ANH ĐẾN TỪ VỰC SÂU

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: OnlyU

Hai làng đô thị nằm ở khu Bắc Điền đồng thời xuất hiện hai vụ án mạng do bị bắn chết, tin tức này nhanh chóng truyền ra, làng đô thị yên bình lập tức trở nên xôn xao, quần chúng vây quanh gần hiện trường vụ án, quan sát và bàn tán về sự an toàn và biến động giá thuê nhà trong khu dân cư.

Chó sủa mèo kêu, tiếng người huyên náo, các phương tiện cơ giới đậu ngay ngắn bị va chạm vang lên tiếng động chói tai, toàn bộ làng đô thị đầy tiếng ồn ào huyên náo.

Cảnh sát bảo vệ hiện trường án mạng trước tiên, ba thi thể lần lược được đưa vào xe chở về phòng pháp y khu Đông Thành. Đội điều tra dấu vết hiện trường chia ra hai nơi bắt đầu kiểm tra đường đạn, những người khác tiếp tục điều tra các công việc liên quan.

Mấy cảnh sát hình sự phân cục khu Đông Thành bận rộn đến nỗi chân không chạm đất, Đội hình sự phân cục khu Bắc Điền nhận được tin sau, lập tức chạy tới bàn giao công việc.

Vụ án xảy ra trong địa bàn khu Bắc Điền quản lý, phải do họ xử lý. Đối với chuyện này lão Tăng không có dị nghị gì, chắc hẳn cục trưởng Đồng cũng sẽ không có thắc mắc gì.

Lão Tăng lên tiếng: “Thẩm Bình Sa liên quan đến một vụ mưu sát mà phân cục Đông Thành đang xử lý, trước tiên chờ chúng tôi kết án rồi sẽ chuyển các tài liệu liên quan đến khu Bắc Điền.”

Đội trưởng Liêu chậc một tiếng: “Gần đây danh tiếng của khu Đông Thành bên cậu rất cao nha, tôi nghĩ không lâu nữa cái danh “cục dưỡng lão” sẽ bị xóa bỏ, trở lại thành “cái nôi nuôi trẻ” như trước.”

Lão Tăng sửa đúng: “Là nôi dưỡng tinh anh.”

Đội trưởng Liêu Hoài Nghĩa xua tay: “Không có gì khác, dù sao đều là cho con nít ăn.”

Lão Tăng lười tranh cãi với hắn, móc một gói thuốc lá trong túi áo ra rút hai điếu, đưa cho đối phương một điếu nhưng bị từ chối.

“Dạo này cai thuốc.”

“Sao ai cũng muốn cai thuốc vậy?”

“Tới tuổi trung niên rồi phải giữ gìn sức khỏe, nếu không sau khi về hưu một đống bệnh vặt sẽ đến gõ cửa.” Đội trưởng Liêu nói tiếp: “Tôi nghe nói Lý Toản phát hiện hai thi thể trong rãnh hoa? Sao cậu ta đi đến đâu cũng gặp vụ án mà người ta làm cả đời cũng không gặp được vậy? Mấy lần trước còn làm ầm ĩ, bên Tỉnh Sở nhớ tên Lý Toản rồi đó. Cậu nói xem lần này là vụ gì? Bắn chết… Chậc, người bình thường sẽ không bị bắn chết.”

Trung Quốc là quốc gia cấm sử dụng súng nghiêm ngặt nhất thế giới, ngoại trừ cảnh sát, đa số người thường cả đời không sờ đến khẩu súng, các vụ bắn chết thường ít có khả năng xảy ra trong nước.

Người từng chạm vào súng hoặc bị bắn chết, ít nhiều gì phạm vào mấy tội nặng nhất trong hình pháp Trung Quốc.

Lão Tăng nói: “Có thể Cục thành phố sẽ nhúng tay.” Anh dừng một chút rồi lắc lắc đầu: “Nếu như chỉ là Gray Area kiếm cớ gây chuyện thì tốt.”

*灰色地带, gray area còn gọi là vùng đất giới hạn/ vùng xám. Trên thế giới này không gì có thể phân biệt rõ ràng, trắng hoặc đen theo thứ tự là sáng hoặc tối, mà nơi không trắng không đen gọi là gray area. vùng xám.

Đội trưởng Liêu không đáp lời, hắn cũng mong sự tình không quá phức tạp.

Căn hộ C1102, có thể thấy rõ quỹ tích đường đạn trong phòng, Đội điều tra dấu vết hiện trường đang ghi chép số liệu. Giang Hành theo đường đạn đi tới cửa sổ phòng ngủ, kéo rèm cửa màu đen ra, giơ ngón tay quẹt khung cửa sổ một cái.

Một lớp bụi dày được lau đi, lộ ra vết máu đã khô bên dưới, có hình dạng là giọt bắn. Khung cửa sổ, tường trắng và rèm cửa sổ đều dính máu, trong đầu Giang Hành mô phỏng tình cảnh lúc đó: Cửa không có dấu vết bị phá, hai người chết và hung thủ quen biết nhau, nhưng hai người không ngờ sẽ bị bắn chết, một người chết trong phòng khách, người còn lại chạy vào phòng ngủ định nhảy qua cửa sổ chạy trốn, đáng tiếc chậm một bước.

“Bụp!” Viên đạn từ sau gáy xuyên qua đầu, đi ra giữa hai lông mày, máu văng khắp nơi, viên đạn phá da thịt, bắn vào… “Trong cửa sổ.”

Giang Hành đẩy cửa sổ ra, lộ ra một cái lỗ đen to chừng ngón cái giữa khung cửa sổ và cửa sổ, y tìm cái nhíp trong phòng ngủ, sau đó luồn vào cái lỗ đen, hơi dùng sức một chút, gắp ra được một đầu đạn từ bên trong.

Y giơ lên, quan sát dưới ánh đèn.

Lúc này Lý Toản đi vào, thấy đầu đạn và cái nhíp trong tay Giang Hành, y đưa cho hắn xem: “Đây là đầu đạn đã bắn chết hai thi thể trong rãnh hoa và Thẩm Bình Sa, là đầu đạn 9 li.”

“Súng dùng đạn 9 li có rất nhiều loại, tôi xem đầu đạn này.” Lý Toản cầm cái nhíp quan sát kỹ đầu đạn, lông mày chợt cau lại, nét mặt nghiêm túc: “Đỉnh chóp đầu đạn mở ra? Nhưng lõi chì không lộ ra ngoài… Vỏ ngoài không có khắc rãnh, cũng không có vết rạn, không phải đạn dum-dum.”



*Đạn nở, hay còn gọi là đạn dum-dum, được thiết kế để “nở xòe như hoa” khi tác động vào vật cản. Điều này giúp viên đạn tăng kích thước chu vi và tạo ra sức công phá tốt hơn. Nếu người hoặc động vật bị dính đạn nở, máu sẽ chảy xối xả và chết trong thời gian ngắn. Hiện tại, đạn nở bị cấm sử dụng trong chiến tranh vì tính sát thương quá cao. Có hai loại đạn nở thông dụng: đạn nở đầu đạn rỗng và đạn nở đầu đạn mềm.

Những viên đạn nở thông thường được làm bằng chì, một kim loại khá mềm so với sắt. Khi chạm vào bề mặt tác động, viên đạn sẽ bung ra và khiến vết thương rộng hơn. Theo các nhà sử học, đạn nở được thiết kế từ giữa thế kỉ 19 với mục đích ban đầu là bắn nhanh hơn. Họ sẽ tạo ra một viên đạn rỗng đầu để trọng lượng đạn nhẹ hơn và giúp bay nhanh hơn. Phần đầu viên đạn không nhồi thuốc nổ sẽ vỡ tung khi chạm vào vật thể và gây tổn thương nhiều hơn. So sánh vết thương của đạn thông thường, đạn nở tạo ra chu vi phá hủy lớn gấp đôi và khiến nạn nhân chết trong đau đớn. Nếu ở cự li gần, viên đạn có thể xé toạc người nạn nhân.

Đạn dum-dum là đạn không quấn lõi chì ở đầu đạn, vỏ đạn có khắc rãnh, có vết rạn. Đạn dum-dum không có sức xuyên mạnh nhưng khi đầu đạn vào cơ thể người dễ dàng biến hình do đó gây ra vết thương rất nặng, còn được gọi là “đạn nở”.

Vì lực sát thương cực lớn và phản nhân loại mà bị cấm sử dụng trong chiến tranh trong công ước La Haye.

Đầu đạn trong tay họ có đỉnh chóp nở ra, Lý Toản vốn tưởng rằng đây là đạn dum-dum kiểu mới với lõi chì lộ ra ngoài đầu đạn, nhưng nhìn kỹ lại, lõi chì vẫn không lộ ra ngoài, hẳn không phải là đạn dum-dum.

Giang Hành như có điều suy nghĩ: “Đây không phải là đạn dum-dum, nhưng nó có lực sát thương của đạn dum-dum, bắn trúng vào người sẽ phồng ra, đồng thời có lực xuyên rất mạnh. Lý Toản, nó là loại đạn mới đã được cải tiến, mà còn không bị công ước quốc tế hạn chế, nó có thể được vận dụng số lượng lớn trên chiến trường mà không bị quốc tế khiển trách.”

Tiêu chuẩn phán định đạn dum-dum là lõi chì lộ ra ngoài, đầu đạn khắc rãnh và có vết rạn, mà đầu đạn này nở bung nhưng không có đặc điểm cơ bản của đạn dum-dum, dù uy lực của nó còn kinh khủng hơn đạn dum-dum nhưng nó vẫn không phải là đạn dum-dum, không bị công ước quốc tế hạn chế.

Có thể tưởng tượng được người nghiên cứu ra loại đạn này rốt cuộc có tâm tư gì.

Lý Toản: “Dùng cho chiến tranh?”

Giang Hành: “Cũng có thể là vô sỉ, có thể chỉ đơn giản là kiếm tiền.”

“Hả?”

Giang Hành lấy di động ra, vào một trang Web quân sự gõ mấy từ khóa mấu chốt, Website liên quan nhảy ra.

Y lên tiếng: “Đạn đặc chủng xm153, đạn chuyên dụng cho súng lục m18, tháng 3 năm nay được quân đội Mỹ công bố toàn bộ quân đội sẽ thay thế loại súng mới này. Súng lục m18 do công ty vũ khí đạn dược sản xuất, có tiền và cách thức là mua được, bình thường ở những noi thường xảy ra chiến tranh xxx.”

Lý Toản: “Công khai vô sỉ là đặc điểm của họ. Có điều loại đạn mới này có thể xuất hiện trong nước, chứng tỏ có người nào đó trà trộn vào. Mục đích của đối phương là gì? Giết một lúc hai người, chẳng lẽ là diệt khẩu?”

Thành phố Việt Giang nằm ở duyên hải Quảng Đông, tình trạng tội phạm khó giải quyết nhất chính là buôn lậu từ Quảng Tây và buôn ma túy từ Tam Giác Vàng Vân Nam, không dễ khơi mào nội loạn, không nên xuất hiện bóng dáng vũ khí đạn dược mới đúng.

Hết chương 101

Bình luận

Truyện đang đọc