Mộc đạo hữu, Thu Diệp đạo hữu, Nam Minh Tử đạo hữu, Nam Ly Tử đạo hữu cùng nhau liên thủ bày trận, về phần, Mạc Trường Không đạo hữu, Kỳ Thạch đạo hữu, Tuyệt Hỏa đạo hữu, Thượng Quang đạo hữu chờ ngay tại trong trận hành sự tùy theo hoàn cảnh?
Thượng Dương đạo nhân nhìn mọi người nói.
- Chúng ta không có ý kiến.
Mạc Trường Không, Thượng Quang tán nhân, Quỷ đạo nhân không có ý kiến, Nhạc Thành lúc này trong lòng có chút lo lắng, do dự một chút cũng không có phản đối.
- Tốt lắm, đạo hữu bày trận ta dùng thần niệm nói cho chư vị cách bày trận, mặt khác các đạo hữu liền chuẩn bị đi, tới thời điểm thích hợp, chúng ta ra tay.
Thượng Dương đạo nhân nói xong, lập tức nhìn chín người bày trận, đồng thời thần niệm truyền âm nói cho đám người Nam Minh Tử cách bày trận như thế nào.
Mười người đánh ra từng đạo pháp quyết, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ, sau đó bày trận, mà lúc này, trong trận chiến đấu kịch liệt cũng càng thêm mãnh liệt, Ma Đạo liên minh cũng cảm giác được có cái gì đó không tốt, đã muốn bắt đầu lui lại, nhưng bị Tiên Đạo liên minh quấn lấy, căn bản không thể đào thoát đi.
- Mọi người chạy mau.
Ma Đạo liên minh hồng y đại hán lúc này không biết tu luyện ma công gì, sau khi hét lớn một tiếng, thân hình hóa thành hơn một ngàn thước, đại chuỳ trong tay giống như một tòa núi, oanh kích xuống, không gian chung quanh nháy mắt sụp đổ, vô tận ma khí dựng lên, tên này có thực lực Vô Thượng thiên ma trung kỳ.
Chỉ thấy thanh trường kiếm của Thiên Thủy đạo nhân hóa thành một con Cự Hổ, Cự Hổ xé rách không gian đánh về phía hồng y đại hán kia, mà cùng lúc đó, hồng y đại hán kia đánh ra ma khí ngập trời, hóa thành một cái tán đen hơn một ngàn thước công kích hướng về phía Thiên Thủy đạo nhân.
Thiên Thủy đạo nhân cũng không cam lòng yếu thế, một chuỗi linh châu trong tay chém ra, hào quang tràn ngập mấy vạn thước, nháy mắt cùng tán ma khí tối đen cầm cự, mà hồng y đại hán mượn cơ hội loan đao như tia chớp bổ ra, đao mang xuyên thấu không gian, nháy mắt đánh xuống.
Thiên Thủy đạo nhân sắc mặt trầm xuống, pháp quyết trong tay biến hóa, sau đó lấy ra pháp bảo gương đồng phát ra một cỗ quang mang cường hãn oanh kích lên, nhất thời hai người đấu pháp chẳng phân biệt được cao thấp, cũng không làm gì được nhau.