[YUNJAE TRUNG VĂN] NGHỊCH LÂN - ĐAM MỸ

Từ lúc hiểu chuyện đến nay, Jaejoong kỳ thật rất ít khi khóc.

Lần đầu tiên khóc, là vì sự thấu hiểu của Jung Yunho.

Lần thứ hai khóc, lại là lúc đang phẫn nộ với Jung Yunho.

Ngay cả chính cậu cũng không rõ, sao lại để một người ảnh hưởng mạnh đến mình như vậy, tựa như cậu không để cho bất luận kẻ nào quá thân cận với mình, cậu lại mặc Jung Yunho, không kiêng nể gì đụng chạm cậu…

Là gieo gió gặt bão sao.

Đáng lẽ không nên tùy tiện để người khác xông vào thế giới của mình, vì sao cậu có thể ngăn cản Yoochun, phân rõ giới tuyến, lại hết lần này tới lần khác không ngăn cản được người đàn ông tên Jung Yunho kia?

Thậm chí, chính miệng nói thích hắn…

Quả thực là rất ngu ngốc.

Hắn hẳn cảm thấy rất thú vị, trêu chọc cậu đến xoay vòng vòng ── Căn bản không nên có bất kỳ ý niệm tin tưởng nào trong đầu, không phải đã sớm biết rồi sao, càng tin tưởng, tổn thương, lại càng nặng.

Kim Jaejoong, sao mày vẫn chưa học được…

Ảo não cùng phẫn nộ hòa với nước mắt trên mặt, trừng mắt nhìn Changmin kinh ngạc khi thấy nước mắt của cậu, Jaejoong mặt lạnh không nói lời nào, cũng mặc kệ Yunho đang định tiến tới chỗ cậu, đóng cửa xe lại.

Chỉ là, Changmin lại không cho.

“Buông tay!” Dùng tay quệt qua loa vệt nước mắt lưu lại trên mặt, Jaejoong tức đến đỏ mắt. “Ngay cả cậu cũng theo tên kia sao?”

“Tôi chỉ là không muốn anh hiểu lầm, Jaejoong, Jung Yunho anh ta…” Đứng trên lập trường khách quan, không cần hỏi Changmin cũng biết Jaejoong đang hiểu lầm điều gì, tuy cậu không biết chân tướng, nhưng trực giác nói cho Changmin, Hee Chul cùng Yunho không hề có quan hệ mà Jaejoong nghĩ.

“Cậu ngay cả cho tôi cơ hội giải thích cũng không chịu sao?” Cắt đứt Changmin đang thay hắn biện minh, Yunho mặt lạnh lùng đi đến trước mặt Jaejoong.

“Sao tôi phải nghe anh giải thích?” Nhìn Yunho vì tránh cậu mà làm bẩn quần áo, Jaejoong quay đi, chỉ sợ Yunho phát hiện dấu vết cậu đã khóc. “Anh cùng tên kia có quan hệ thế nào, tôi một chút cũng không hứng thú.”

Ánh mắt giao động giữa Yunho cùng Jaejoong, Changmin đương nhiên biết rõ việc này cậu không thể tham gia, cười xấu hổ lui sang một bên, ngay cả Kara định tiến lên hỗ trợ Yunho cũng bị cậu ngăn lại.

Chống tay trên cửa xe, Yunho dùng cả thân thể mình để ngăn cản Jaejoong đóng cửa lại.

“Đã không có hứng thú, vậy vì sao lại lái xe đâm tôi?” Việc Jaejoong vừa làm rõ ràng là nhằm vào hắn, dù Yunho muốn lừa mình dối người cũng không được.

“Bởi vì tôi thích!” Nhìn thẳng về phía trước, sắc mặt tràn ngập khiêu khích của Hee Chul lại đập vào mắt Jaejoong, khiến cơn giận chưa tiêu tan nay lại bùng cháy mãnh liệt. “Anh với tên kia cũng có một chân đó thôi, giống như với Kim Junsu vậy… Đáng tiếc, tôi không phải món đồ chơi, lại càng không phải thế thân để anh dùng giết thời gian!”

“Thế thân?” Nghe thấy danh từ sỉ nhục người này, ánh mắt Yunho càng thêm sâu. “Là Hee Chul nói?”

“Là ai nói quan trọng sao?” Nắm chặt tay, phẫn nộ khiến Jaejoong cảm thấy cả ngực đau nhức. “Jung Yunho, anh đi đâu cũng được, chỉ cần cách tôi càng xa càng tốt ── Anh làm gì thế?”

Không để cơn giận của Jaejoong trong mắt, Yunho dùng tay chống cửa xe, tay kia vươn vào muốn lôi Jaejoong ra khỏi xe, Jaejoong giãy dụa không chịu ra, mắt thấy Jaejoong cố chấp không chịu để hắn như nguyện, Yunho đành phải trực tiếp khom người khiêng Jaejoong ra khỏi xe!

Đã có kinh nghiệm lần trước, Jaejoong hiển nhiên có chuẩn bị tâm lý, cong người, đẩy bả vai Yunho ra, đồng thời khiến Yunho không cách nào thuận lợi khiêng cậu đi, Jaejoong còn giơ chân lên, đạp tới chỗ Yunho!

“Kim Jaejoong, cậu không thể bình tĩnh một chút sao?” Yunho hiển nhiên cũng bị chọc giận, hai tay giữ chặt bả vai Jaejoong, ép buộc cậu nhìn thẳng vào hắn. “Nghe tôi nói một câu khó khăn như vậy sao?”

Yunho gầm nhẹ lên khiến Jaejoong ngừng động tác phản kháng, nhìn chằm chằm hắn, bờ môi mím chặt.

Trầm mặc thay lời đồng ý của Jaejoong, quỳ gối xuống trước mặt Jaejoong, Yunho nhìn cậu, móc con dao găm tùy thân trong người ra, đặt vào tay Jaejoong, Jaejoong không rõ dụng ý của hắn chỉ có thể theo dõi hắn, mãi đến lúc Yunho cầm tay đang cầm dao của cậu, đặt trước trái tim hắn!

“Tôi cùng Hee Chul trước đây chỉ là bạn bè, hiện tại là kẻ thù, mặc kệ cậu ta nói gì với cậu, có lẽ tôi đã từng coi Junsu là thế thân của cậu ta, nhưng đối với cậu, Jaejoong, tôi từ trước tới giờ chưa từng nghĩ như vậy!” Yunho nói vô cùng chắc chắn, mặc cho ai nghe xong đều cảm thấy đây là lời tỏ tình vô cùng rung động lòng người.

Những người khác nghe vậy liền nhao nhao bàn luận quan hệ của Jaejoong cùng Yunho, nhất là phụ nữ lại càng chấn động với lời Yunho nói, nhưng Kim Jaejoong không phải bọn họ.

Tin tưởng nảy sinh ban đầu đã bị Kim Hee Chul làm rối tung lên, khiến Jaejoong thu hồi lại cảm xúc muốn trốn chạy ban nãy ── Không chút do dự nắm chặt dao găm, ngay lúc Jaejoong chuẩn bị đâm mũi dao vào lòng ngực Yunho, Jaejoong vốn cho hắn sẽ tránh, lại thấy Yunho đột nhiên nhắm mắt.

Hắn không né, cũng không tránh, cứ như vậy buông tay mặc Jaejoong nắm giữ sống chết của mình, điều này nghĩa là sao?

Dùng mạng của hắn nói cho cậu biết, hắn muốn cậu tin tưởng mình đến mức nào sao?

Trước đây bỏ tiền đặt cược ra, khiến cậu mất đi hết thảy, lại vì cậu mà cướp lấy những thứ vốn không thuộc về cậu, cũng chỉ vì muốn buộc cậu nói một câu thích, nói câu tin tưởng.

Cậu không hiểu, thật sự không hiểu…

Jung Yunho, anh đến tột cùng còn muốn ép tôi tới mức nào thì mới bằng lòng!

Tay cầm dao chậm chạp không động, hốc mắt không tự chủ được nóng rực, trước lúc Jaejoong ý thức được, nước mắt đã thấm ướt mu bàn tay Yunho, ngẩng mặt lên, nhìn thấy Jaejoong liều mạng cắn môi nén tiếng khóc, Yunho đau lòng dịu dàng thay cậu lau những giọt nước mắt kia, cũng thuận thế kéo Jaejoong vào trong lòng…

“Tin tưởng một người không khó như vậy đâu, Jaejoong…” Lời này nói cho Jaejoong, hay cho chính mình, ngay cả Yunho cũng không thể xác định.

Nhưng hắn biết rõ, nếu người nọ là Jaejoong, hắn sẽ tin cậu…

Khụ khụ!

Tiếng ho khan khô khốc truyền đến khiến Yunho ngước mắt, chỉ thấy Changmin cùng Kara đứng cạnh xe, mặt lộ vẻ khó khăn.

“Yunho… Có rất nhiều người đang nhìn…” Khó khăn nói ra mấy lời này, ngay cả trên mặt Kara cũng có dấu hiệu xấu hổ.

Dù sao, hai người đàn ông tỏ tình trước mắt đã đủ kích thích, huống chi hai người này ngoại hình lại xuất sắc như vậy, một người còn nửa quỳ trên mặt đất ôm người kia, có mấy người lại không xấu hổ đây!

Đột nhiên giật mình nhận ra tư thế mập mờ của cậu cùng Yunho, Jaejoong ngay lập tức tránh khỏi cái ôm của Yunho, quay mặt đi, ý đồ che giấu vệt hồng trên mặt ── Mặc dù, đã quá muộn.

Nhìn Jaejoong đáng yêu như vậy, Yunho cong khóe môi nở nụ cười yếu ớt, đang lúc hắn định mở miệng trấn an Jaejoong, Hee Chul xuất hiện, khiến sắc mặt hắn liền lạnh đi.

“Cậu lại muốn làm gì?” Trong mắt Yunho tràn đầy ý tức cảnh cáo.

“Không làm gì cả, chỉ là muốn nhắc nhở Kim Jaejoong, cậu ta thua cuộc.” Không nhìn vào mắt Yunho, Hee Chul chỉ quay qua cười với Jaejoong.

Liếc xéo khuôn mặt tươi cười của Hee Chul, Jaejoong hiển nhiên không vui với nhắc nhở của hắn, đừng nói đến việc, cậu vẫn chưa quên tiền đặt cược với Hee Chul ──

Thua, phải đi cùng y…

Yunho dù không biết Jaejoong cùng Hee Chul cá cược cái gì, nhưng suy nghĩ ngăn cản của hắn đã hoàn toàn biến mất khi Jaejoong hôn hắn!

Như đang thị uy, Jaejoong hôn Yunho, sau đó kiêu ngạo nhìn sắc mặt có chút thay đổi của Hee Chul, như thể đang nói cho y biết, anh hôn, tôi cũng hôn được…

“Tôi đi với anh ── Jung Yunho, nếu tôi xảy ra chuyện gì, nhất định sẽ kéo anh chôn cùng!”

Bình luận

Truyện đang đọc