Ú OÀ! BẠN TRAI TRÊN MẠNG CỦA TÔI LÀ TRÙM TRƯỜNG


Hơn 2 năm trước, ở trong một căn nhà vang lên tiếng cãi vã rất vang.

Mộc Linh tức giận cầm lấy cặp sách đi một mạch ra ngoài lờ đi sự hiện diện của ba mẹ đang ở đó, Mộc Nhĩ vội vàng chạy ra theo gấp gáp nói....
- Chị ơi, tan học đợi em về nữa!
Người ba thấy vậy cũng nhắc nhở....
- Phải rồi, dạo gần đây có nhiều vụ mất tích đó hai đứa nhớ đi chung về nhà cẩn thận!
Mộc Linh lạnh lùng vờ như không nghe thấy liền đạp xe đi, Mộc Nhĩ quay sang cười gượng....
- Thưa ba mẹ! Con đi học ạ.
Nói xong, Mộc Nhĩ cũng vội vàng dắt xe ra đạp xe đến trường.

Chạy dọc đường Mộc Nhĩ cố đuổi theo bóng lưng của Mộc Linh, Mộc Linh đeo tai nghe mặc kệ mọi thứ xung quanh, phải nói rằng ở độ tuổi nổi loạn thì ai nấy đều rất bướng bỉnh và không nghe lời.
Đến trường, Mộc Linh vừa đậu xe ở bãi giữ xe liền đi vào lớp, Mộc Nhĩ mải chạy theo sau nên tình cờ bị nhóm trùm trường xấu tính chặn lại.

Thấy bộ dạng đơn giản thuần khiết nên họ đoán đây chính là Mộc Nhĩ, giọng nói tên trùm trường giễu cợt....
- Bé cưng, tan học đi chơi với bọn anh nhá!

- Tôi....!tôi sẽ mách giáo viên đó....
Mộc Nhĩ run rẩy không nói thành lời, đàn em tên trùm trường cười phá lên.

Tên trùm trường tiếp tục trêu đùa....
- Ngoan, anh rất thích những đứa biết nghe lời!
Cô bị doạ sợ nên im lặng không nói gì, lúc này vang lên tiếng kêu thảm thiết, nhìn sang thì thấy tên đàn em bị Mộc Linh bẻ ngón tay khiến tên đó la hét toáng lên.

Tên trùm trường thấy Mộc Linh xuất hiện thì có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn giữ giọng điệu cà khịa.....
- Ồ! Là điên nữ đây mà, cứ tưởng cô sẽ bỏ mặc đứa em gái này rồi chứ??
Mộc Linh đá tên đàn em bị gãy ngón tay kia qua một bên, miệng nhai kẹo cao su đi đến chỗ tên trùm trường rồi bình thản phun bã kẹo lên trán hắn khiến hắn phát điên lên mắng......!
- Con điên này, mày có tin tao đánh mày một trận luôn không???
Mộc Nhĩ nghe vậy thì sợ hãi vội chạy đến định cầu xin tên trùm trường bỏ qua, nhưng lại bị Mộc Linh lườm một cái khiến cho Mộc Nhĩ đứng yên tại chỗ.

Tên trùm trường càng trở nên hống hách hơn....
- Mộc Linh! Mày đừng nghĩ rằng bọn tao không làm gì được mày.
Vừa dứt lời, Mộc Linh bất ngờ đưa chân lên đá hắn.


Cứ tưởng cú đá này khiến hắn ngất, ai mà ngờ được Mộc Linh chỉ đá đến gần tai hắn thì dừng lại.

Những người xung quanh thấy vậy thì bắt đầu xì xầm với nhau, tên trùm trường xấu hổ liền lao đến đánh nhưng lại vô tình nắm phải cổ áo của Mộc Linh, hắn giật mạnh một cái khiến cho các cúc áo bị rớt ra để lộ chiếc áo lót bên trong.

Mộc Nhĩ hoảng loạn vội lấy áo khoác che chắn trước mặt cho chị mình, đàn em của tên trùm trường quay sang bàn tán với nhau....
- Mày đoán số đo của cô ta bao nhiêu?
- Chiếc áo lót chết tiệt kia thật đáng ghét mà!
- Màu trắng nha mấy đứa!
-....
Mộc Linh tức giận mặc áo khoác vào rồi lao đến đánh tên trùm trường và đàn em túi bụi, nhờ có những bạn học khác can ngăn nên đám trùm trường mới trốn chạy khỏi đó.

Đồng thời, việc này đã đến tai giáo viên nên Mộc Linh và đám trùm trường kia đều bị mời vào phòng giám thị.
Tan học, vì nhớ lời ba nói lúc sáng nên Mộc Linh chạy xe đạp ra cổng rồi ngừng lại để đợi Mộc Nhĩ về cùng.

Sau khi học sinh về hết thì Mộc Linh đợi mãi không thấy Mộc Nhĩ liền đi vào trường tìm kiếm, không ngờ đến lúc này có một chiếc xe chạy đến đậu trước cổng trường.

Một người bước xuống xe đi đến chỗ cô đưa tấm ảnh ra trước mặt vờ hỏi....
- Cháu có biết người trong ảnh không?
Tấm ảnh có chứa bột thuốc mê, cô không biết nên lại gần nhìn kĩ để xem thì vô tình hít phải thuốc nên dần ngất đi.


Bình luận

Truyện đang đọc