TU CHÂN GIẢ TẠI DỊ THẾ

- Lão cẩu, trong lòng đúng là muốn đối phó với ta.
Nhạc Thành mơ hồ xuất hiện hàn quang nhìn về phía Khương Luân Xa.
- Quyết định như vậy đi, chư vị nghỉ ngơi một phen, chúng ta đi chuẩn bị phòng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đỗ Kiều Kiều cất tiếng nói.
Ngay lập tức chúng nữ trước sự dẫn dắt của đệ tử Hồ Điệp Cốc, Nhạc Thành, Trầm Linh, Lê Tiêu Dao, Nam Cung Lạc Nhan tới ba tòa đình viện, hơn nữa không biết vô tình hay cố ý, ba tòa đình viện đều gần nhau, cách nhau không đầy mấy chục thước.
Ba tòa đình viện này là của Vạn Kim Môn, Cuồng Sư môn và Hồ Điệp Cốc, lúc này Nhạc Thành cảm thấy phiền toái, không biết ở nơi nào.
Nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Nhạc thành, các trưởng lão của Vạn Kim môn lập tức hiểu được, tất cả đều mỉm cười, bọn họ biết rằng chuyện này không nên nhúng tay vào.
- Chủ nhân, chúng ta cùng đi vào.
Tứ Sí Ma ưng và Thanh Bối Ma ngưu nhìn khuôn mặt của Nhạc Thành rồi tiến vào đình viện.
- Các vị khách quý, tại sao chưa đi?
Một đệ tử của Hồ Điệp Cốc thấy vậy thì liền cất tiếng hỏi.
- Không có chuyện gì, ngươi lui ra trước đi.
Trầm Linh cất tiếng nói.
- Nhạc thành, huynh cùng với Lạc Nhan và Tiêu Dao lâu rồi không gặp, hay là tâm sự với bọn họ đi.
Trầm Linh do dự một chút rồi nói.
Nghe thấy lời nói của Trầm Linh, Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan ngạc nhiên, bọn họ không ngờ Trầm Linh lại hào phóng như vậy.
- Tiêu Dao, Lạc Nhan, ta thấy mọi người ở cùng nhau thế nào? Ở bên trong hẳn là đủ phòng.
Nhạc Thành cất tiếng nói với tam nữ, gặp tình huống này hắn cũng khó xử.
- Chuyện này…
Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan liền nhìn nhau.
- Đúng rồi, muội vẫn chưa có thời gian tâm sự với Tiêu Dao và Lạc Nhan, ở cùng nhau là tốt nhất.
Trầm Linh cất tiếng nói, sau đó khẽ kéo Nam cung Lạc Nhan và Tiêu Dao vào trong đình viện.
Nhìn thấy tam nữ tiến vào đình viện, Nhạc thành cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó cười khổ, có nhiều nữ nhân đúng là hạnh phúc nhưng cũng phiền toái không ít.
Đi vào trong đình viện, Nhạc Thành nhìn tam nữ nói chuyện trên trời dưới đất đành phải vào trong phòng mà tu luyện, trong đầu nghĩ cách thi đấu vớ các thế lực lớn.
Tuy rằng Khương Luân xa là ngũ tinh Đấu Tôn nhưng Nhạc Thành tuyệt đối không sợ, có năm khối Kim tiên Khôi lỗi trong người, Nhạc thành cũng đủ đối phó với hắn, mà hiện tại hắn đã đột phá tới Nguyên Anh Hậu kỳ, có Âm Dương và Ám Ảnh Kiếm, đủ để giết chết một ngũ tinh Đấu TÔn.
Về phần Dương Thiếu Phong của Công Hội Luyện Dược Sư, Nhạc thành tin rằng lần này khiêu chiến sẽ gặp hắn.
Trong lòng Nhạc Thành để ý nhiều nhất vẫn là lão gia hỏa thần bí kia, lão gia hỏa này không biết tại sao lại cần máu của Hỏa Sư thú, về phần tin tức của tứ đại tộc nhân và tứ đại thú tộc, Nhạc Thành cũng chỉ tin tưởng một phần mà thôi.
Chỉ tiếc không có sớm một chút hỏi Doanh thi, cũng không biết kia cô gái nhỏ thế nào , trên người thương thế tốt lắm không có.
Chỉ tiếc là mình không sớm có cơ hội hỏi Doanh thi, không biết tiểu ny tử kia thế nào, thương thế có tốt hơn không
- Nếu có cơ hội thì mình lấy vài giọt máu của Hỏa Sư thú cũng tốt.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
Tam nữ hiện tại không quấy rầy mình, Nhạc thành dĩ nhiên là không ra ngoài tìm phiền toái, hắn ở trong lòng mà cố gắng tu luyện, hiện tại tu vi của hắn đã tới nguyên anh hậu kỳ, tin tưởng không lâu nữa sẽ đột phá tới Phân thần kỳ.
Trên một ngọn núi có một nữ tử xuất trần như tiên, mái tóc dài trút xuống, da thịt trắng như tuyết, nói không hết vẻ xinh đẹp thnh nhã, cao quý tuyệt tục.
- Thanh Thanh, tại sao con ở nơi này?
Một kiều ảnh tiến tới sau lưng nữ tử mà nói.
- Sư phụ, tại sao người lại tới đây?
Tử y tuyệt mỹ nữ tử quay đầu lại mỉm cười hỏi Đỗ Kiều Kiều.
- Ta không thấy con ở trong phòng thì biết rằng con ở đây, con mỗi khi không có chuyện gì lại tới đây thôi.
Đỗ Kiều Kiều nói.
- Sư phụ, người tìm con có chuyện gì sao?
- Không có chuyện gì, ngày mai chính là lễ trưởng thành của con, ta muốn sau khi con thực hiện lễ trưởng thành xong sẽ thu phục hỏa sư thú, đến lúc đó phải cẩn thận một chút, tuy con đã là tứ tinh Đấu Tôn nhưng cũng không phải đối thủ của nó.
Đỗ Kiều Kiều nói.
- Con sẽ chú ý.
Tử y nữ tử cất tiếng nói, nàng cũng biết lần thu phục này rất quan trọng với mình.
- Hỏa Sư thú đã tuyệt tích trên huyền thiên nội lục, nếu như con có thể giải phong ấn trên người của nó thì trong vòng hai mươi năm có thể đột phá tới đấu thánh, chúng ta tu luyện Liệt Hỏa Chưởng, có hỏa sư thú chính là hoàn mỹ dung hợp.
- Mặc khác, hỏa sư thú này nếu như thuận lợi cởi bỏ phong ấn thì cần phải có một sức mạnh linh hồn khống chế được nó, nếu không thành công thì cũng không thể thu phục.
Đỗ Kiều Kiều nói.
- Sư phụ, lần này có nhiều thế lực tới, bọn họ có thể giúp chúng ta.
Tử y nữ tử nói.
-Có ba người không tệ lắm, có một người tứ Tinh Đấu Tôn, có một người là tam tinh Đấu tôn đồng thời là bát phẩm sơ giai luyện dược sư.
Đỗ Kiều Kiều nói.
- Sư phụ, mặc kệ thế nào lần này con cũng sẽ cố gắng hết sức để phong ấn hỏa sư thú, nếu không thực lực của nó ngày càng mạnh ,tương lai sẽ không có ai phong ấn nổi.
Tử Y nữ tử cất tiếng nói.
- Đây chính là cơ hội cuối cùng, nếu như Hỏa Sư thú mạnh hơn, nó có thể chạy ra khỏi kết giới, cho dù các thái thượng trưởng lão xuất thủ cũng khó bắt nó lại được, hơn nữa lão quái vật kia cũng đã gây sự chú ý với nó.
Đỗ Kiều Kiều nói.
- Sư phụ, người nói là Hỏa Vô Thiên sao?
Tử Y nữ tử cất tiếng hỏi.
Nghe nói Hỏa Vô Thiên trước kia cùng với thái thượng trưởng lão vô cùng vi diệu.
- Không sai hai trăm năm trước hắn cùng với thái thượng trưởng lão đại chiến ba ngày ba đêm, cuối cùng lưỡng bại câu thương, mà Hỏa Vô Thiên thương thế trở nên trầm trọng, thực lực tu vi có khôi phục cũng nhiều nhất đạt tới bát tinh Đấu Tôn mà thôi, nếu như muốn khôi phục hoàn toàn thì hắn phải có máu trên người của Hỏa Sư thú.
Đỗ Kiều Kiều nói.

Bình luận

Truyện đang đọc