VỆ SĨ THẦN CẤP CỦA NỮ TỔNG GIÁM ĐỐC

Bởi trước đó đã có duyên gặp được Hành Kiền Vũ của Phạm Hoa quan gì đó, lai lịch của lão có vẻ có liên quan đến Hoa gia. Lâm Phi không ngờ Hoa gia có cao thủ Quy Nguyên ở ẩn.

Như vậy, có lẽ gia tộc Thiên Tự Hào thực sự có cao thủ làm quan. Chỉ là không rõ nhân vật này ở đâu, thái độ đối nhân xử thế thế nào?

Mình đã từng giết một số người trong gia tộc Thiên Tự Hào, nhưng bọn họ không làm gì mình cả, có lẽ là bọn họ có hạn chế gì đó, hoặc là trong mắt bọn họ, việc mấy tên kia chết chỉ là chuyện nhỏ?

Tên Hoa Vạn Lâu này, nếu không phải là mình muốn giết Hoa Vô Lệ- người có vị trí quan trọng trong Hoa gia, thì có lẽ lão sẽ không ra tay.

- Thì ra ông chỉ dùng ba phần nguyên khí.

Lâm Phi không muốn trả lời câu hỏi lão, cười nói:

-Chi bằng ông thử dùng ba phần xem ta có thể tiếp nhận hay không?

Hắn bắt đầu “ham”, không dễ dàng gặp được nhân vật cảnh giới Quy Nguyên, nếu có thể hấp thu lượng lớn nguyên khí của lão, có khi nào công lực của bản thân sẽ tăng?

Hoa Vạn Lâu cho rằng Lâm Phi đang khiêu khích lão, khoát tay với Hoa Vô Lệ bên cạnh:

- Vô Lệ, mang đồ mau đi đi, ở đây để ta xử lý.

Hoa Vô Lệ như được đại xá, cầm thánh kiếm, dùng nguyên khí còn lại chạy nhanh.

Lâm Phi sao có thể để cho gã toại nguyện, vội vã đuổi theo gã, thanh kiếm đó không được mang đi. Hắn phải giết kẻ đó nếu không về sau sẽ có tai họa.

Nhưng Hoa Vạn Lâu lại bay lên chặn Lâm Phi lại, tập hợp nguyên khí toàn thân, áo trường bào bay lên, hai cánh tay lão nhân phóng ra như móng vuốt sắc bén của chim ưng, mỗi móng tay phóng ra một dải xích nguyên khí đỏ tía.

Những sợi xích này cả sợi dài mấy chục thước, trong khi khua tay giống như ảo ảnh gây hoa mắt chóng mặt, nhưng trên thực tế lại rất trật tự, tụ tập lại thành một cỗ xiềng xích lao tù, khóa chặt Lâm Phi ở bên trong.

Lâm phi không kịp né tránh, muốn trốn thoát theo khe hở nhưng không được, hai tay cùng hai chân đều bị nguyên khí đỏ tía cuốn lấy, dù cựa quậy thế nào cũng không thoát khỏi.

Sau khi sợi dây đó cố định, ở mỗi mắt xích đều phóng ra từng nụ hoa, những nụ hoa này không tỏa hương thơm mà phóng ra bộ xương khô đỏ tía phát ra tiếng rít.

Những bộ xương này như vạn quỷ hướng tông, bay lượn nhảy múa quanh người Lâm Phi, âm khí âm u, vô cùng bi thảm.

- Tiểu tử, lão phu vốn chẳng thềm đối địch với ngươi, nhưng ngươi cứ càn rỡ thì phải trả giá. Chiêu này gọi là- Quỷ khốc thi đằng, ngươi từ từ nếm đi, kịch độc từ xương cốt tứ chi xâm nhập vào tim.

Công pháp Hoa gia hiển nhiên mang theo kịch độc trong đẹp đẽ, chân khí của Hoa Vô Lệ như vậy, công pháp của Hoa Vạn Lâu cũng vậy.

Chỉ có điều, độc tố ẩn chứa trong nguyên khí của Hoa Vạn Lâu càng thêm ác độc huyền ảo.

Những bộ xương đỏ tím này không ngừng bay lượn, Lâm Phi cảm thấy từng đợt nguyên khí lạnh thấu xương đánh vào cơ thể mình. Hắn đoán không sai , đó là quả là một loại thi độc.

Kẻ trộm mộ thời xưa thường che kín toàn thân, thậm chí che toàn bộ khuôn mặt, không đơn thuần là để giấu đi mặt mũi mà là đề phòng thi thể trong huyệt mộ có thể phát ra độc tố bất cứ lúc nào, có cả thể lỏng và thể khí. Những thi thể này đã bị địa huyệt âm hàn ăn mòn, độc tố ủ là kịch độc trong thiên địa cực âm.

Có số ít tà môn ma công, dùng độc tố của những thi thể này để tu luyện. Cùng với việc luyện ra độc công có uy lực mạnh mẽ, những kẻ tu luyện này chơi với lửa có ngày chết cháy bởi không phải ai cũng có thể nắm giữ loại độc thi này.

Trong người Lâm Phi bắt đầu bị từng đợt khí độc lục sắc âm hàn ăn mòn, cả khuôn mặt bắt đầu quỷ khí âm trầm, không chút sinh khí.

Nhưng đầu óc Lâm phi lại rất minh mẫn, mắt sáng như đuốc.

Bảo ngươi dùng nguyên khí đánh ta chứ không cho ngươi dùng chiêu độc ác này….

Hoa Vạn Lâu khinh thường nói:

- Không biết trời cao đất dày, đối phó với kẻ tiểu tốt như ngươi cho người thử loại kịch độc xuyên tim này lẽ nào cần động chân chương cùng người sao?

-Hừ, thật sao….

Lâm Phi cười chế nhạo, hai tròng mắt lửa giận hừng hực, chức năng cắn nuốt bắt đầu khởi động trong cơ thể.

Lão già chết tiệt này cho rằng dùng xiềng xích nguyên khí cuốn chặt mình thì có lợi cho lão, thật không biết, lão làm như vậy cũng thuận lợi cho việc hình thành cây cầu nối giữa Lâm Phi và lão.

Tu luyện thi độc tuy đáng sợ nhưng chỉ là đối với những người tu luyện khác mà thôi.

Đối với thân thể của Lâm Phi hiện tại mà nói, loại độc này cũng chỉ như một loại thức ăn khó ăn, không nguy hiểm bằng độc tố mà Victor đã dùng.

Cùng lúc đó, Lâm Phi thông qua xiềng xích nguyên khí chói mình bắt đầu nắm thời gian cướp đoạt nguyên khí bên trong của Hoa Vạn Lâu.

Trong chốc lát, độc khí trong người dần chuyển hóa thành nguyên khí, mà nguyên khí trong sợi xích của Hoa Vạn Lâu đang cuồn cuộn dũng mãnh vào trong cơ thể Lâm Phi.

Sắc xanh trên mặt Lâm dần tan đi, thân thể khôi phục hình dáng bình thường, những sợi dây nguyên khí biến thành tia sáng lúc sáng lúc tối

Hoa Vạn Lâu qua mười mấy giây mới ý thức được tình hình có gì đó không ổn.

Tốc độ tiêu hao nguyên khí trong cơ thể vượt mức bình thường khi sử dụng Quỷ khốc Thi Đằng, nhưng tại sao dáng vẻ của Lâm Phi lại không giống với người trúng độc.

- Không xong rồi!!

Trong lòng lão kinh ngạc, nguyên khí của lão bắt đầu bị hút ra khỏi cơ thể.

Lúc này, Lâm Phi biết Hoa Vạn Lâu đã sắp phát hiện ra nên càng cố gắng rút nguyên khí của lão, rút được chút nào hay chút đó.

Hoa Vạn Lâu giận dữ, lập tức thu lại toàn bộ nguyên khí, tia sáng tím tiêu tan, hoảng hốt vô định nhìn Lâm Phi.

- Người… rốt cuộc ngươi là ai? Đây là công pháp của tà môn nào?

Hoa Vạn Lâu đã nghe nói có một số tà môn có thể hấp thu chân khí, nhưng có thể hấp thụ cả nguyên khí và độc khí thì lão chưa từng nghe qua.

Lâm Phi vỗ vỗ miệng, liếm môi một cái, nhìn cái tên lão đầu nhạt nhẽo trước mắt lại thành ra một khối thịt mỡ.

- Sao không đánh nữa? Còn tuyệt chiêu nào cứ ra hết đi.

Hoa Vạn Lâu cảm thấy nhục nhã, vẻ mặt âm trầm bất định, nghĩ đến cái gì đó hừ lạnh nói:

- Ngươi cho rằng, ta không có cách bắt ngươi sao?

Vừa dứt lời, nguyên khí toàn thân Hoa Vạn Lâu tăng vọt, không dùng lại những chiêu thức mà dùng lực dưới bàn chân đạp về phía Lâm Phi.

Lâm Phi đương nhiên vui mừng tiếp chưởng của lão, cũng may vừa rồi hắn đã hấp thụ đủ, liền một chưởng nghênh đón.

-Hoa Điệp Thiên Trọng Sơn

Một trưởng của Hoa Vạn Lâu, trong nháy mắt hình ảnh một người như biến thành mấy nghìn tàn ảnh, nguyên khí tím đỏ vòng này nối tiếp vòng khác, phân thành mấy chục lần hiện lên hình cuộn sóng trên bàn tay lão.

Tựa như tăng thêm mấy phần, mặc dù uy lực nguyên khí không đổi, nhưng lại giống như bắn đạn, tăng lên đến tột đỉnh.

Khi Lâm Phi vừa tiếp nhận chưởng này, còn cảm thấy nhẹ nhõm nhưng số lượng nguyên khí đến liên tiếp khiến hắn có chút căng thẳng, như thể vòng xoáy hấp thu nguyên khí đã tràn ra ngoài không kịp chuyển hóa.

-Phốc

Lâm Phi nhất thời không chịu đựng được, phun ra một ngụm máu tươi, bị chút nội thương.

Hoa Vạn Lâu vô cùng đắc ý, cười ha ha nói:

- Tiểu tử! Nhìn cho kĩ, phàm là công pháp đều có giới hạn, ngươi có thể hấp thụ một chút, trong một lúc cho ngươi hấp thụ một lượng lớn không thể chống đỡ, xem ngươi hấp thụ thế nào?

Lâm Phi ý thức được nếu cứ như vậy thì không ổn, vội vàng tránh người về phía sau. Cũng may bị thương không nặng, có thể hồi phục được trong thời gian ngắn, nếu không đã xảy ra chuyện lớn rồi.

Quả nhiên, năng lự chấp thụ của mình không phải vạn năng, Lâm Phi hơi hối hận về sự đắc ý của bản thân.

Nhưng Hoa Vạn Lâu quả thật không chịu nổi, lão đã hao tổn quá nhiều nguyên khí, tiếp tục đánh lão cũng sẽ không an toàn.

- Hôm nay tới đây thôi, lão phu rất có hứng thú với ngươi, sau này gặp lại.

Hoa Vạn Lâu biết rõ hiện tại Lâm Phi sẽ không đuổi kịp lão cho nên không do dự nhiều, xoay người nhẹ lướt bỏ đi, trong nháy mắt đã không thấy đâu nữa.

Lâm Phi nghiến răng nghiến lợi, nhổ ra một ngụm bọt máu, không ngờ hắn lại để Hoa Vô Lệ đem kiếm chạy thoát, không biết đây có phải là âm mưu hay không. Mặc dù đã giết chết Victor nhưng những việc cần suy nghĩ và xử lý lại càng nhiều.

Lâm Phi nghỉ ngơi một chút sau đó rời vịnh trở về nhà ở Lâm An.

Trên đường, hắn liên lạc với nhóm người Natasha, bảo họ có thể trở về.

Dù là Vương Thiệu Hoa hay Hoa Vô Lệ, những kẻ này đều phải giết, nếu không sẽ không yên tâm nhưng trước đó Lâm Phi cần phải hiểu rõ rốt cuộc khâu nào xảy ra vấn đề, nếu không hắn sẽ bị bọn chúng đùa bỡn trong lòng bàn tay.

LOOK, nghĩ ngợi một lúc Lâm Phi cũng chỉ nghĩ tới từ này.

Nếu như nói, tin tức mình thu được sai lầm thì còn có thể hiểu được nhưng xảy ra nhiều sai lầm then chốt như vậy, ngay cả vợ của Tào Thần- Cố Thanh đã chết ba năm trước cũng không biết thì không thể hiểu được.

Lâm Phi chỉ có thể giải thích được là, LOOK lừa hắn. Phải lý giải như vậy thì mọi điều mới có thể rõ ràng.

Cho đến nay, mình vẫn xem xét toàn cục thông qua LOOK, LOOK là đôi mắt chim ưng của mình, là lính trinh sát của mình, theo thói quen mình sẽ không hề nghi ngờ tính chân thực của thông tin.

Lâm Phi không tin nguyên nhân lần hắn suýt mất mạng này chỉ đơn giản vì bọn chúng thông minh hơn hắn, nên chỉ có thể nói tình báo LOOK của hắn có vấn đề.

Vì vậy, Lâm Phi thấy việc quan trọng bây giờ là phải cần tìm LOOK hỏi cho rõ.

Bình luận

Truyện đang đọc