BA TRĂM NĂM KHÔNG GẶP THƯỢNG TIÊN

67: Hai Đường


Ninh Hoài Sam vô cùng hoang mang, nhưng hắn nhận ra được kiếm khí này là của Thiên Túc, vì thế hắn lúng túng hỏi: "Thiên Túc...!vì sao ngươi không nói trực tiếp luôn? Không phải nói chuyện tiện hơn sao?"
Thiên Túc: "..."
...!
Tiêu Phục Huyên: "..."
––––––
Vì thế Ninh Hoài Sam ngoài cửa sổ lại thấy một đường kiếm khí quét ra: Nói chuyện.


Ninh Hoài Sam: "..."
Được thôi.

Ninh Hoài Sam cũng không hỏi vì sao một hai phải quét chữ ra, quét thì quét đi, dù sao cũng không phải kiếm khí của hắn.

...

Lần này không biết vì sao qua một hồi lâu cũng chưa có hồi âm.

Ninh Hoài Sam: "?"
Chiếu theo tính tình gấp gáp thường ngày hắn đã muốn nhướng người nhìn vào trong, tại sao trả lời câu được câu không? Lời này có vấn đề gì sao? Không có mà.

Ninh Hoài Sam mù quáng do dự trong chốc lát.

Người trong phòng cuối cùng cũng đáp lại..

68: Gạt Người


Nghĩ như vậy, từ tận đáy lòng hắn lại áy náy, thành thật nhận sai.

Tính tình hắn kỳ quặc lại kích động, trước kia thường làm những chuyện vớ vẩn.

Làm xong lại hối hận, luôn miệng vừa uy hiếp Phương Trữ không được cáo trạng, vừa lặng lẽ dọn dẹp tàn cục.

Khi nào dọn dẹp sạch sẽ mới dám xuất hiện trước mặt thành chủ.

Nếu thật sự không dọn dẹp nổi thì sẽ run run rẩy rẩy đi nhận sai.

Mỗi lần nhận sai, thành chủ đều sẽ dựa cửa nói: "Ngươi sai ở đâu rồi? Ngươi không sai. Nếu không ta bắt ngươi chắp tay hành lễ một cái."

Giọng điệu kia thật là... A...Chỉ cần ngẫm lại da đầu Ninh Hoài Sam đã tê dại.

...

Ninh Hoài Sam nhìn về phía hắn nâng cằm –––– chỗ kia phía trước phía sau có sáu căn phòng, bốn dãy hành lang nối liền, một cái đình, một toà gác cao, còn có một hồ băng sâu rộng bao quanh.

Bình luận

Truyện đang đọc