Y TIÊN THIỂU

Biện pháp này quả nhiên vô cùng tốt, trong ba ngày, gốc cây Sinh Mệnh thụ đã cao đến hai ba thước, hơn nữa cùng với tốc độ lớn lên của nó, tốc độ hấp thu Cửu Dương Thuần nguyên đan cũng càng nhanh, tốc độ sinh trưởng cũng càng nhanh.

Nhưng, trước mắt gốc cây Sinh Mệnh thụ vẫn không thể trực tiếp nạp vào Tam Túc Kim Ô, nếu không Tùy Qua chỉ cần an trí một con Tam Túc Kim Ô ở phía trên, có thể cung cấp Cửu Dương chân khí cuồn cuộn không dứt vào Sinh Mệnh thụ.

Ngoài ra, “quả tiên” thứ tám trên Hồng Mông thụ đã gần thành thục, chỉ có lúc trước một con Tam Túc Kim Ô bởi vì “sinh non”, cho nên sau khi rời khỏi Hồng Mông thụ, tốc độ phát triển hơi chút chậm lại, nhưng con này Tam Túc Kim Ô có thể tự hoạt động, thường xuyên giao tiếp với Tiểu Ngân Trùng, nhận được rất nhiều đan dược từ chỗ Tiểu Ngân Trùng.

Tùy Qua mơ hồ cảm giác được, sau khi chín con Tam Túc Kim Ô hoàn toàn thành thục, Hồng Mông thụ lại bước vào một cảnh giới khác, nhưng đây là cảnh giới gì, ngay cả Tùy Qua cũng không rõ ràng lắm, chẳng qua trong lòng vô cùng mong đợi.

Người ta thường nói tuyết rơi đúng lúc điềm báo năm được mùa, nhưng Tùy Qua lại biết, trận tuyết này khẳng định không phải là tuyết rơi đúng lúc.

Nhưng, lúc này Tùy Qua phải rời khỏi Trà Kiếm Sơn, bởi vì nhạc phụ tương lai sắp sửa đến, Đường Vũ Khê đã mời Tùy Qua đến trước, hơn nữa đặc biệt nhắc nhở Tùy Qua, gia gia của nàng cũng sẽ về nhà. Ngụ ý, chính là Tùy Qua phải đến.

Nhưng Tùy Qua biết, lần này khẳng định không phải chỉ đơn giản bái kiến nhạc phụ đại nhân, ở đây nhất định có chuyện, tu vi tinh thần lực của Tùy Qua càng ngày càng mạnh, cảm giác và tiên đoán đối với mọi chuyện cũng càng ngày càng tinh chuẩn.

Quả nhiên, khi Tùy Qua chạy tới Đường gia, cũng không có bất kỳ tràng diện náo nhiệt nào, không chỉ không có bất kỳ thuộc hạ nào tham gia, ngay cả rất nhiều thân thích Đường gia cũng không ở trong hàng ngũ được mời, ngược lại Tang Thiên lại được mời.

Sau khi yến tiệc chấm dứt, Tùy Qua biết chân chính “Yến hội” chân chính bây giờ mới bắt đầu.

Đường Thế Uyên cùng gọi Đường Hạo Thiên, Tùy Qua và Tang Thiên vào trong thư phòng.

Trong thư phòng, ngay cả nước trà cũng không có, Đường Thế Uyên gọi những người còn lại không được tới gần thư phòng, sau khi đóng cửa lại, câu nói đầu tiên của Đường Thế Uyên là:

- Tùy Qua, Tang Thiên, các ngươi rút cuộc đang làm trò gì!

- Cái này. . .

Tang Thiên nhìn Tùy Qua:

- Lão đệ, ngươi giải thích cho lão gia tử đi.

- Được.

Tùy Qua gật đầu:

- Đường gia gia, ngài muốn biết vì sao chúng ta lại ra sức ủng hộ người xây dựng quân đoàn Huyền Vũ sao?

- Dĩ nhiên!

Đường Thế Uyên hừ một tiếng:

- Không cần phải nói, quân đoàn Huyền Vũ có thực lực vô cùng lớn. Ta đã thị sát qua mấy lần, thực lực của những người này trong thời gian ngắn nhanh chóng tăng lên mấy lần, đây đương nhiên là chuyện tốt, nhưng chuyện này khẳng định không đơn giản như vậy, ta muốn biết các ngươi là vì cái gì? Tùy Qua, Tang Thiên, có một số việc, không phải chuyện các ngươi có thể làm!

- Đường gia gia, ngài hiểu lầm rồi.

Tùy Qua biết Đường Thế Uyên đang lo lắng cái gì, cho nên vội vàng phủ nhận:

- Chúng ta hoàn toàn không có ngươi suy nghĩ như vậy, mặc dù chính quyền hiện tại đúng là khiến rất nhiều người không hài lòng, nhưng rung chuyển và chiến hỏa sẽ chỉ mang đến nhiều tai nạn hơn. Chúng ta sở dĩ toàn lực xây dựng Huyền Vũ quân đoàn, chỉ là hi vọng nó có thể gánh vác chức trách của một đội quân hợp cách.

- Cái gì là chức trách của một đội quân hợp cách?

Đường Hạo Thiên hỏi:

- Thiên chức của quân nhân, không phải là phục tùng mệnh lệnh sao?

- Chẳng lẽ phục tùng mệnh lệnh, quan trọng hơn bảo đảm tính mạng của hàng tỉ dân chúng?

Tùy Qua hỏi ngược lại:

- Nếu ra lệnh tru diệt dân chúng, người cũng muốn tuân theo thi hành sao?

- Đây không phải ngươi để tâm vào chuyện vụn vặt sao?

Đường Hạo Thiên không hài lòng hừ một tiếng:

- Vậy ngươi trả lời vấn đề trước đi.

- Ta cho là, chức trách của quân đội hợp cách chính là bảo vệ nhân dân.

Tùy Qua nói.

- Nói cũng như không!

Đường Hạo Thiên nói.

- Không.

Đường Thế Uyên nghe ra ý tứ trong lời nói của Tùy Qua:

- Đây là Tiểu Tùy nói thật, một quân đội hợp cách chân chính, chính là để bảo vệ nhân dân. Bởi vì mỗi một người lính trong quân đội, cũng là từ nhân dân mà ra, cũng là nhân dân cung cấp nuôi dưỡng, nếu như bọn họ không bảo vệ được nhân dân, chẳng lẽ không phải là lũ khốn khiếp vong ân phụ nghĩa? Lời này của Tiểu Tùy, rất có đạo lý.

- Đường gia gia. Ngươi đã tán đồng quan điểm của ta, như vậy ta sẽ nói tiếp.

Tùy Qua nói:

- Tồn tại của Huyền Vũ quân đoàn, là vì kiếp nạn sắp đến, trận kiếp nạn này, bất cứ người nào, bất kỳ quốc gia nào cũng không thể trốn tránh, bởi vì toàn bộ thế giới đều bị kéo vào, không cách nào tránh khỏi! Cho nên, ngay vào lúc này, dân chúng yếu ớt càng cần một đội quân có lực lượng cường đại bảo vệ bọn họ, đây chính là ý nghĩa tồn tại của Huyền Vũ quân đoàn.

- Kiếp nạn? Kiếp nạn khổng lồ?

Đường Hạo Thiên nói:

- Tiểu Tùy, ngươi đang nói về ngày tận thế sao?

- Tương tự như vậy.

Tùy Qua nói:

- Mặc dù tình huống có chút bất đồng với lời tiên đoán ngày tận thế của thế giới, nhưng thời gian đại khái cũng như vậy. Tóm lại, đây là một kiếp nạn khổng lồ, đến lúc đó có rất nhiều sinh vật cường đại xâm lấn thế giới của chúng ta, đối với rất nhiều người mà nói, đây chính là tai hoạ ngập đầu, đến lúc đó dân chúng cần Quân đoàn Huyền Vũ tới hộ vệ bọn họ rút lui. Còn Long Đằng và chúng ta, sẽ chịu trách nhiệm phòng ngự.

- Đúng, chính là như vậy.

Tang Thiên gật đầu:

- Cho nên, Đường lão gia tử yên tâm, chúng ta chỉ là quân nhân và chiến sĩ hợp cách, chứ không phải là nhà âm mưu, chánh trị gia, mục đích của chúng ta chính là đơn giản như vậy.

- Đúng, đơn giản, vậy ta an tâm.

Đường Thế Uyên nói:

- Các ngươi không biết, sau khi ta xây dựng quân đoàn Huyền Vũ, rất nhiều người không hài lòng, hoài nghi ta và Đường gia có âm mưu gì. Trên thực tế, cho dù là ta, cũng hoài nghi có phải các người có âm mưu gì hay không, nhưng may là các ngươi không phải người như thế.

- Dĩ nhiên, chúng ta không có bất kỳ âm mưu nào.

Vẻ mặt Tùy Qua đột nhiên trở nên rất nghiêm túc:

- Nhưng ta muốn hỏi Đường gia gia một vấn đề, xin ngài trả lời chi tiết. Nếu như ngày kia thật sự đến, quân đoàn Huyền Vũ của ngài sẽ bảo vệ dân chúng hay là bảo vệ số một số người đương quyền?

- Dân chúng!

Đường Thế Uyên không chút do dự nói:

- Ta cũng là một quân nhân hợp cách, ta muốn quân đội của ta, cũng là quân đội hợp cách! Nhưng lời này của ngươi có ngụ ý gì, có phải nếu như ta lựa chọn sai lầm, các ngươi sẽ phải đoạt quyền hay không?

- Lúc cần thiết, ta phải làm như vậy!

Tang Thiên khẳng định nói. Lời này mặc dù có chút mạo phạm, nhưng con người Tang Thiên chính là như thế, cương trực thẳng thắn, hơn nữa đối với những chuyện liên quan đến dân chúng, hắn tuyệt đối nghiêm túc.

Bình luận

Truyện đang đọc