BA TRĂM NĂM KHÔNG GẶP THƯỢNG TIÊN

69: Lặp Lại


"Tên nào chán sống rồi dám mắng ta.

" – Hắn ngồi xếp bằng trên giường, xoa xoa mũi, lại quay đầu liếc vào trong sân, lẩm bẩm: "Cái tên trời đánh Phương Trữ thật sự ngồi bất động một chỗ chẳng nhúc nhích, trước kia tốt xấu gì cũng nhìn ta một cái.


"
Hắn hoàn toàn không biết "Phương Trữ" chẳng phải là chính hắn nữa, mà còn đang cân nhắc lặng lẽ truyền tin, kéo Phương Trữ tâm sự với hắn, mắng nhau cũng được, dù sao hắn cũng không thể buồn chán như thế này.

Ninh Hoài Sam suy nghĩ, xoa hai ngón tay vào nhau, men theo khe cửa sổ b ắn ra ngoài.

Đó là chiêu trước kia hắn quen dùng để chọc tức Phương Trữ —— một luồng khí truyền âm, trêu được hai lần, Phương Trữ sẽ kéo cái mặt lừa đến hỏi hắn có phải có bệnh không.

.

70: Tiếc Nuối


Người nọ vóc người cực cao, vai rộng, vòng eo cứng cáp.

Cả người mặc y phục đen, ủng đen, bao cổ tay màu bạc, trông cả người linh hoạt rắn rỏi. Đấu lạp trên đầu ép tới cực thấp che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, nhìn từ xa chỉ có thể thấy môi mỏng và đường nét rõ ràng của quai hàm.

...

Tiêu Phục Huyên đại khái quét mắt qua, thấy được khách đi3m, tiệm rượu, quán trà và cọc buộc ngựa. Nơi nơi đều đầy ắp chuồng ngựa, máng cỏ dài cho ngựa, có cả chỗ dừng chân cho đội xe ngựa.

Chuồng ngựa trước mắt đều đã đầy một nửa, bên ngoài lều tranh của quán trà tiệm rượu đều có không ít người ngồi, ăn mặc không giống nhau, có thể thấy được nơi thâm cốc này mỗi ngày có bao nhiêu người lui tới.

Bình luận

Truyện đang đọc