Tùy Qua kiên trì không có
uổng phí, dưới áp lực lớn và đau đớn kích thích, hắn rốt cục bước ra một bước này, lĩnh ngộ huyền bí Kim Anh Cảnh, hiện tại Tùy Qua không có hấp thu mảnh vỡ pháp tắc, hoàn toàn bằng vào Tuyên Dĩ Lân ma luyện tạo
thành. Một khi lĩnh ngộ huyền bí của Kim Anh Cảnh, Tùy Qua lập tức bắt
đầu cho nguyên anh lột xác.
Từ Ngân Anh Cảnh lột xác thành Kim Anh Cảnh, không cần trải qua thiên
kiếp tẩy lễ, cần thiết nguyên khí khổng lồ mà thôi, nhưng mà Tùy Qua
đã sớm chuẩn bị đầy đủ, Hồng Mông Thụ rót rất nhiều nguyên khí vào trong kinh mạch, ám huyệt của Tùy Qua, sau đó lại từ kinh mạch cùng ám huyệt tiến vào trong nguyên anh, sau khi hấp thu nguyên khí khổng lồ, nguyên
anh của Tùy Qua rốt cục bắt đầu lột xác, từ màu bạc biến thành màu vàng.
Khi cảnh giới tăng lên, khí thế và khí tức của Tùy Qua kéo lên nhanh
chóng. Tuyên Dĩ Lân lập tức cảm giác được tình huống không đúng, dưới
tình huống như vậy, Tùy Qua đang lâm vào nghịch cảnh, không chỉ có không bị hắn trấn áp, ngược lại còn muốn "đã hết cơn khổ, đến ngày sung
sướng", chuyện này khiến Tuyên Dĩ Lân giật mình.
- Tiểu tử! Chết cho ta!
Tuyên Dĩ Lân gầm lên giận dữ lần nữa, toàn bộ ma khí rót vào trong
trường kiếm, muốn đánh gục Tùy Qua tại chỗ, hắn không thể để cho Tùy Qua cơ hội đột phá. Nếu không nó phải chết.
- Quá trễ! Thảo Mộc Giai Binh! Hồng Mông Nhất Kích!
Nguyên anh trong người Tùy Qua đã hoàn thành lột xác, thời điểm này hét
lớn một tiếng, thúc dục Hồng Mông Thụ, sau đó dùng ba đóa hoa trên Hồng
Mông Thụ làm vũ khí, thi triển một chiêu Thảo Mộc Giai Binh!
Chiêu số vẫn là chiêu số cũ.
Nhưng mà uy lực trong đó lại không gì sánh nổi
Đạt tới Kim Anh Cảnh, tu vị của Tùy Qua tăng lên ít nhất cả trăm lần,
cho dù Tuyên Dĩ Lân toàn lực ứng phó, cũng không thể nào là đối thủ của
Tùy Qua. Huống chi Tùy Qua không phản kích thì thôi, đã phản kích là
toàn lực -- dùng đóa hoa Hồng Mông Thụ thi triển Thảo Mộc Giai Binh, uy
lực của nó có thể nghĩ. Bởi vì mỗi đóa hoa của Hồng Mông Thụ đều ẩn chứa uy lực bằng toàn bộ ba trăm sáu mươi viên kim đan của Tùy Qua. Mà ba
đóa hoa Hồng Mông Thụ thúc dục quyền ý của Thảo Mộc Giai Binh, uy lực
của nó vô cùng khủng bố!
Mặc dù chỉ có ba đóa hoa, nhưng mà ba đóa hoa này hấp thu quyền ý Thảo
Mộc Giai Binh và Hồng Mông Thụ rót nguyên khí cường đại vào, quyền ý từ
nắm đấm bao phủ các nơi, quả thực so còn sáng hơn cả ba mặt trời, làm
cho Tuyên Dĩ Lân không thể cảm ứng được gì, hơn nữa Tuyên Dĩ Lân cảm
giác được, lực lượng ẩn chứa trong ba đóa hoa này thật sự là quá kinh
khủng, quá kinh người, chuyện này khiến hắn sinh ra cảm giác sợ hãi mãnh liệt.
- Chết!
Một quyền của Tùy Qua dung hợp làm một thể với ba đóa hoa Hồng Mông Thụ, đánh thẳng vào người của Tuyên Dĩ Lân.
Ánh sáng, ánh sáng chói mắt chiếu sáng mấy vạn dặm không gian hỗn loạn, ngay cả đạn hạt nhân nổ tung cũng không gì hơn thế này.
Sau khi ánh sáng chói mắt qua đi, thân thể Tuyên Dĩ Lân nhanh chóng tan rã.
Bởi vì một quyền này của Tùy Qua uy lực thật sự quá mạnh mẽ, đã vượt qua sức thừa nhận của hắn. Nó tưởng tượng nếu một tu sĩ Nguyên Anh kỳ có
thể phóng xuất lực lượng khủng bố như thế, nhưng sự thật chính là như
thế, hắn có thể làm duy nhất chính là lúc thân thể sụp đổ, dốc sức liều
mạng giúp pháp thần đào thoát.
Nhưng mà pháp thân của Tuyên Dĩ Lân lúc chạy ra bị nắm đấm của Tùy Qua
ngăn cản lại, pháp thần của hắn choáng váng mặt mày, sau đó lọt vào
thiên lôi lao tù của Điện Xu.
Pháp thần của Tuyên Dĩ Lân hung hăng càn quấy, tuy ở trong thiên lôi
trong lao tù nhưng vẫn có ý đồ lao ra. Pháp thần ba đầu sáu tay lộ ra
dáng vẻ dữ tợn, không ngừng rút ma khí của ma giới ra chống thiên lôi
lao tù ăn mòn.
- Đáng chết! Ngươi là tiểu súc sinh, bản tôn thề, nhất định sẽ giết ngươi!
Pháp thân Tuyên Dĩ Lân tiếp tục gầm thét, ý đồ phá phá tan trói buộc của thiên lôi lao tù, pháp thần này hấp thu rất nhiều ma khí, dường như có
dấu hiệu nổ tung. Xem ra pháp thần của tên này không phải đèn cạn dầu.
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, bóng người nhoáng một cái, nguyên anh của
hắn xuất khiếu, tiến vào thiên lôi lao tù đang vây khốn Tuyên Dĩ Lân.
Nguyên anh của Tùy Qua hiện tại là màu vàng, nhưng vẫn chỉ lớn như nắm tay mà thôi.
Pháp thần của Tuyên Dĩ Lân nhe răng cười:
- Tiểu tử, ngươi dám dùng nguyên anh của mình chặn đường ta sao? Ngươi
đúng là chán sống, nguyên anh của ngươi trước mặt pháp thần của ta, yếu
ớt giống như con nít, cáp...
Tiếng cười của Tuyên Dĩ Lân vang lên nhưng đột nhiên dừng lại, bởi vì
nguyên anh của Tùy Qua hiện tại nhanh chóng biến lớn, biến thành cự anh
màu vàng cao ba trượng, hơn nữa trên trán cự anh này có đồ ánh hình cây, hơn nữa trên người còn có ba trăm sáu mươi đám hào quang, nhìn qua
giống như trong người ẩn chứa ba trăm sáu mươi ngôi sao.
Nhìn qua thì cự anh cũng không khác gì nguyên anh, nhưng mà cho dù hình
thể hay là khí tức của nó so với nguyên anh bình thường, ngược lại còn
dáng sợ hơn cả pháp thần của Tuyên Dĩ Lân.
Trong khi Tuyên Dĩ Lân kinh hãi, ánh mắt cự anh khép hờ, sau đó duỗi hai tay béo ra vỗ một cái, nắm lấy Tuyên Dĩ Lân. Mặc dù pháp thần của Tuyên Dĩ Lân có ba đầu sáu tay, nhưng mà không dám liều mạng với Tùy Qua, vô ý thức nghĩ muốn bỏ chạy, nhưng mà uy lực thiên lôi lao tù của Điện Xu
đã tăng thêm một bước, cho dù là không gian chi lực cũng bị giam cầm.
Nếu như thân thể Tuyên Dĩ Lân vẫn còn thì có thể ngạnh kháng phá vỡ,
nhưng mà mất đi thân thể, nguyên khí của Tuyên Dĩ Lân đại thương, không
có khả năng trong thời gian ngắn thoát khỏi thiên lôi lao tù, cho nên
Tuyên Dĩ Lân muốn xuyên thẳng qua không gian đào tẩu căn bản không làm
được.
Rơi vào đường cùng, Tuyên Dĩ Lân chỉ có thể dùng ba đầu sáu tay dốc sức liều mạng với nguyên anh Tùy Qua.
Tình hình chung mà nói, nguyên anh trước mặt pháp thần giống như điểm
tâm vậy, chỉ có kết cục bị cắn nuốt, so với pháp thần, nguyên anh thật
sự quá yếu ớt. Nhưng đây chỉ là tình hình chung, còn có ngoại lệ, cho dù là tinh thần lực hay là tu vị của Tùy Qua đều vượt qua Tuyên Dĩ Lân,
cho nên nguyên anh cũng cường đại không hợp thói thường, cho nên so với
pháp thần của Tuyên Dĩ Lân, nguyên anh của Tùy Qua giống như kim thân
pháp thần, mà nguyên thần của Tuyên Dĩ Lân chỉ là tôm tép nhãi nhép mà
thôi.
Nhưng mà pháp thần của Tuyên Dĩ Lân muốn chạy trốn, hy vọng duy nhất
chính là thôn phệ nguyên anh của Tùy Qua, cho nên hắn cũng làm như vậy,
cho dù hắn không có nửa điểm tin tưởng. Nhưng mà nguyên anh cực lớn của
Tùy Qua không chỉ lớn mà thôi, cũng không phải là hù dọa người, thời
điểm pháp thần của Tuyên Dĩ Lân phóng tới chỗ cự anh, hai bàn tay mập
mạp của cự anh mở ra, thi triển Thiên Biến Tróc Trùng Thủ mà Tùy Qua am
hiểu nhất, mặc dù pháp thần của Tuyên Dĩ Lân có sáu cánh tay, nhưng mà
hai tay Tùy Qua bao quát đã bắt lấy sáu cánh tay của Tuyên Dĩ Lân.