VÔ HẠN THÁP PHÒNG

Người chơi nữ Hải Phong Các đành phải im miệng, hợp sức tấn công với mọi người.

Bên phía công hội Tinh Thiên nhanh chóng dọn dẹp sạch quái, sau đó Tô Thần cho rắn độc và Cố Văn Nhạc quay sang giúp công hội Vĩnh Hằng đánh boss.

Không một ai trong công hội Vĩnh Hằng lên tiếng phản đối, dù sao nếu không thể dọn quái nhanh thì phó bản sẽ phải kết thúc sớm.

Mọi người cùng nhau cố gắng hết sức, hai phút sau, đợt boss thứ ba đã được dọn sạch. Nhưng mọi người còn chưa kịp thở thì đợt thứ tư đã bắt đầu.

Vân Nhàn nhìn lướt qua, thấy trên mặt đất có hai mươi boss, trên trời có năm con nữa thì thở dài, xem ra chỉ có thể dừng lại thôi. Dù cho cô còn có thể đánh nữa thì những người khác cũng không chịu được.

"Thế... Có đánh nữa không?" Tank phụ Hải Phong Các cẩn thận hỏi dò.

"Đánh." Vân Nhàn trả lời kiên quyết: "Đây đều là vật phẩm cả đấy!" Nói xong cô ném ra năm món trang bị khiến số lượng boss giảm mạnh.

"Cứ bào máu quái đi." Vân Nhàn nói xong bèn liên tục xả MP, dùng sấm sét muốn đánh chết năm con boss bay trên trời.

Hai người còn lại của Hải Phong Các chỉ mong được an toàn ra khỏi phó bản này nên Vân Nhàn bảo sao thì họ làm thế.

"Tấn công hết sức!" Tô Thần cũng biết Danh Nhân Các và công hội Vĩnh Hằng sắp không chịu được lâu hơn nữa nên để cho tất cả mọi người tổng tấn công, dù sao gϊếŧ được con boss nào là lời con boss đó.

Main tank của Danh Nhân Các và công hội Vĩnh Hằng đã quay về khu vực an toàn, nữ phụ trợ của công hội Vĩnh Hằng không sử dụng kĩ năng nữa, chuyển sang dùng đạn ma pháp tấn công.

Vương Viễn bám sát Phụ Trợ, cô đánh chỗ nào anh ta sử dụng kĩ năng theo chỗ đó.

"Gϊếŧ quái nhanh lên!" Tô Thần hét lớn.

"Biết rồi." Vân Nhàn trả lời, lại tiện tay ném hai món trang bị nữa, trong kho vật phẩm tùy thân lập tức xuất hiện thêm rất nhiều vật phẩm, nhưng cô chưa kịp xem kĩ đã phải vội vã quay sang thu hoạch boss sắp chết của Hải Phong Các.

"Boss bên Danh Nhân Các sắp đến điểm cuối!" Tô Thần cao giọng nhắc, ý anh là muốn Vân Nhàn thả nham quái ra chặn boss lại một chút.

Vân Nhàn tức giận hét lại: "Đang bận! Không có tay đâu! Lam dược còn chưa uống được đây này!"

Người chơi nữ Hải Phong Các nhìn cô nàng đứng trước mặt mình cướp boss khắp nơi, bỗng dưng cảm thấy hâm mộ một cách kì cục. Cùng là người chơi nữ với nhau, nhìn người ta mà xem, khí thế này, sự quyết đoán này, đúng là không thể so được mà...

Danh Nhân Các và công hội Vĩnh Hằng thất thủ gần như cùng lúc.

Khi boss bước đến Truyền Tống Trận, âm thanh máy móc lập tức vang lên: "Đã hoàn thành phó bản, mời người chơi rời khỏi phó bản trong vòng mười lăm phút, hết giờ sẽ tự động truyền tống rời đi."

Vừa dứt câu, tất cả boss lập tức biến mất.

Vân Nhàn lập tức ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc. Ban nãy cô giành giật từng giây cướp boss, cuối cùng cũng gϊếŧ sạch được boss của công hội Tinh Thiên và Hải Phong Các! Vì vậy cô còn phải uống hai bình lam dược cao cấp nữa đó.

Bây giờ trò chơi đã kết thúc, cô không thèm nói năng gì, chỉ muốn nhanh chóng nghỉ ngơi.

Ánh sáng trắng lóe lên.

Vân Nhàn quay đầu lại, phát hiện hai người chơi còn lại của Hải Phong Các đã chạy mất.

"Chắc sợ tôi đổi ý à?" Vân Nhàn tự nhủ: "Mấy cái người chơi cùng trận doanh này sao tính tình cứ giống y như nhau thế? Lúc nói chuyện bình tĩnh thì không chịu nghe, phải dùng vũ lực áp bức mới chịu thành thật, xong việc thì bỏ chạy ngay sợ tôi đổi ý. Tôi là người nói chuyện luôn giữ lời mà!"

Đại Đương Gia đứng cạnh không nhịn được cảm thán: "Hai cái kẻ này càng ngày càng biếи ŧɦái, may mà là người chơi cùng trận doanh đó."

"Đầu mâu sắc bén nhất, tấm thuẫn kiên cố nhất, hai người này đúng là tuyệt phối." Pháp sư cười khổ.

"Vốn dĩ trận doanh Thuần Bạch đã chiếm ưu thế về số lượng rồi, hai kẻ này lại một người bằng ba người, có thể thấy được chiến thắng đã nằm trong tay trận doanh Thuần Bạch rồi!" Xạ thủ vui vẻ tính toán: "Mấy ngày còn lại em có thể ngủ ngon rồi."

Cùng lúc đó, người của công hội Vĩnh Hằng cũng đang nhỏ giọng bàn bạc.

"Mẹ, main tank công hội Tinh Thiên là người chơi thật hả? Không phải là thú triệu hồi hình người sao!" Nam xạ thủ không thể tin nổi.

Ai ngờ vừa nói xong đã bị đồng bọn búng trán: "Đồ ngốc, trên người người đó mặc trang bị mà! Anh gặp thú triệu hồi mặc trang bị bao giờ chưa?"

Nam xạ thủ che trán, nghiêm túc nói: "So với một người chơi mạnh không tưởng như thế, tôi cảm thấy khả năng có thú triệu hồi mặc trang bị còn cao hơn đó."

"Anh cứ nói linh tinh nữa đi." Một người khác trợn mắt lên.

Không Hạng trầm tư suy nghĩ, nhìn về phía công hội Tinh Thiên ở đằng xa.

Đúng lúc này, nữ phụ trợ về bên cạnh đồng đội, nói ngay: "Mọi người biết gì không? Từ đầu tới cuối tôi chưa từng thêm máu cho main tank của công hội Tinh Thiên, thế mà đến khi trò chơi kết thúc, thanh HP của anh ta vẫn còn khoảng 80%! Mà lạ hơn nữa là, tôi bớt chút thời gian quan sát, thấy anh ta đánh quái là thanh HP cũng từ từ tăng lên, hoàn toàn không giống người đang ở tuyến đầu trên chiến trường gì cả. Tôi đoán anh ta có kĩ năng buff máu, mà MP cũng không thấp đâu."

"Chẳng phải chỉ có thêm cái kĩ năng buff máu thôi à? Không Hạng không kém anh ta đâu!" Nam xạ thủ không phục: "Nếu thích thì đến đấu trường PK thử xem, chưa biết ai thắng ai thua đâu!"

Nữ phụ trợ lườm anh ta: "Được rồi, im đi. Nếu cậu thật sự tự tin thì nên nói là dù anh ta có kĩ năng buff máu cũng sẽ bị Không Hạng đánh cho răng rơi đầy đất mới đúng."

Không Hạng nhìn đồng đội đầy bất đắc dĩ: "Mấy cậu tin tưởng tôi thật đấy, chính tôi còn không dám nói câu ấy nữa là."

"Lão đại vô địch!" Nam xạ thủ la hét.

Vẻ mặt Không Hạng vẫn không thay đổi: "Đừng tâng bốc, tâng nữa là ngã chết đó."

Nam xạ thủ lập tức gục đầu xuống. Dù thắng hay thua thì khí thế vẫn phải hơn người ta chứ.

"Chậc, nếu tôi sớm biết mấy người đó không phải đồng đội heo thì lúc vừa vào phó bản phải đến làm quen rồi." Không Hạng hơi tiếc nuối.

"Bây giờ lên làm quen?" Nam xa thủ đề nghị.

"Bây giờ mà đến làm quen lỡ bị người ta tưởng là muốn ôm đùi thì sao?" Nữ phụ trợ khinh bỉ.

Đúng lúc đó, Vân Nhàn cảm thấy nghỉ ngơi đủ rồi, cô đứng lên, đến bên Tô Thần nói nhỏ. Một lát sau, hai người tiến về phía nhóm bốn người của công hội Vĩnh Hằng.

"Có việc gì không?" Không Hạng đánh giá hai người.

"Muốn so đấu với anh, có rảnh không?" Tô Thần mời.

"So đấu như thế nào?" Không Hạng âm thầm cảnh giác, hai người này chính là những người có năng lực gϊếŧ đồng đội trong phó bản hợp tác đó.

Tô Thần lại đưa ra một câu trả lời ngoài dự đoán: "Đến đấu trường đấu võ, xem ai ngã xuống trước."

Thấy đối phương có vẻ đề phòng, Vân Nhàn không nhịn được ôm trán: "Bình tĩnh chút đi, trước trận quyết chiến cuối cùng lại gϊếŧ chết đồng đội mạnh bên ta thì bọn tôi được lợi gì chứ? Tôi cũng không bị điên, tôi còn muốn sống lại nữa đó."

"Thế sao vừa rồi cô lại gϊếŧ người chơi Hải Phong Các?" Nữ phụ trợ không tin.

"Bởi vì bọn họ tham lam nhưng lại không có đủ thực lực để xứng với sự tham lam đó. Lợi ích chia không đều thì phải đánh một trận để quyết định nghe theo ai chứ, đúng không? Nếu bọn họ mà thành thật một chút, không có những suy nghĩ thừa thãi kia thì ai thèm để ý bọn họ làm gì? Tự dưng làm phí mất một tấm thẻ mời chiến của tôi." Vân Nhàn bĩu môi, tỏ vẻ bất mãn với mấy người chơi Hải Phong Các.

Nữ phụ trợ âm thầm rơi lệ. Lại nữa! Lại là mấy câu nghe thì quái nhưng lại có lý không chịu được!

"Vì sao tôi phải tin hai người?" Không Hạng vẫn giữ thái độ hoài nghi với lời nói của hai người.

Tô Thần bực bội: "Bọn tôi đứng trước mặt anh một lúc rồi, nếu muốn gϊếŧ người thì anh xong lâu rồi. Tôi mắc gì mà không gϊếŧ anh luôn lại còn phải chơi chiến thuật vu hồi, thiết kế cạm bẫy nữa?"

Không Hạng: "..."

Mấy lời này nghe rất khó chịu, nhưng cẩn thận ngẫm lại thì thấy cũng có lý?

"Có lẽ bây giờ hai người hết thẻ mời chiến, không chém được thì sao?" Nam xạ thủ chen vào.

Vân Nhàn móc ra một tấm thẻ mời chiến, đưa ra trước mặt mấy người của công hội Vĩnh Hằng: "Còn thừa một cái này, muốn chém chết anh cũng đủ rồi."

"Được, sắp xếp thời gian đến đấu trường đánh một trận, tôi cũng muốn xem thực lực của anh như thế nào." Không Hạng quyết định bứt khỏi đề tài này. Hai cái kẻ này há miệng mở miệng đòi chém chết anh ta, nghe phát sợ.

Tô Thần lập tức trao đổi mã số trong trò chơi với Không Hạng.

Sau đó, Vân Nhàn nói tiếp: "Còn chuyện thứ hai, tôi muốn hỏi một chút, mọi người có trang bị thừa không? Thuộc tính kém thế nào cũng được, tôi cần hết."

"Vì kĩ năng kia của cô sao? Ném trang bị như ném bom ấy à?" Nữ phụ trợ hỏi.

"Đúng thế." Vân Nhàn thừa nhận.

"Tặng không cho cô là không được rồi, cô định đổi thế nào?" Không Hạng hỏi.

Vân Nhàn mỉm cười: "Dược phẩm, quyển trục kĩ năng, đạo cụ dùng một lần, anh muốn đổi gì cũng được."

Không Hạng lặng lẽ nhủ thầm, điệu kiện này tốt quá, không thể nào từ chối nổi.

"Có quyển trục kĩ năng của main tank không?" Anh ta hỏi.

"Chờ chút." Vân Nhàn bới một lúc lâu, tìm được hai quyển trục. Một là kĩ năng bị động, sát thương +3% kèm thêm hiệu ứng hút máu. Một là khiên chắn 50 HP, sau khi khiên vỡ sẽ +30 HP cho người chơi.

Đều là những kĩ năng vô cùng thực dụng.

Không Hạng lập tức quyết định: "Tôi lấy cả! Ngoài ra phần chênh lệch sẽ dùng dược phẩm để bù vào, không biết cô có đủ dược phẩm hay không."

Vân Nhàn hơi ngạc nhiên: "Mấy người có bao nhiêu món trang bị?"

Không Hạng vung tay lên, nam xạ thủ bắt đầu quăng trang bị ra.

Nhẫn, pháp bào, nhuyễn giáp, giày, bao đầu gối... Mới một lúc đã móc ra được 25 món trang bị.

Không Hạng thử thương lượng: "Năm món trang bị đôit lấy hai quyển trục kĩ năng, ngoài ra..."

Còn chưa nói xong, Vân Nhàn đã quyết định: "50 bình hồng dược, 30 bình lam dược. Chắc giá."

Không Hạng nghẹn lời, mãi mới thốt ra được: "Sao cô không hỏi xem tôi định ra giá như thế nào?"

Vân Nhàn nhìn lại anh ta, bình tĩnh trả lời: "Nếu là giá cả như bình thường thì cái giá tôi đưa ra chắc chắn cao hơn giá anh muốn nhiều." Dù sao thì đa số người chơi đều là quỷ nghèo, còn cô thấy thực lực của công hội Vĩnh Hằng không tồi nên mới cho nhiều dược phẩm hơn một chút.

"Nếu giá cả không bình thường thì sao?" Không Hạng tò mò.

"Vậy giao dịch này coi như bỏ." Vân Nhàn tỏ ra không sao hết. Thực ra cô cảm thấy đống đồ trữ trong kho đã đủ cho trận quyết chiến cuối cùng rồi, chẳng qua cô nghĩ càng nhiều càng tốt nên mới muốn vơ vét thêm trang bị thôi.

"Được, thành giao." Không Hạng cũng thấy được, cô không vội vàng muốn vơ vét đống trang bị này lắm. Với lại những trang bị đó đều là đồ bỏ đi không dùng đến nữa, đem ra đổi lại dược phẩm còn có lời hơn. Với lại, trang bị đưa cho người chơi cùng trận doanh có thể làm tăng thực lực bên ta, vẫn tốt hơn để mốc lên trong kho vật phẩm nhiều.

Giao dịch thành công, hai bên trao đổi tài nguyên xong, công hội Vĩnh Hằng rời khỏi phó bản.

Tô Thần chậc chậc cảm thán: "Thực lực của Vĩnh Hằng không tệ đâu, nhìn là biết main tank của họ chính là dân chuyên nghiệp."

"Không phải chỉ mỗi main tank lợi hại đâu." Vân Nhàn nói: "Trong lúc phối hợp tác chiến, tôi phát hiện nữ phụ trợ kia liên tục sử dụng rất nhiều kĩ năng nhưng MP lại chỉ mất có một phần ba, có thể thấy được là giá trị MP của cô ấy cực cao, nhưng cô ấy lại không mặc trang bị tinh thiên, nên tôi đoán là cô ấy có thiên phú."

Bình luận

Truyện đang đọc