TU TIÊN CHI PHẾ SÀI

Mặc dù Nguyên Tu Vân muốn tiện đường đem vị nữ tu của Thủy Vân Thiên cứu đi lên, nhưng trên thực tế chứng minh theo như lời nói Dịch Nhiên không sai, tu vi không đến kỳ Nguyên Anh muốn sống sót ở nơi này tràn đầy linh lực bạo động và thạch nhận như đao nhọn, thật sự là một chuyện vô cùng khó khăn.

Một ngày qua đi, Nguyên Tu Vân dựa vào tính mẫn cảm đối với linh lực của Tiểu Hồ Lô tìm được ít nhất ba viên thạch tinh Tinh Nhận ẩn chứa lực lượng khổng lồ, chờ sau khi đem thạch tinh Tinh Nhận bắt đến tay tỉ mỉ quan sát một phen, Nguyên Tu Vân cuối cùng cũng biết vì sao Dịch Nhiên sẽ nói thứ này có thể làm cho kiếm bổn mạng của hắn phục hồi như cũ.

Thạch tinh Tinh Nhận này kỳ thực với thạch nhận trong vực sâu Vạn Nhận là cùng một loại vật liệu, chỉ có điều chúng nó ở dưới lực bạo động mấy nghìn năm của khởi điểm đều vững vàng cố định thân hình của mình, không theo linh lực thay đổi một tí, đủ để nói rõ tính ổn định của thạch tinh Tinh Nhận này là to lớn cỡ nào, đồng thời nó vẫn có thể mơ hồ hoà tan lực bạo động làm lực lượng của chính mình, tính dung hợp cũng kinh người. Cho nên, nó đương nhiên là vật liệu chữa trị đoạn kiếm tốt nhất rồi.

Chẳng qua, tảng đá như vậy ở toàn bộ trong vực sâu Vạn Nhận cũng rất ít, nếu như không phải là có Tiểu Hồ Lô ở chỗ này phân biệt, chỉ bằng hai người y và Dịch Nhiên ở chỗ này tìm, sợ là mười ngày cũng tìm không được một viên, chớ nói chi ở đây linh lực bạo động, có vô số thạch nhận chuyển động thỉnh thoảng sẽ bay đến trước mặt ngươi công kích ngươi, phải dưới tình huống như vậy tìm kiếm thạch tinh Tinh Nhận khác biệt với chúng nó, quả thực khó khăn như biển rộng tìm kim.

Cho nên, chờ khi một ngày qua đi Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên hai người theo hồ lô đằng bò lên, cũng không nhịn được lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, hoàn cảnh của phía dưới thật sự quá nguy hiểm, coi như có báo động trước của Tiểu Sỏa Đản, có linh lực thời khắc phòng hộ, thời điểm hai người bọn họ bò lên trên người cũng hoặc nhiều hoặc ít bị thương. Quan trọng là mệt mỏi về mặt tinh thần, mạnh chống giữ một ngày không có một tia một hào thả lỏng, vậy thì thật là một loại cảm giác đau xót không thôi, tuyệt đối sẽ không khiến người ta muốn thể nghiệm lần thứ hai.

"Nguyên đạo hữu! Các ngươi đi lên sao? Có tìm được Thủy đạo hữu hay không?" Ở phía trên vực sâu trên đất bằng ba người bị ma khí bao quanh ở trước tiên đã cảm ứng được hai người Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên, dù sao ở trong ma khí chuyện gì cũng không thể làm, lại không dám ngủ, chỉ có thể đả tọa tịnh hơi thở đem ngũ giác đều phóng đại.

Nguyên Tu Vân trả lời tự nhiên khiến người ta thất vọng, "Chúng ta không tìm được nàng, hơn nữa tình huống phía dưới thật sự hung hiểm, chúng ta làm tốt chuẩn bị xuống phía dưới cũng đã bị thương, nếu không hề phòng bị rơi xuống chỉ sợ dữ nhiều lành ít."

Mặc dù ở trong lòng đã có phỏng đoán này, nhưng sau khi nghe được đáp án thật như vậy Lâu Bách Vạn ba người vẫn còn có chút khó có thể tiếp nhận. Ngoại trừ khó chịu ra, tâm tình lớn nhất chính là phẫn nộ rồi, ban đầu chuyến này không có hung hiểm gì quá lớn, nhưng người nào có thể nghĩ đến đệ tử nội môn trong chấp sự của Ngũ đại môn phái vậy mà sẽ có kẻ phản bội chứ! Mà quan trọng là, thông qua lời của Chung Phong và Chung Minh có thể suy đoán ra được, Hỏa Lôi môn chỉ sợ có rất nhiều người cũng đã quyết định làm kẻ phản bội rồi.

"Xin hai vị đạo hữu hãy mau mau đưa chúng ta quay về Tứ Thủy Kiếm môn." Trong âm thanh trầm thấp của Hải Nhận mang theo tức giận mơ hồ, nghĩ tới nếu như không phải mình có trường kiếm treo ở vách núi, kết quả cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết hắn ta đã vô cùng tức giận, hắn ta cho phép bản thân cùng người khác ở thời điểm chiến đấu bỏ mạng, cũng tuyệt đối không cho phép bản thân chết nghẹn khuất như nữ tu của Thủy Vân Thiên.

Nguyên Tu Vân lần này không nói gì thêm trực tiếp đồng ý. Sau đó thì, Nguyên Tu Vân trực tiếp lấy ra phi thảm Tuyệt Mệnh, bởi vì chỗ trên phi thảm không đủ lớn không có cách nào chở ba quả cầu ma, Nguyên Tu Vân liền nghĩ đến cách dùng hồ lô đằng cột ma cầu bay thẳng ra ngoài. Vì vậy, lúc Dịch Nhiên thấy phía dưới phi thảm treo ba quả cầu màu đen lay động không dứt, biểu tình cứng đờ có trong nháy mắt, sau đó lấy ra kiếm Bôn Lôi của mình đặc biệt nghiêm túc nói: "Chỗ phía trên quá nhỏ, ta vẫn là phi hành đi!"

Nói xong cũng không chờ Nguyên Tu Vân trả lời đã chạy trước một bước, Nguyên Tu Vân nhìn một trận chẳng biết tại sao, người này trước đó còn mặt dày mày dạn muốn cùng y ngồi phi thảm, kết quả bây giờ lại chạy? Quên đi, mặc kệ thế nào hiện giờ quan trọng nhất là đem người đưa đi đến Ngũ đại môn phái.

Vì vậy, đệ tử thủ vệ của Tứ Thủy Kiếm môn liền thấy một hình ảnh quỷ dị thế này —— một tiền bối kỳ Ngưng Mạch ngồi ở trên một phi thảm, trên phi thảm ba quả cầu màu đen còn lúc lắc, thoạt nhìn đặc biệt không phù hợp thẩm mỹ. Đây lại là loại ngoạn pháp gì? Ba quả cầu màu đen kia có thể tăng tốc hay là có thể công kích ư?

Kết quả không phải tăng tốc cũng không phải công kích, đệ tử thủ vệ từ bên trong quả cầu màu đen nghe được âm thanh của trưởng lão Giới Luật môn nhà mình?! Nhất thời hai người cũng không tốt lắm, một người nhìn ba quả cầu kia kinh ngạc không tin, người khác tốc độ cực nhanh mà chạy về đi báo cáo chưởng môn.

Chờ Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên tiến vào Tứ Thủy Kiếm môn, khi bọn Lâu Bách Vạn đem nguyên nhân hậu quả của chuyện ba ma khí bao quanh đều nói cho mấy chưởng môn và trưởng lão, đã là một ngày sau rồi, mà lúc này thời điểm cách bọn họ rời khỏi thành Cự Mộc, cũng qua một tháng.

"Ngươi nói cái gì? Điều này sao có thể!" Bất kể là chưởng môn chân nhân của Tứ Thủy Kiếm môn hay là Đa Bảo các, chưởng môn chân nhân của phái Thiên Quang, sau khi nghe đệ tử nhà mình và trưởng lão nói đều là khiếp sợ trên mặt, mà trong đó không thể tiếp thu kết quả như vậy nhất chính là chưởng môn Thủy Mạt tiên tử của Thủy Vân Thiên, hai đường lông mi tinh tế của nàng nhíu lại thật chặc, giọng nói đặc biệt không khách khí: "Thủy Doanh nàng thế nhưng tu giả kỳ Kim Đan Trung kỳ! Coi như người khác đánh lén, nàng cũng không có khả năng phản ứng gì cũng không có trực tiếp ngã xuống! Thủy Tụ Vũ* của Thủy Vân Thiên chúng ta cũng không phải là giả, Hải Nhận cũng có thể cứu được, vì sao Thủy Doanh cứu không được?!"

Nói như vậy, Thủy Mạt tiên tử liền đưa ánh mắt thẳng tắp nhìn chòng chọc vào trên người của Nguyên Tu Vân, "Sẽ không phải là có người cố ý thấy chết mà không cứu được, vì riêng tư bản thân thôi?"

Nguyên Tu Vân đối với khiêu khích của người nữ nhân này chỉ có một phản ứng đó chính là mắt trợn trắng. Y còn chưa kịp nói đâu, Dịch Nhiên bên kia nhảy lên trước một bước đã trực tiếp mất hứng, không chút khách khí thả uy áp của mình hướng về phía nữ tu cũng thả uy áp muốn áp chế Nguyên Tu Vân. "Muốn cứu tự mình trở lại cứu, không ai cản ngươi."

Thủy Mạt tiên tử vẫn từ tu luyện đến nay còn chưa từng gặp người nghẹn họng với nàng như thế, nếu như đổi lại là người phụ nữ trời sinh kiêu căng khác, lúc này đoán chừng sẽ trực tiếp phẫn nộ trách cứ hắn làm sao dám đối với mình nói chuyện như vậy, nhưng Thủy Mạt tiên tử chính là nữ nhân lăn lộn tới chưởng môn của Ngũ đại môn phái! Sau khi cảm ứng được uy áp của Dịch Nhiên không kém với bản thân chút nào, thậm chí so với chính mình còn muốn khổng lồ, Thủy Mạt tiên tử trực tiếp thu hồi uy áp của mình, sau đó hướng về phía Nguyên Tu Vân cười áy náy: "Vẫn xin hai vị đạo hữu không cần để ý, thật sự là quan tâm sẽ bị loạn."

Dịch Nhiên trong nháy mắt không xong bị phản ứng này của nàng chận lại, ngay cả Nguyên Tu Vân cũng không nhịn được ngẩng đầu nhướng nhướng mày, nữ nhân này tuyệt đối là một nhân vật hung ác, chẳng qua có thể khẳng định là, hiện giờ nhân vật này chắc sẽ không đối với mình làm gì, bọn họ trước mắt vẫn là người cùng một đường. "Không có việc gì, nhưng mà ta rất tán thành câu nói kia của đồng bạn ta, nếu như ngươi có rãnh rỗi tới bớt thời giờ đi vực sâu Vạn Nhận nhìn một chút, nói không chừng có thể đem người cứu ra đấy! Dù sao thực lực chúng ta không có ích."

Thủy Mạt bị lời này phản nghẹn lại, trong lòng hơi có chút tức giận, quyết định chờ giải quyết đại sự sau đó nhất định phải cho hai người kia khó coi.

"Được rồi, giờ chuyện quan trọng nhất là thành Cự Mộc, nếu như dựa vào theo như lời nói của hai tên phản đồ, chỉ sợ thành Cự Mộc phải không được bao lâu sẽ phá trời rồi, đến lúc đó giới môn bị cưỡng ép mở chúng ta phải như thế nào?" Chưởng môn của phái Thiên Quang xoa xoa mi tâm của mình có chút mệt mỏi mở miệng: "Hơn nữa ma khí này phải làm thế nào? Lẽ nào để ba người bọn họ bị nhốt như vậy?"

Chưởng môn của Phái Thiên Quang vừa thốt lên xong, bầu không khí vốn cứ bị kiềm hãm, qua hồi lâu cũng không có người chủ động mở miệng nói, dường như mỗi người đều có ý nghĩ của chính mình.

Nguyên Tu Vân nhìn vẻ mặt của những người này lập tức liền nhướng mi, trên mặt của y lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nụ cười kia ở trong mắt của Dịch Nhiên có vẻ đặc biệt trêu chọc người ta. "Các vị sẽ không phải cho rằng, tình huống khi giới môn bị cưỡng ép mở ra và thời điểm giới môn tự hạ xuống là giống nhau sao? Lấy một ví dụ đơn giản nhất mà nói, các vị muốn cùng ai song tu, đối phương là song tu cam tâm tình nguyện cùng người hay là bị ngươi cưỡng ép song tu, tình huống kia có thể giống nhau không? Mặc dù bản thân giới môn không phải là tu giả sẽ không có nỗi buồn bị cưỡng ép, nhưng nếu như tồn tại của giới môn thật sự dễ dàng mở như vậy hơn nữa không hề có sức uy hiếp, mấy vạn năm trước đây nên sớm đã có người làm như vậy. Mọi việc cũng không thể nghĩ tốt như thế, không nói đến huyết tế sau cùng sẽ làm bao nhiêu tu giả bỏ mạng, chỉ là sau khi giới môn mở ra tràn vào lực hồng hoang* cũng đủ để cho toàn bộ Nhiên Nguyên Giới hủy diệt, có lẽ các vị cũng sẽ không ngu đến mức giống như những kẻ phản bội kia cho rằng sau khi giới môn mở ra sẽ ở nơi đó thành thành thật thật chờ đợi bọn họ tiến giai sao? Coi như dùng đầu ngón chân suy nghĩ, thành chủ thành Cự Mộc cũng sẽ không lòng tốt như vậy."

Lời của Nguyên Tu Vân giống như một cái tát không chút do dự đánh vào trên mặt mấy vị chưởng môn mang tâm sự riêng kia, lời của Nguyên Tu Vân một chút cũng không sai, bọn họ hiện giờ sở dĩ không phát động tổng tiến công đối với thành Cự Mộc, mà là giằng co kéo dài thời gian, nguyên nhân lớn nhất chính là bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cũng có tư tâm của mình, nếu giới môn bị mở ra sau đó có thể một mực an an ổn ổn mà chọc ở chỗ đó, như vậy bọn họ những tu giả Kim Đan Trung Hậu kỳ, có thể không bao lâu có thể tiến giai Trung thế giới. Dù sao ở trong những người này cũng có vài vị không đợi được thời điểm tiếp theo giới môn chính thức xuất hiện nữa rồi.

Nhưng giờ sau khi Nguyên Tu Vân nói xong, bọn họ rất nhanh thì đem nước trong đầu mình tống ra, không phải lời của Nguyên Tu Vân có bao nhiêu khiến người tỉnh ngộ, mà là bọn họ rất rõ đức hạnh của thành chủ thành Cự Mộc sẽ là cái gì rồi, như vậy một kẻ có thể ngầm âm mưu chà chà mấy thập niên, dùng máu con rối giết chết mấy vạn tu giả, làm sao có thể sẽ có lòng tốt như vậy giúp đỡ toàn bộ tu giả của Nhiên Nguyên giới cùng nhau tiến vào Trung thế giới? Nếu quả như thật có thể nói như vậy, vậy còn dùng âm mưu, dùng con rối sao? Mọi người cùng nhau nỗ lực là được.

Cho nên, ở sau khi trầm mặc ngắn ngủi, chưởng môn chân nhân của Tứ Thủy Kiếm môn người mở miệng đầu tiên: "Toàn phái túc tra kẻ phản bội của thành Cự Mộc, một tháng sau công thành."

Thủy Mạt tiên tử của Vân Thiên theo sát phía sau: "Trong cơ thể kẻ phản bội ít nhiều gì sẽ có ma khí và máu con rối, một tháng là đủ."

Chưởng môn của phái Thiên Quang và chưởng môn Đa Bảo các cũng nghiêm túc gật đầu: "Việc này cần kín đáo đi làm, tất cả mọi người ở trong đại điện đối với lần này cần tuyên bố tuyên thệ tâm ma, đồng thời tiếp thu kiểm tra, về phần Hỏa Lôi môn bên kia... Tạm thời không cần thông tri, nếu không chỉ sợ tin tức không thủ được."

Lời của chưởng môn Đa Bảo các chiếm được tán thành của mọi người, mà ngay tại lúc này, một đạo hồng quang không tầm thường chút nào ở góc đại điện loé lên, ở trong nháy mắt nó vừa loé lên, Nguyên Tu Vân liền ném tới một nắm lửa, chớp mắt đốt một đệ tử của phái Thiên Quang.

====

.2734:e"

Bình luận

Truyện đang đọc