YÊU THẦN THÁI CỔ HẮC LONG

Chương 95

Thiên Âm chân nhân và Thiên Nguyệt chân nhân không tìm được chút sơ hở nào trong từng câu nói của Mục Long, lại tận mất nhìn thấy máu của Kim Tinh Quỷ Viên kia nên cũng không nghi ngờ lời nói của hắn.

Hai người nghe thấy Kim Tinh Quỷ Viên đã chết bèn sốt ruột muốn đi vào vơ vét một lượt.

“Tuy Kim Tinh Quỷ Viên đã chết, nhưng trong hang động này khó tránh khỏi sẽ có độc trùng mãnh thú khác. Mục gia chủ lại bị thương, nên cứ để bọn ta đi trước dẫn đường cho hai người”, Thiên Âm và Thiên Nguyệt chân nhân nói xong bèn dùng tốc độ cực nhanh lần theo dấu vết mà Mục Long để lại.

Mục Long thấy vậy, cất đoản kiếm trong tay đi, đỡ Mục Cửu Uyên nói: “Ông nội, chúng ta cũng đi nhanh đi, cả người Kim Tinh Quỷ Viên kia đều là bảo vật, nếu có thể lấy được sẽ giúp ích rất nhiều cho sự phát triển trong tương lại của Mục gia”, Mục Long nói xong, khẽ ra hiệu cho Mục Cửu Uyên.

Tuy Mục Cửu Uyên cũng chấn động, nhưng vẫn hiểu được ý của Mục Long, vội nói: “Không sao, đều là mấy vết thương nhỏ, so với Kim Tinh Quỷ Viên thì chúng chẳng đáng là gì cả, bảo vật quan trọng hơn!”

Hai người đằng trước nghe vậy bất chợt đẩy nhanh tốc độ lên gấp đôi, gần như là lao đi, vọt vào trong động, định vứt Mục Long lại.

Sau một lát, bốn người đến cửa động, Thiên Âm và Thiên Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng trước mặt thì hai mắt không khỏi tỏa sáng.

Trên cái giường bằng hàn ngọc khổng lồ, cơ thể như ngọn núi nhỏ của Kim Tinh Quỷ Viên đang nằm sõng soài trong vũng máu, cả người cứng ngắc lạnh như băng, không có khí tức linh hồn, chẳng chút sự sống.

“Chết rồi, không ngờ lại chết thật rồi!”, Thiên Nguyệt chân nhân nhìn thấy cảnh đó, trong mắt lộ rõ vẻ mừng như điên.

“Còn có một cái giường hàn ngọc lớn như vậy nữa, linh khí bên trong cực kỳ kinh người. Nếu tu luyện bên trên 1 năm thôi cũng hơn 10 năm rồi!”

“Đợi đã, Kim Tinh Quỷ Viên là do ta giết, có thứ gì thì lẽ ra là chúng ta được trước mới đúng!”, Mục Long thấy cái vẻ nóng nảy, tham lam của họ, trong lòng lại tức giận.

“Mục công tử nói gì kỳ vậy? Ai đến trước cũng giống nhau thôi! Tóm lại sẽ không thiếu của Mục công tử”.

Hai người nói xong, trực tiếp xông về phía Kim Tinh Quỷ Viên định dùng vũ khí xẻ ra cơ thể lấy yêu đan ra trước rồi nói sau.

Giờ phút này, ánh mắt của họ đều lộ ra vẻ nóng rực, trái tim kích động đập lên thình thịch, hai tay cũng hơi run rẩy: “Yêu đan ơi, cuối cùng có được mày, Linh Văn cảnh cũng ở ngay trước mắt rồi!”

Nhưng đúng lúc này lại chợt xảy ra biến cố! Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Kim Tinh Quỷ Viên vốn đã “chết cứng ngắc” bỗng bật dậy, giơ quyền đấm thẳng lên người Thiên Âm chân nhân.

Thiên Âm chân nhân giống như là một cái bong bóng bị xì hơi, bay ngược ra sau, hộc máu, khí thế lập tức héo mòn.

Một quyền của Viên Thiên Cương trực tiếp đấm vỡ Tử Phủ ông ta.

Tử Phủ là dấu hiệu của tu sĩ Ngự Hồn cảnh, là nơi nuôi dưỡng thần hồn. Nó mà vỡ thì đương nhiên thần hồn cũng bị thương nặng, khó mà luyện lại được.

Vừa gặp Thiên Âm chân nhân đã bị đánh phế!

“Hả?”

Tất cả đều chỉ xảy ra trong giây lát, khi Thiên Nguyệt chân nhân kịp phản ứng lại thì lập tức hoảng sợ hét lên.

“Sư… Sư huynh!”, Bà ta hét lên, cũng cảm nhận được khí tức trên người Kim Tinh Quỷ Viên là Linh Văn cảnh, chẳng có vẻ gì là bị hao tổn căn nguyên.

Bình luận

Truyện đang đọc