XUYÊN THÀNH PHU NHÂN NHÀ GIÀU


Chương 25: Hot search
 
Editor: Bonnie
 
Tả Minh Nhiên và Ôn Phỉ Phỉ nhìn nhau, cả hai đều thấy sự kinh ngạc và khó hiểu trong mắt nhau.

 
Người này đêm qua không phải cho cả đoàn phim leo cây sao? Hôm nay còn phải bổ sung cảnh diễn của anh ta đó, đây là bệnh gì thế này?
 
Hiểu Phi liếc nhìn điện thoại, chế nhạo nói: “Tốc độ trái lại khá nhanh, đã sắp xếp xong hot search rồi.”
 
Tin tức mới truyền đến đoàn phim, hot search cũng đã lên, có thể thấy được anh ta đã chuẩn bị xong từ trước. Tả Minh Nhiên và Ôn Phỉ Phỉ đều đã quên vụ đối diễn, không hẹn mà cùng lấy điện thoại ra lướt Weibo.
 
Là tiểu sinh đang nổi thời đại lưu lượng, bất luận tin tức nào liên quan đến Nhậm Lộ Ninh đều có thể lên top, đổi kiểu tóc cũng có thể nằm trên hot search một ngày, huống chi còn là “chuyện lớn” như sinh bệnh phải vào bệnh viện như vậy.
 
Người tung tin này ra là một fan, nghe nói đã thấy Nhậm Lộ Ninh quay phim dưới mưa vào tối hôm qua, rất vất vả. Sáng hôm nay tự mình ngồi chồm hổm ở khách sạn, vốn chỉ muốn nói “chào buổi sáng” với thần tượng, kết quả thấy Nhậm Lộ Ninh sắc mặt tái nhợt được trợ lý đỡ lên xe.
 
Ngôi sao đi quay phim có fan ngồi chồm hổm đợi là chuyện thường, chẳng qua vì an toàn và riêng tư, mỗi công ty sẽ đưa ra các biện pháp đối phó tương ứng, nhất là người nhiều fan như Nhậm Lộ Ninh, hận không thể đào một đường hầm nối thẳng đến phim trường.
 
Vậy mà lại dễ dàng bị fan bắt gặp, hơn nữa còn tung lên mạng.
 

Tả Minh Nhiên bấm vào bức ảnh, Nhậm Lộ Ninh trong ảnh đeo kính râm mang khẩu trang, cả người từ trên xuống dưới che kín mít, cũng không biết từ đâu mà nhìn ra là sắc mặt tái nhợt.
 
Chẳng qua bức ảnh chụp không rõ mặt cũng chẳng sao, chỉ cần khiến người hâm mộ tin tưởng là được.
 
Người tung tin là fan Nhậm Lộ Ninh không sai, nhưng cũng không phải là đại V có hơn mười vạn fan, nhưng mới đăng Weibo được hơn nửa tiếng, lượt bình luận đã được hơn vạn, muốn nói không có sự kiểm soát bình luận là không có khả năng.
 
Tả Minh Nhiên bị loại thao tác này làm cho kinh ngạc, từ trên xuống dưới đoàn phim có cả trăm người, không ít người biết đêm qua anh ta không ở đây, người nọ sao lại không sợ mà làm ra tin tức loại này?
 
Hiểu Phi ở trong giới đã lâu, nhìn ra sự khó hiểu của Tả Minh Nhiên, giải thích: “Loại chuyện này trong lòng mọi người đều hiểu là không nên nói ra, không thể ra ngoài nói năng lung tung, nếu không sau này sẽ rất khó vào đoàn.”

 
Nhậm Lộ Ninh đang nổi tiếng nổi bật, các loại tài nguyên tốt đều cầm trong tay, có thể thấy được người nâng đỡ anh ta cũng cao tay lắm.
 
Trong lòng mọi người đều biết rõ chuyện trong giới này, chẳng qua chỉ dám nhìn mà không dám nói. Nhậm Lộ Ninh muốn thể hiện mình chuyên nghiệp, chỉ cần không đụng đến lợi ích của người khác, rất ít người sẽ nói gì.
 
Tả Minh Nhiên cái hiểu cái không gật đầu, cô với Nhậm Lộ Ninh chỉ có giao tình trong bộ phim này, sau khi đóng máy mọi người đều không gặp lại nên cũng không để chuyện này trong lòng.
 
Nhưng ngược lại, Ôn Phỉ Phỉ có vẻ chân thật hơn.
 
Cô gái nhỏ xuất thân danh gia vọng tộc, tính tình đơn giản, ghét ác như thù, trước có khúc mắc với ‘Tả Minh Nhiên’ là vì ‘cô’ không cố gắng diễn xuất, hiện tại lại thêm Nhậm Lộ Ninh ngày càng quá đáng, càng nhịn không nổi.
 
Tả Minh Nhiên nhìn mười ngón tay Ôn Phỉ Phỉ bay lượn, không ngừng gõ chữ trên điện thoại di động, dùng ánh mắt nói với Hiểu Phi, nhép miệng nói: “Cậu mặc kệ không quản?”
 
Hiểu Phi nhỏ giọng nói: “Cô ấy chỉ dùng tài khoản phụ.”
 
Trong lòng Tả Minh Nhiên lập tức có cảm giác đau buồn, sinh ra một loại cảm giác cùng là kẻ luân lạc ở chốn chân trời.
 
Có fan khống chế bình luận, bình luận của Ôn Phỉ Phỉ rất nhanh đã bị xóa sạch, ngay cả tài khoản cũng bị báo cáo nhốt vào căn phòng đen nhỏ, Tả Minh Nhiên vốn cho rằng cô nàng sẽ bỏ cuộc, không nghĩ tới Ôn Phỉ Phỉ càng bị áp chế càng hăng, tài khoản này bị báo cáo, quay đầu đã đổi sang cái khác.
 
Tả Minh Nhiên trầm mặc một hồi, không khỏi bắt đầu nghi ngờ trước khi quay bộ phim nam chính kia, có phải Ôn Phỉ Phỉ cũng ở trên mạng châm chọc cô như vậy hay không.
 
Hiểu Phi thấy cô nhàm chán, từ trong túi lấy ra một quyển sổ nhỏ, giống như đẩy mạnh tiêu thụ loại phim tường thuật, “Chị Nhiên Nhiên, chỗ này của em còn mấy tài khoản, chị dùng một cái không?”
 
Tả Minh Nhiên: “...”
 
Cậu thật lão luyện đó nha anh em.
 
Bưng sữa đậu nành, Tả Minh Nhiên khô cằn nói: "Không cần, tôi có rồi."
 
Tin tức tiếp tục lên men, đúng lúc là chủ nhật, vị trí hot search rất nhanh đã nhanh chóng leo lên top, đợi đến khi ổn định ở vị trí top 1, Nhậm Lộ Ninh bên kia mới chậm chạp đăng lên một thông báo, không có nội dung phủ nhận, chỉ cảm ơn sự quan tâm của fan, bản thân chỉ bị cảm vặt, không có gì đáng lo.
 

Tuy cả bài không nói vì sao lại bị bệnh, nhưng đã khẳng định chuyện sinh bệnh vì mắc mưa lúc quay phim là thật. Khu bình luận đương nhiên là một loại đau lòng cùng ôm ôm, thậm chí còn có fan bắt đầu lên án mạnh mẽ đoàn phim ác độc, vì sao lại bắt bảo bối nhà bọn họ làm chuyện vất vả như thế.
 
Ôn Phỉ Phỉ càng đọc càng tức, hận không thể xắn tay áo xông qua màn hình đánh Nhậm Lộ Ninh một trận, giơ điện thoại di động lên, thở phì phò nói: “Anh ta khoe khoang cái gì chứ, cả đoàn làm phim có ai có nhiều diễn viên đóng thế như anh ta không!”
 
Tả Minh Nhiên trấn an cô nàng nói: “Khoa trương, thế thân đúng là đông hơn chúng ta một chút.”
 
Thấy dáng vẻ bình thản của cô, Ôn Phỉ Phỉ khó hiểu hỏi: “Chị Nhiên, chị không tức giận sao?”
 
Tả Minh Nhiên uống một hơi hết sữa đậu nàng, “Chị tức cái gì? Người nên tức là đạo diễn mới phải, hơn nữa, diễn chung với thế thân, không phải là còn dễ hơn khi diễn chung với cậu ta sao?”
 
Ôn Phỉ Phỉ: “...”
 
Ôn Phỉ Phỉ ngẫm nghĩ, vậy mà lại cảm thấy dường như cô nói có chút đạo lý, cô nàng chống cằm lên, mờ mịt nói: “Đạo lý này đúng thì đúng, nhưng sao lại thấy không thích hợp với chị chứ?”
 
Tả Minh Nhiên cười cười xoa đầu cô nàng, “Không có gì, ước chừng công việc sẽ sớm bắt đầu, chị đi chuẩn bị trước đây.”
 
Đợi cô đi khỏi, Hiểu Phi đặt mông xuống ngồi bên cạnh Ôn Phỉ Phỉ, nháy mắt ra hiệu hỏi: “Sao lại gọi là chị Nhiên rồi? Không phải là không thích cô ấy sao?”
 
Ôn Phỉ Phỉ không tự nhiên lấy kịch bản che mặt, ấp úng nói: “Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ."
 
Hiểu Phi lén lút cười, nhưng cũng thấy yên tâm hơn.
 
Thân phận của Tả Minh Nhiên vẫn còn ở nơi đó, dù cô là một ngôi sao nữ tuyến một hay là bà Yến, tạo mối quan hệ tốt với cô cũng đều có lợi.
 
Nếu muốn nói mình là người chuyên nghiệp, tiếp tục nằm viện thì không hợp lý, Nhậm Lộ Ninh khoan thai đến trễ, phía sau còn kéo cả một đoàn truyền thông. Trước mặt phóng viên, đạo diễn Vương cũng chỉ có thể căng da mặt cười lên nhận phỏng vấn, thuận tiện pr cho bộ phim.
 
Tả Minh Nhiên thấy xem thế là đủ rồi, Nhậm Lộ Ninh thân mang lưu lượng, lần này đã kéo thêm một đợt tuyên truyền cho bộ phim, mặc kệ là tốt hay xấu, tóm lại là chưa chiếu đã nổi.
 
Không ai làm khó dễ cho tiền bạc, đây cũng là kết quả nhà đầu tư muốn, hiển nhiên đạo diễn cũng sẽ im lặng.

 
Mọi chuyện trên mạng đến nhanh đi cũng nhanh, Tả Minh Nhiên vốn cho rằng chuyện này không có chút quan hệ nào tới mình. Kết quả sáng sớm hôm sau, lúc cô còn đang ăn bánh bao, đã bị vả mặt đôm đốp, quả nhiên sự thật đã chứng minh không thể flag loạn xạ.
 
Người đến đón cô là Mao Mao, còn chưa hết cảm, lúc nói chuyện vẫn còn giọng mũi, “Chị Nhiên, chị lên hot search rồi.”
 
Tả Minh Nhiên bị nghẹn một miếng bánh bao, vội vàng uống một ngụm sữa đậu nành cho nó trôi xuống, mơ hồ không rõ hỏi: "Hot search? Hot search gì?"
 
Hợp đồng sắp hết hạn, công ty trong sáng ngoài tối thăm dò Thời Song Hạ, nhận thấy cô không có ý định ký hợp đồng tiếp, bắt đầu ngừng quảng bá cho cô, hiện tại lại lên hot search, đoán chừng cũng không phải là chuyện gì tốt.
 
Hai ba ngụm ăn hết bữa sáng, Tả Minh Nhiên lau tay, cầm điện thoại và đọc các hot search trên đó.
 
-- Kỹ năng diễn xuất kém cỏi của Tả Minh Nhiên.
 
Sau một lúc không nói nên lời, Tả Minh Nhiên cam chịu nói: “Đã là năm 2019, còn có người lấy kỹ năng diễn xuất ra nói à?”
 
Mao Mao: “Chị Nhiên, chị đừng thành thạo như vậy được không.”
 
Tả Minh Nhiên tắt máy, đỡ tủ giày đổi giày, "Dù sao cũng là bộ phim cuối cùng, cứ để họ nói.”
 
Mao Mao cho rằng mình nghe nhầm, theo bản năng hỏi ngược lại: "Cái gì mà bộ phim cuối cùng?”
 
Đã đưa ra quyết định, Tả Minh Nhiên cũng không giấu diếm nữa, nói thẳng: “Chị định giải nghệ.”
 
Mao Mao bất ngờ không phòng bị mà nghe được tin tức này, kết hợp với chuyện Tả Minh Nhiên đột nhiên chuyển mình đi làm người đại diện, lập tức hiểu rõ.
 
“Chị Nhiên, chị không nói đùa chứ?” Mao Mao thất thần tại chỗ, cô ta đi theo Tả Minh Nhiên bảy năm, nhìn cô từng bước từng bước lên đến vị trí này, tin tức này như sét đánh giữa trời quang, “Hôm nay không phải là ngày Cá tháng tư mà?”
 
“Chị không đùa.” Tả Minh Nhiên lắc đầu, “Chị chưa nói với ai khác, em là người đầu tiên biết, trước khi quay xong bộ phim này, đừng nói với chị Hạ.”
 
Mao Mao vẫn muốn nói gì đó, Tả Minh Nhiên lại chặn miệng cô trước một bước, “Chị muốn lưu lại một thanh danh tốt cho mình, đức không xứng vị, tiếp tục ở lại trong giới cũng không tốt, dù sao hiện tại tiền bạc chị cũng dư dả, sau này tự mở cửa hàng, sống một cuộc sống nhàn nhã.”
 
Mao Mao đỏ hốc mắt, mà lại không biết mình muốn nói gì, Tả Minh Nhiên thở dài, nắm vai Mao Mao nói: “Chị đã nói không thể để cho em biết, có chuyện gì buồn? Chỉ là giải nghệ mà thôi, cũng không phải là không còn gặp lại. Ngoan đừng khóc, lỡ đâu có ai nhìn thấy, còn tưởng nữ ngôi sao ác độc là chị lại ăn hiếp trợ lý, giống hot search lần trước ấy.”
 
Nhắc tới hot search, Mao Mao ổn định lại tâm trạng, tổng hợp lại tin tức từ đầu tới đuôi nói lại một lần, “Vốn chuyện này do bên Nhậm Lộ Ninh tự PR nhưng không biết có phải do được tâng bốc quá cao hay không, sáng nay Nhậm Lộ Ninh đã đăng một bài nói mình đang đọc kịch bản, lại còn có một quyển sách, chính là cuốn “Sự tự tu dưỡng của một diễn viên", sau đó fan của anh ta bắt đầu nói anh ta chuyên nghiệp, không biết tại sao lại lăn đến lên người chị, sau đó đã thành tình huống hiện tại.”
 

Tả Minh Nhiên đau đầu nhéo nhéo sống mũi, "Bên chỗ Nhậm Lộ Ninh nói như thế nào?"
 
Mao Mao nói: “Chị Hạ đã can thiệp, chẳng qua thái độ của phòng quan hệ xã hội có chút không rõ, chị Hạ đang tìm một đoàn đội có quen biết, hiện tại đang xử lý.”
 
Tả Minh Nhiên gật gật đầu, lại hỏi: “Tài khoản Weibo hiện tại của chị là do em quản lý nhỉ?”
 
Mao Mao thề thốt phủ nhận, “Không có.”
 
Tả Minh Nhiên: “Đừng chối, vừa rồi chị đã thấy rồi.”
 
Mao Mao: “...”
 
Phản kháng không có kết quả, Tả Minh Nhiên cuối cùng vẫn lấy điện thoại đăng một tin lên Weibo, một khuôn mặt tươi cười không nhìn ra thái độ, hai bức ảnh, một bức do An Kỳ chụp khi cô đang quay phim dưới mưa tối hôm trước, và một bức cô tìm được trên mạng, là ảnh chụp màn hình của chương nói về tình yêu và sự cống hiến trong sách giáo khoa chính trị trung học.
 
Mao Mao không hiểu gì cả, “Chị Nhiên, đây là có ý gì?”
 
Tả Minh Nhiên trả điện thoại cho Mao Mao, cười tít mắt nói: "Báo cho người nào đó phải đọc nhiều sách hơn."
 
Phong ba trên mạng vẫn chưa biến mất, bài đăng này của Tả Minh Nhiên lại làm Weibo dậy sóng.
 
Thời Song Hạ cúp điện thoại, tức giận uống một cốc cà phê, trợ lý nhìn sắc mặt chị, thật cẩn thận nói: “Chị Hạ, chị Nhiên Nhiên tự đăng một tin lên Weibo.”
 
"Cái gì?" Thời Song Hạ cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy chị chắc chắn phải tiến vào thời kì mãn kinh trước thời hạn, chị ngồi xuống bàn máy tính, sau khi đọc những gì Tả Minh Nhiên đăng, thở dài một hơi, “Thôi, để phòng quan hệ xã hội bên kia đi theo phương hướng này đi.”
 
Trợ lý do dự nói: "Nhưng mà chỗ Nhậm Lộ Ninh bên kia?"
 
Nhắc tới cái này, Thời Song Hạ lập tức điên tiết, sao chị lại quên Quan Tâm Nhị và Nhậm Lộ Ninh chung công ty. Bởi vì chuyện lúc trước, chị cướp đi một số tài nguyên Quan Tâm Nhị đang đàm phán, chị là người đại diện của Tả Minh Nhiên, người trong giới đều biết mối quan hệ của hai người rất thân thiết, thái độ của chị chính là thái độ của Tả Minh Nhiên, hiện giờ chị nhúng tay vào việc này, nói cách khác chính là Quan Tâm Nhị đã đắc tội với Tả Minh Nhiên.
 
Ở trong cái giới này, cái không thiếu nhất chính là gió chiều nào che chiều nấy, xem người khác thế nào, Quan Tâm Nhị vốn đang kiêu ngạo đắc ý, kết quả quay lại đã bị công ty đóng băng, sau này còn có thể xuất hiện nữa hay không cũng đều là vấn đề.
 
Tuy Quan Tâm Nhị không mấy nổi tiếng, nhưng phát triển không tệ, lại bị bọn họ liên tục cắt đứt, tuy hai bên đã ngồi xuống “bàn bạc” đạt được hợp tác, nhưng kết cục cuối cùng cũng đã được định ra.
 
Hiện giờ thù mới hận cũ, nói là kẻ địch gặp nhau đỏ mắt cũng không sai.
 
Nhìn tin tức đang treo trên hot search, Thời Song Hạ lạnh lùng nói: “Muốn giẫm lên chúng ta để thượng vị, cũng phải xem hắn ta có đủ tư cách hay không.”


Bình luận

Truyện đang đọc