Từ Mộng không biết Tùy Qua có ý gì. Nhưng khi Tùy Qua ném một viên Tinh Nguyên Đan cho nàng, nàng gật đầu lia lịa, vui mừng nói:
- Vâng, nàng thật cao hứng, chắc là tiền bối cho nàng rất nhiều chỗ tốt.
- Đúng vậy.
Tùy Qua cười, giọng nói lại chuyển:
- Nhưng ngươi có thể nhận được nhiều chỗ tốt hơn nữa. Nếu như, ngươi có thể biểu hiện thông minh hơn nàng.
- Xin tiền bối phân phó.
Từ Mộng chờ đợi Tùy Qua chỉ lệnh.
- Nói cho ta biết, Hắc Thập Bát tại sao biết ta? Vấn đề này, ta đã hỏi Hàm Hương, nhưng ta hi vọng nghe được thứ có giá trị hơn.
Từ Mộng lập tức nói:
- Hàm Hương chắc đã nói cho tiền bối có người hoài nghi ngài giết chết hai vị Kết Đan kỳ tu sĩ ở Thông Bảo Nhai? Nhưng, nàng khẳng định không nói cho ngươi biết, trong đó một vị tên là Cổ Tác Chương, là khách quen của khách sạn Huyền Mệnh.
- Khách quen?
Tùy Qua lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Chẳng lẽ Cổ Tác Chương đặc biệt “đón sống” ở khách sạn Huyền Mệnh hay sao?
Ở khách sạn Huyền Mệnh “đón sống”, đương nhiên là đón việc giết người.
- Cổ Tác Chương đúng là đến nhận việc. Nhưng, mấu chốt nhất chính là, ta từng nghe một người trong khách sạn Huyền Mệnh nói, khi Cổ Tác Chương ở khách sạn, Hắc Thập Bát cũng nhất định ở khách sạn, hơn nữa hai người đều qua đêm trong một phòng.
Lời nói của Từ Mộng rất mịt mờ, nhưng Tùy Qua đã nghe được rất rõ ràng: Cổ Tác Chương có khả năng là nhân tình của Hắc Thập Bát!
Tin tức Từ Mộng cung cấp cho Tùy Qua, hiển nhiên rất hữu dụng .
- Ngươi cung cấp tin tức không tệ.
Tùy Qua nói:
- Xem ra ngươi tinh ranh hơn Hàm Hương. Như vậy, ta muốn ngươi đi giúp ta làm một việc. Sau khi chuyện thành công, sẽ có chỗ tốt của ngươi.
- Xin tiền bối phân phó, ta nhất định làm hết sức!
Từ Mộng vui vẻ nói.
- Ở cửa khách sạn Huyền Mệnh có một gốc cây ngân hoa hỏa thụ ta rất thích, ngươi nghĩ cách lấy mấy cành cho ta.
Tùy Qua phân phó.
Từ Mộng không nói nhảm nhiều, gật đầu đồng ý, sau đó đi làm việc.
- Tiên sinh, vì sao ngươi kêu hai người bọn họ cùng đi lấy cành cây cho ngươi?
Trúc Vấn Quân nghi ngờ hỏi thăm Tùy Qua.
- Bởi vì ngân hoa hỏa thụ không tệ, ta thật sự muốn bồi dưỡng một gốc cây.
Tùy Qua giải thích:
- Chẳng qua, nếu Hắc Thập Bát không có hảo cảm với ta, tất nhiên sẽ trăm phương ngàn kế ngó chừng ta, như vậy bất luận là Hàm Hương hay là Từ Mộng cũng không lấy được cành cây ngân hoa hỏa thụ.
- Nếu không lấy được, vì sao ngươi còn kêu các nàng đi lấy? Đây không phải là đả thảo kinh xà sao?
Trúc Vấn Quân lại càng nghi ngờ.
- Ta chính là muốn đả thảo kinh xà.
Tùy Qua cười cười:
- Hắc Thập Bát chắc chắn sẽ không để ta lấy được thứ ta muốn, chỉ sợ đối với bọn hắn, ngân hoa hỏa thụ cũng không có tác dụng quá lớn. Hắc Thập Bát biết ta muốn ngân hoa hỏa thụ, tất nhiên sẽ không cho, hơn nữa âm thầm lưu ý động tĩnh của ta, không để ta lại gần ngân hoa hỏa thụ. Chỉ có điều, hắn không nghĩ tới, thứ ta thật sự muốn không phải là ngân hoa hỏa thụ.
- Đây là tiên sinh muốn chơi ám chiêu?
Trúc Vấn Quân chợt nói.
- Ừ.
Tùy Qua gật đầu, có chút tự phụ cười:
- Hắc Thập Bát cho ta trẻ tuổi, muốn đùa bỡn với ta, chỉ sợ hắn còn non lắm.
Mới vừa nói xong, Hàm Hương đã đem rượu và thức ăn đi lên, sau đó vẻ mặt đau khổ nói với Tùy Qua:
- Thật xin lỗi tiền bối, những người ta quen biết ở khách sạn, cũng không biết trúng gió gì, ta khuyên can mãi, muốn một cành cây ngân hoa hỏa thụ cũng không được!
- A, vậy thì mỗi một cành cây, ta cho ngươi năm mươi viên Tinh Nguyên Đan.
Tùy Qua nhận lấy chén rượu Tiết Như Tư rót cho hắn, uống một hơi cạn sạch, sau đó cười dài nhìn Hàm Hương:
- Giá tiền này hữu hiệu trước khi huyền mệnh trạng được ban bố!
Ban đêm, rốt cục đã tới.
Thật ra, đối với nơi như Huyền Mệnh Nhai, ngày hay đêm không có khác biệt quá lớn. Chẳng qua đến ban đêm, chướng khí càng thêm nồng nặc, sát cơ bốn phía cũng càng thêm nồng đậm.
Tùy Qua kéo dài tinh thần lực ra xa, nhất thời cảm thấy trong bóng đêm sát khí lạnh thấu xương, nguy cơ tứ phía.
Hơn nữa, giết chóc đã bắt đầu.
Thỉnh thoảng, có thể nghe thấy mấy tiếng kêu thảm thiết.
Có tiếng kêu thảm thiết của tu sĩ tiếng kêu thảm thiết, thỉnh thoảng cũng có tiếng kêu rên của dã thú.
Nhưng, rất nhiều người trong khách sạn Huyền Mệnh, căn bản không rảnh đi quan tâm chuyện xảy ra bên ngoài sơn cốc. Lúc này đối với bọn hắn mà nói, chuyện trọng yếu nhất chính là ban bố huyền mệnh trạng, hoặc là “đón sống”.
Người tới khách sạn Huyền Mệnh, phần lớn đều là tới “Đón sống”.
Giết người cướp của, vốn chính là chuyện thường xảy ra ở tu hành giới. Giết người cướp của, nếu như còn có người trả tiền thù lao, dĩ nhiên càng tốt. Đối với rất nhiều người, nhất là rất nhiều tán tu, khách sạn Huyền Mệnh quả thực chính là đất phát tài. Nhưng, đồng thời cũng có thể là chỗ táng thân, mặc dù không nhất định sẽ chết trong khách sạn, nhưng rất có thể bởi vì đến khách sạn Huyền Mệnh nhận việc mà bỏ mạng.
Lúc này, khách sạn Huyền Mệnh phái một người tới cho vay và thu huyền mệnh trạng.
Trên mặt người này không chút biểu tình, tu vi Kết Đan trung kỳ, vừa nhìn đã biết là loại tu sĩ lạnh lùng vô tình, tất nhiên cũng là lực lượng trung thành của khách sạn Huyền Mệnh, vì vậy có thể làm ra mấy chuyện thu phát Huyền Mệnh trạng.
Tùy Qua đem viết xong huyền mệnh trạng đưa cho người này, cũng không làm bất kỳ động tác nào.
Người này lui ra ngoài.
Hàm Hương và Từ Mộng rốt cục cũng trở lại.
Trên mặt hai nàng cũng lộ ra vẻ hổn hển, bởi vì hai nàng đều không thể nhận được cành cây ngân hoa hỏa thụ.
Nhìn hai nàng còn muốn giải thích, Tùy Qua phất tay ngăn cản:
- Thất thủ thì thất thủ, không cần giải thích. Huyền mệnh trạng sắp sửa công bố rồi, các ngươi cũng đừng làm trễ nãi thời gian của ta.
Hai nàng sợ Tùy Qua uy hiếp, không dám nói nhiều, đành phải ấm ức thối lui đến cửa động phủ, trong bụng buồn bực.
Qua một hồi, Tùy Qua thấy thời gian không sai biệt lắm, liền cùng đám người Trúc Vấn Quân cùng nhau đi tới phủ động cửa, nhìn “hiện trường buổi công bố” huyền mệnh trạng. Dĩ nhiên, huyền mệnh trạng trước kia cũng có rất nhiều người không bị giết chết, nhưng sẽ không xuất hiện trên đèn lồng, những danh sách này có thể nhận được ở khách sạn Huyền Mệnh, chỉ cần một viên Tinh Nguyên Đan có thể đổi được một danh sách.
Tùy Qua không tính toán “Đón việc”, gia nhập đội ngũ “Giết người cướp của”, cho nên cũng không có nhiều hứng thú với danh sách này. Bất quá, xét thấy chỉ cần một viên Tinh Nguyên Đan có thể nhận được, Tùy Qua cũng lấy một bản danh sách, tính toán có thời gian sẽ nghiên cứu một chút.
Giờ Tý rất nhanh đã đến.
Trên vách núi đối diện khách sạn, quả nhiên xuất hiện rất nhiều đèn lồng màu đỏ.
Bởi vì nhiên liệu bên trong đèn lồng cũng là dùng nhánh cây và đóa hoa của ngân hoa hỏa thụ bóp thành bụi phấn chế thành, phía dưới đèn lồng , treo một tấm bảng màu đen, trên tấm bảng dùng phấn vụn của ngân hoa hỏa thụ viết thành danh sách và thù lao màu đỏ.
Ví dụ như: Hoàng Viêm Minh, Trúc Cơ kỳ, một trăm viên Tinh Nguyên Đan.