TƯƠNG TỰU (CHẤP NHẬN)

Hai mươi lần, tầng hai mươi mốt.

Chu Bạch quan sát cậu một chút: “Cậu muốn tự sát?”

“Không phải… Ân, một chút…” Giản Từ cũng không biết mình đang nói cái gì, “Tôi còn chưa nghĩ ra…”

“…”

Hai mươi lăm lần, tầng hai mươi sáu.

Chu Bạch đột nhiên nói: “Nếu như vậy, cậu kết hôn với tôi đi”

Giản Từ: “… A?”

“Tôi cần kết hôn, cậu muốn chết, vừa vặn.” Trải qua hai lần kết hôn, tang sự đến hai lần, Chu Bạch vô tình nói.

Lần hai mươi chín, tầng ba mươi.

Giản Từ sửng sốt 3 giây, thật tình nói ra chuyện của mình: “Tôi thiếu nợ rất nhiều tiền…”

” Thiếu nợ nhiều hay ít?”

“320… À không, phòng ở tính sau, trong khoảng trên dưới 2 2000.”

“Cậu kết hôn với tôi, tôi giúp cậu trả nợ, coi như là sính lễ.”

Lần ba mươi bốn, tầng ba mươi lăm.

Giản Từ mặt mày sáng rỡ, cậu nói: “Há, thật tốt quá.”

Chu Bạch trào phúng nở nụ cười.

Đến tầng ba mươi sáu, keng ——

Họ đã quyết định kết hôn rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc