TU CHÂN GIẢ TẠI DỊ THẾ

- A…
Dưới sự công kích to lớn của hỏa nhân, ai cũng không nhìn thấy rõ, chỉ thấy sương mù màu đỏ của trận bàn màu đen trở nên ngày càng dày đặc, ngọn lửa kịch liệt bắn ra.
- U U.
Ngọn lửa cuồng bạo bắt đầu khuếch tán ở bệ đá, vô cùng nóng bỏng, so với phân thân của Thái Dương Chân Hỏa thì còn gấp đôi.
- Chạy mau.,
Thân hình của Thái Dương Chân Hỏa nhanh chóng lui xuống, ngọn lửa này hắn cũng vô pháp có thể chống lại.
- Tên tiểu tử chết tiệt.
Sắc mặt của Thanh Sơn lão tổ trở nên nôn nóng, ngọn lửa này hắn không thể nào chống lại, mắt nhìn thấy trận bàn màu đen đã đến tay không ngờ lại bị Nhạc Thành thu lấy.
- Tộc trưởng còn ở bên trong, chúng ta sao có thể ra ngoài.
Bàn Thiên Lão Ma Nam Tương Tử bọn họ biến đổi sắc mặt lớn mà nói.
- Chúng ta ra ngoài nghĩ biện pháp trước, tộc trưởng rất nhiều thủ đoạn, trên người còn có bảo vật sẽ không có chuyện gì đây, dù sao chúng ta cũng vô pháp đi vào.
Bàn Thiên Lão Ma do dự một chút rồi nói.
- Mau đến thung lũng hẹp phía trước, ngọn lửa đã xuất hiện, nhanh!
Bàn Thiên Lão Ma hét lên một tiếng rồi nói với mọi người phía sau.
- Xèo xèo.
Bàn Thiên Lão Ma, Kim Lão Quái, Nam Tương Tử còn có Bạch đạo nhân, Vũ Văn Giác bọn họ nhanh chóng lao lên.
Trần Đào ở dưới động khẩu nhìn thoáng qua một chút sau đó cũng bất đắc dĩ lao lên phía trên, ngọn lửa nóng bỏng kia nếu như bị nuốt chửng thì hắn sẽ trở thành một đám tro tàn.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Một thanh âm xé gió truyền tới, một đam người từ trong hạp cốc nhảy ra, chính là Trần Đào, Long Dược Thanh Sơn lão tổ…
- Lui, mau lui lại.
Bàn Thiên Lão Ma lớn tiếng mà nói, ngọn lửa nóng bỏng khiến cho Bàn Thiên Lão Ma dù có thực lực Đấu Thánh cũng vô pháp đối phó.
Thanh Sơn lão tổ cùng với Long Dược hai người lúc này đã lên đỉnh ngọn núi sắc mặt của Long Dược trở nên tái nhợt xem ra hắn đã bị thương không nhẹ.
Ngọn lửa to lớn cao tới mấy trăm thước, khí tức cũng trở nên tràn ngập.
- Bàn Thiên Lão Ma, tộc trưởng vẫn chưa đi ra, chúng ta phải làm sao?
Kim Lão Quái cất tiếng hỏi Bàn Thiên Lão Ma.
- Tộc trưởng có bảo vật, hẳn là không có chuyện gì, thực lực của hắn cũng vô pháp đi vào trong thạch động. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bàn Thiên Lão Ma cất tiếng nói:
- Trong đầu chúng ta còn có linh hồn ấn ký của Nhạc Thành Nhạc tộc trưởng, vạn nhất có gì thì chúng ta sẽ là người biết đến đầu tiên.
- Đáng chết cũng là bị tên tiểu tử kia làm hại.
Thanh Sơn lão tổ chăm chú nhìn Nhạc Thành và ngọn lửa cao mấy trăm thước, trên mặt hiện ra vẻ tức giận.
- Tiểu tử kia bị một chưởng của ngươi còn chưa đi ra, đoán chừng sẽ trở thành đống tro tàn.
Long Dược oán hận mà nói.
-Ai biết, tên tiểu tử kia rất quỷ dị, nếu như hắn không bị biến thành đống tro tàn thì ta cũng phải băm thây hắn thành vạn đoạn.
Thanh Sơn lão tổ lạnh lùng tức giận nói.
Ở trong thạch động lúc này tràn ngập khí tức của Thái Dương Chân Hỏa, Thái Dương Chân Hỏa so với Vô Thượng Chân Hỏa của Nhạc Thành thì mạnh hơn không ít, tuyệt đối cường hãn vô cùng.
Truyền thuyết ở viễn cổ Tiên giới, Thái thượng lão quân cũng bởi vì có cơ duyên xảo hợp đồng thời có được Thái Dương Chân Hỏa và Thái Hư Chân Hỏa đã trở thành một người có địa vị cực cao trong tiên giới.
Mặc dù Thái Dương Chân Hỏa đơn thuần là một trong tam đại thiên hỏa nhưng uy lực vô cùng cường hãn, tuyệt đối ở phía trên so với Vô Thượng Chân Hỏa, nếu như có thể luyện hóa được một trong ba tam đại thiên hỏa thì uy lực nhất định đã đạt tới tình trạng vô cùng khủng bố.
Ở trên bệ đá ngoài thạch động, Nhạc Thành bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, quan thân hắn chính là một vòng tròn Vô Thượng Chân Hỏa bao quanh.
Nhạc Thành do dự một chút rồi đem đan dược nhét vào trong miệng, chính là Hồi Nguyên đan hắn lấy được trong thung lũng, không ngờ Hồi Nguyên đan lại mang tới công dụng nhanh như vậy.
Hồi Nguyên đan vừa vào trong người của hắn tứ chi bách hải kinh mạch toàn thân truyền ra, những dược lực này phát ra khiến cho Nhạc Thành có một vẻ thoải mái không nói nên lời.
Nhạc Thành đối với sự thần kỳ của Hồi Nguyên đan thì cũng không quá kinh ngạc, Hồi Nguyên đan kiếp trước Nhạc Thành cũng đã từng luyện chế, công hiệu của nó dĩ nhiên là Nhạc Thành hiểu rõ. Bây giờ dùng một viên, chỉ còn lại chín viên Nhạc Thành ngẫm lại cũng cảm thấy hơi đau lòng.
- Người tu chân chết tiệt, ngươi luyện hóa không nổi ta đâu, mau thả ta ra.
Ở trong sơn động hỏa nhân gào thét mà nói.
Mặc dù Vô Thượng Chân Hỏa của Nhạc Thành không bằng Thái Dương Chân Hỏa nhưng ngọn lửa của Hỏa Linh châu tuyệt đối không phải là phàm vật, cộng thêm với Thái Dương Chân Hỏa hiện tại chỉ đạt tới tu vi Tụ khí hậu kỳ quan trọng là Thái Dương Chân Hỏa vừa bị Nhạc Thành phun một búng máu vào trận bàn màu đen, điều này khiến cho Thái Dương Chân Hỏa vô cùng e ngại
Tất cả đều trùng hợp, nếu như Nhạc Thành tùy tiện phun lên trận bàn màu đen thi sẽ không có tác dụng, nhưng hiện tại dtch lại bị phong ấn bởi nó nên mới mang tới công hiệu kỳ lạ như vậy.
- Trên người của ngươi đã có vết máu của ta, ngươi còn muốn phản kháng sao?
Nhạc Thành quát lạnh một tiếng, Thái Dương Chân Hỏa còn chưa bị bất kỳ ai luyện hóa, chỉ cần mình có luyện hóa xong nó thì tất cả coi như đại công cáo thành.
Vốn Thái Dương Chân Hỏa mới đạt tới thực lực tụ khí hậu kỳ, so với thực lực hợp thể trung kỳ của Nhạc Thành thi tuyệt đối việc luyện hóa Thái Dương Chân Hỏa không thể nào có khả năng nhưng hiện tại tình huống đã trở nên đặc biệt.
Thứ nhất là Nhạc Thành đã phong ấn phân thân của Thái Dương Chân Hỏa, đây tuyệt đối là tổn thương nghiêm trọng với nó.
Thứ hai là Thái Dương Chân Hỏa đã có tổn hao, Nhạc Thành lại phun máu tươi lên trận bàn.
Thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết, ngay lập tức một mảng Vô Thượng Chân Hỏa bao trùm lên trận bàn màu đen.
Trận bàn màu đen nổi lên trước người của Nhạc Thành, mang theo một khí tứ vô cùng cường hãn, Nhạc Thành không khỏi hơi kinh ngạc, trận bàn không biết được luyện chế từ gì, nếu như có thể chống lại Thái Dương Chân Hỏa thì tuyệt đối nó cũng không phải là phàm vật.

Bình luận

Truyện đang đọc