XUYÊN THÀNH MẸ KẾ NAM CHÍNH THANH XUÂN VƯỜN TRƯỜNG



Khương Tân Tân bắt đầu cảm thấy, lớn tuổi cũng có chỗ tốt, đối phương sẽ không có quá nhiều sức lực, nên cái gì cần hiểu đều hiểu, dù sao cô tin, Chu Minh Phong đã thấy được băng vệ sinh trên ghế sa lon, dù không có nói ra.

Buổi tối hôm nay cô có thể ngủ ngon giấc, ôm ý nghĩ như vậy, cô thoải mái mà duỗi lưng một cái, nào biết lúc ngẩng đầu lên, vừa vặn cùng với Chu Minh Phong bốn mắt nhìn nhau...
Bộ dạng hài lòng của cô chắc đã bị anh nhìn thấy.
Còn tốt vẫn có thể cứu, Khương Tân Tân giống như là bị đau sốc, đưa tay ra, ôm bụng, cau mày.
Chu Minh Phong cũng nhìn thấy sắc môi của cô hơi tái nhợt.
Anh muốn làm rõ trong hồ lô của cô đang bán thuốc gì, liền thấp giọng hỏi “Làm sao?”
Khương Tân Tân ngẩng đầu lên, hướng về phía anh cười nhạt một tiếng.
Chuyện dì cả đến thăm này, mà tùy tiện nói với một người đàn ông xa lạ khẳng định là không quá phù hợp, nhưng Chu Minh Phong là chồng nguyên chủ, nói với anh là chuyện bình thường.
Nhưng cô và Chu Minh Phong mới ở chung với nhau được một ngày, mà nói chuyện không có nhiều, cô cho rằng Chu Minh Phong không phải là một người chồng ôn nhu biết quan tâm vợ, nhưng vẫn phải đề phòng, nếu anh biết hiện tại không phải kỳ kinh nguyệt của nguyên chủ thì phải làm thế nào, cho nên, cô phải đề phòng.
“Khả năng là kỳ kinh nguyệt tới.” Cô đáng thương nói “Không biết chuyện gì xảy ra, không có một chút quy luật nào.”
Không có quy luật thì khả năng một tháng sẽ đến hai lần, thậm chí là ba lần.
Lần sau mà cỗ thân thể này đến kỳ, thì cô vẫn có thể lật xe.
Nói chuyện này với một người đàn ông xa lạ, Khương Tân Tân vẫn cảm thấy không được tự nhiên, sau khi nói xong liền cúi đầu xuống, cho nên cô đã bỏ qua cơ hội nhìn thấy Chu Minh Phong bộc lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Chu Minh Phong là ai.
Lúc 18 tuổi đã bắt đầu đọc sách lập nghiệp, anh đã kinh doanh được 21 năm, người nào chưa từng thấy qua, trải qua biết bao sóng gió?
Anh là người khiêm tốn nho nhã, nội tâm là kiểu giọt nước không lọt, nhưng bây giờ, vào hôm nay cảm xúc “Kinh ngạc” rồi “Kinh ngạc” đã xuất hiện được mấy lần rồi?
Anh thật sự rất hiếu kỳ, đến tột cùng thì Khương Tân Tân muốn làm cái gì.

Trước đó anh cùng với cô đã thỏa thuận, đối với bên ngoài thì tuyên bố là vợ chồng, nhưng trên thực tế, anh chiếu cố cô, là xuất phát từ hứa hẹn, trong lòng cả hai người đều biết rõ, bọn họ về chung một mái nhà nhưng lại là người xa lạ.
Ai có thể nói cho anh biết được không, anh chỉ đi một chuyến công tác mà khi trở về, cô giống như...!Hoàn toàn thay đổi thành một người khác.
Nghĩ tới đây, mắt Chu Minh Phong không chớp nhìn chằm chằm Khương Tân Tân, muốn nhìn thấu cô xem cô muốn làm gì.
“Ân.”
Khương Tân Tân cảm thấy anh trầm mặc rất lâu, nên nhịn không được mà ngẩng đầu lên, anh đã khôi phục sự trấn định như trước đó, thậm chí còn quan tâm hỏi thăm “Muốn gọi bác sĩ đến không?”
Gọi bác sĩ, chẳng phải là cô sẽ bị lộ tẩy sao?
Khương Tân Tân nhỏ giọng cự tuyệt “Không cần, chỉ là vấn đề nhỏ.”
Chu Minh Phong ừ một tiếng, sau đó anh tiếp tục trở về cái ghế ngồi đặc biệt dễ chịu kia, trước đó Khương Tân Tân hận không thể một ngày 24 tiếng nằm trên ghế đó chơi điện thoại.
Khương Tân Tân nằm xuống, cả người như đang nằm trong ổ tơ tằm, mềm mại dễ chịu, làm một giây sau đã khiến người buồn ngủ.
Còn chưa nói một tiếng ngủ ngon với Chu Minh Phong thì cô đã đi hẹn hò với Chu công, điện thoại cô đặt ở tủ đầu giường liên tục chấn động mấy lần, phá vỡ sự yên tĩnh vào ban đêm.
Chu Minh Phong cách đó không xa cũng nhìn.
Khương Tân Tân cam chịu cầm lên xem, phát hiện là tin nhắn Wechat của Tôn lão sư.
Giáo viên dạy toán Chu Diễn là một học bá.
Tôn lão sư:【 Dì Chu Diễn, cô khỏe a, tôi không liên lạc được với chủ nhiệm lớp, nên phải liên hệ với cô.】
Tôn lão sư:【 Vừa rồi tôi với bạn bè đi ngang qua đường Thái Khang, nhìn thấy Chu Diễn đi vào quán bar, quán bar ở con đường này cấm vị trẻ thành niên đi vào.


Tôn lão sư:【 Tôi nghe bạn bè nói, uống rượu nơi này xong thường xuyên xảy ra sự việc đánh nhau, tháng trước còn mới niêm phong vì bán ma túy.】
Tôn lão sư:【 Tôi muốn đi vào, nhưng nhân viên ở nơi này cấm tôi tiến vào, nói nơi này có chế độ hội viên, ta thấy thái độ nhân viên của nơi không được tốt, không khí bên trong cũng không tốt, có chút lo lắng cho Chu Diễn, cô cùng ba Chu Diễn có thể đến xử lý chuyện này được không?】

Khương Tân Tân không nghĩ tới vị Tôn lão sư này không chỉ có năng lực cao, mà còn có trách nhiệm.
Cô nghĩ nghĩ, nên nhắn tin để trấn an vị lão sư này:【 Tôn lão sư, cám ơn ngươi, tôi đã biết, tôi sẽ nói chuyện này cho ba Chu Diễn.】
Một giây sau Tôn lão sư đã trả lời:【Vậy là tốt rồi!】
Khương Tân Tân cất điện thoại, nhớ lại lời nguyên tác.
Dù sao Chu Minh Phong được coi là một nhân vật nổi tiếng trên thương trường, bình thường loại chuyện này, đối với con cái thì vô cùng để bụng đến sự an toàn.

Trong nguyên tác, có một lần nữ chính gặp nguy hiểm, nam chính dũng cảm xông lên bảo hộ, không may làm kinh động đến vệ sĩ bảo vệ cậu âm thầm, thế nhưng làn sóng nhỏ này đã vượt qua bình yên vô sự.

Nói cô không tim không phổi cũng được, nói cô lãnh huyết vô tình cũng được, cô luôn cảm thấy, Chu Diễn đã lớn như vậy rồi, bên cạnh thì có vệ sĩ bảo vệ, loại phú nhị đại như này thì có chuyện gì xảy ra chứ?
Nhưng cô đã đáp ứng lão sư rồi, Khương Tân Tân để điện thoại di động xuống, ngẩng đầu lên nhìn Chu Minh Phong ngồi cách đó không xa.
Sau khi cô suy nghĩ kỹ trong đầu, mới nhẹ giọng nói “Vừa rồi giáo viên dạy toán của Chu Diễn nhắn tin với tôi, cô ấy nói nhìn thấy Chu Diễn đi vào quán bar, nên có chút lo lắng cho nó, hi vọng chúng ta có thể đi đến đó để xử lý.”
Mí mắt của Chu Minh Phong không có ngẩng lên “Biết.”
Ngữ khí rất chi là bình tĩnh, làm Khương Tân Tân cảm thấy cái từ không tim không phổi này nên dành cho anh sẽ thích hợp hơn.
Bình thường mà cha mẹ nghe thấy con mình đi vào quán bar trong độ tuổi vị thành niên, thì nắm đấm đã sớm cứng lại rồi, sau đó sẽ đi đến quán bar để bắt người về.
Chu Minh Phong quá trấn định đi!
Thân là cha ruột mà lại có phản ứng này, đương nhiên Khương Tân Tân sẽ cảm thấy thoải mái để nằm lên giường ngủ bù.
Đột nhiên trên bầu trời có tiếng sấm vang to, Khương Tân Tân mở mắt dậy, cô lại cầm điện thoại lên mở dự báo thời tiết ra, rồi mới phát hiện buổi tối hôm nay có mưa to.

Chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng buổi sáng hôm nay cô xem dự báo thời tiết đều bảo thời tiết hôm nay chỉ âm u thôi mà.
Cô rón rén xuống giường, đi đến bên cửa sổ sát đất, kéo rèm cửa ra, bên trong mới bắt đầu mưa.

Mưa rơi càng lúc càng lớn, làm Khương Tân Tân nhớ đến một chuyện —— thời điểm cô đi ra khỏi cửa hàng chỉ đóng mỗi cửa kính thôi, không có đóng cửa điện a.
Trong cửa hàng đã bỏ trống mấy năm, bên trong có một cỗ hương mốc meo, cô hi vọng cái tiệm này càng sớm mở cửa càng tốt, cho nên, ngày bình thường đều mở cửa, có thể thông gió được bao lâu thì được, nên cô không có đóng cửa điện, bên trong không có bất kỳ thứ gì đáng tiền, đóng cửa kính là được, có thể thoáng khí thì tốt.
Ai có thể nghĩ đến hôm nay trời mưa chứ.
Cô lo lắng mưa quá lớn, làm nước mưa vào bên trong cửa hàng, thì sẽ có chút phiền phức, bởi vì cô để một vài tài liệu ở trên mặt đất, nếu như dính nước thì còn có thể sử dụng sao? Đó cũng đều là tiền a!
Cô đứng ở cửa sổ sát đất nhìn trời mưa ở bên ngoài.
Chu Minh Phong cũng để điện thoại trên tay xuống, nhìn bóng lưng của cô.
Mặc dù anh không biết cô muốn làm cái gì, nhưng có thể xác định được hai chuyện.
Thứ nhất, cô đã hoàn toàn thay đổi thành người khác.

Hoặc hình tượng chất phác kiệm lời kia của cô, là do cô giả vờ, tóm lại là cô một chút cũng không giống như lúc trước.
Thứ hai, hình như cô đối với a Diễn đặc biệt để bụng.
Rõ ràng cô với a Diễn là người xa lạ, nhưng vì cái gì mà cô lại tích cực tham gia họp phụ huynh, còn nhiệt tình muốn đảm nhận chức hội trưởng, thậm chí còn thêm Wechat với giáo viên dạy toán của a Diễn, này quá khác thường.
Khương Tân Tân quyết định, cô phải đi ra ngoài một chuyến, đóng cửa điện bên trong cửa hàng lại.
May là cửa hàng ở ngay bên ngoài khu biệt thự, che dù đi tầm 10 phút là đến nơi, không thể là tài liệu bị ngâm nước.
Nói làm liền làm, Khương Tân Tân đi vào phòng để quần áo, cô đã thay một bộ quần áo khác, một bộ quần áo với dáng vẻ muốn đi ra ngoài.
Ánh mắt Chu Minh Phong càng thâm trầm hơn.
Hình như anh đã đoán được cô muốn làm gì.
Khương Tân Tân cầm điện thoại lên, cười với Chu Minh Phong, rồi nói “Tôi đi ra ngoài một chuyến, đi một lát rồi trở về.”
Chu Minh Phong nhìn chằm chằm cô, nhìn chằm chằm làm cô cảm thấy sợ, thấy mà anh cũng đứng dậy, mặt phức tạp nói “Tôi đi cùng với cô.”

Nói xong không đợi Khương Tân Tân phản ứng, anh đã đi vào phòng tắm, rất nhanh đã thay một bộ quần áo thoải mái.
Khương Tân Tân vẫn chưa tỉnh hồn lại.
Anh đi cùng với cô?
Là cái mà cô đang suy nghĩ sao?
Anh biết cô muốn đi đâu nên đi cùng sao?
Sau khi Chu Minh Phong thay bộ quần áo thoải mái, nhìn thấy anh đã ôn nhu hơn một chút, mặc vest vào anh là một ông chủ tỉ mỉ cẩn thận, còn khi mặc quần áo thoải mái thì toàn thân anh lại có một loại khí nho nhã, rất giống các vị giáo sư đại học thời cô là một sinh viên.
Khương Tân Tân ngốc rồi.
Lúc Chu Minh Phong đi qua người cô, không nhanh không chậm nói “Đi thôi.”
Khương Tân Tân “?”
Cô đi đằng sau với vẻ mặt choáng váng, cô đi theo anh xuống lầu, vừa mới mở cửa nhà ra, thì anh nói với cô “Cô ở chỗ này chờ một chút, tôi đi lấy xe.”
Lấy, lái xe, lấy cái gì xe??
Rất hiển nhiên, Chu Minh Phong có lẽ đối với rất nhiều chuyện đều tính trước thật kỹ, bày mưu nghĩ kế, nhưng anh không hiểu rõ phụ nữ lắm, nhất là người đang đứng trước mặt của anh, căn bản là mạch não kín của anh không cùng kênh với người phụ nữ này.
Anh nhìn biểu lộ kinh ngạc trên mặt Khương Tân Tân, liền giải thích nghi hoặc, nói “Lái xe đang nghỉ ngơi, tôi phải lấy xe để lái.”
Khương Tân Tân “??”
Cô đi ra bên ngoài khu biệt thự a, đi đường là được, lái xe làm cái gì?
Chu Minh Phong đi đến nhà để xe, Khương Tân Tân đứng tại chỗ nhìn trời mưa, một trận mưa to vào đêm hè, làm mát sự oi bức, trong không khí còn có một cỗ hương cỏ xanh nhàn nhạt, thấm vào ruột gan.
Cô nhớ lại đủ thứ vừa xảy ra, đại não lập tức linh quang lóe lên, trong lòng có một suy đoán.
Khi Chu Minh Phong lái xe tới, cô leo lên ngồi ở ghế phụ, cô nhìn anh lái xe chậm rãi ra khỏi khu biệt thự, nhưng không có dấu hiệu dừng lại ở mặt tiền cửa hàng, ngay sau đó lái xe ra ngoài đường lớn, cô nhìn về phía Chu Minh Phong, năm tháng phá lệ thiên vị anh, anh nhìn vừa thành thục vừa trầm ổn, không có thấy được vẻ mệt mỏi.
Như vậy, vấn đề là, hiện tại ở trong lòng của anh, cô đang ở mức mẹ ghẻ con chồng, không có đủ mưu mà lại muốn thiết lập nhân vật mẹ kế thiện lương, muốn dùng sự lương thiện để kéo người xa lạ về phe mẹ kế?
Khương Tân Tân: bảo bảo khổ lòng a..


Bình luận

Truyện đang đọc