BINH VƯƠNG TRỞ VỀ


Cơ Ngưng Vũ giờ phút này mới vừa bước một chân xuống giường, bị Mộ Mộc nhìn như vậy, làm cho nàng không còn chỗ nào để trốn! Xấu hổ đến cực điểm!
Giờ có thêm một trăm cái miệng cũng không giải thích được!
Cơ Ngưng Vũ thật muốn đào hố chui vào!
Rõ ràng cô tới chữa thương, không thẹn với lương tâm, nhưng giờ phút này ăn mặc lại khiến cho trong phòng tràn ngập khí tức ái muội nồng đậm!
Huống chỉ, Mạc Phàm còn là "bạn trai" trên danh nghĩa đệ tử của cô!
“Sư...!sư phụ?”
Mộ Mộc dụi dụi mắt, sau đó cẩn thận nhìn chăm chăm dáng người Cơ Ngưng Vũ một chút, mới nói:
"Người làm sao..."
Cơ Ngưng Vũ và Mạc Phàm vốn tưởng răng Mộ Mộc sẽ nói "Sao người lại ở đây", thế nhưng, lời nói tiếp theo của.

Mộ tiểu thư, lại chứng minh, mạch não của nàng quả thật không thể so sánh với người bình thường.

Mộ Mộc nuốt một ngụm nước miếng, nói:
“Ngươi làm sao lại khủng như vậy?”
Mạc Phàm nghe xong, cũng theo bản năng theo ánh mắt Mộ Mộc nhìn về một hướng nào đó.
Mộ Mộc nói không sai, đường cong cơ Ngưng Vũ này quả thực giống như từ nhỏ mỗi ngày đều uống nước dừa, vẫn uống từ nhỏ đến lớn.

Phát triển thật sự tốt!
Khi Cơ Ngưng Vũ bị tình huống lúc này làm cho cứng đờ tại chỗ, Mạc Phàm đã phản ứng trước, trực tiếp kéo áo choàng tắm treo qua, khoác lên người Cơ Ngưng Vũ.
Vì thế, thứ trằng lóa chói mắt kia liền bị che khuất.
Nhìn thấy tuyết sơn kia bị ngăn trở, Mộ Mộc còn có chút tiếc nuối.

Nhưng nữ lưu manh này cuối cùng cũng tỉnh táo lại, quay trở lại chủ đề chính:

"Đúng rồi, sư phụ, vì sao ngươi lại ở chỗ này...!Lại còn ăn mặc gợi cảm như vậy?”
Kỳ thật nội y bên trong của Cơ Ngưng Vũ cũng không phải loại gợi cảm, thậm chí còn bảo thủ.

Thế nhưng, bởi vì vóc người của cô, khiến cho nội y bảo thủ mặc trên người cô, cũng có thể toát ra hương vị gợi cảm nồng đậm.
Cơ Ngưng Vũ kéo vạt áo trước, quấn chặt lấy áo choàng tắm, sau đó giả vờ lãnh đạm ngồi ở trên sô pha:
"Ta tới tìm Mạc Phàm chữa thương.”.

Truyện Trọng Sinh
Lúc nói lời này, Cơ Ngưng Vũ tựa hồ đang cố găng khôi phục hình tượng cao lãnh ngự tỷ ngày thường.
Tuy nhiên, vạt áo choàng tắm này hơi ngăn, đôi chân dài lộ ra ngoài lại luôn khiến mọi người vô thức nghĩ đến
hướng khác.
Mộ Mộc Khả không có chút ý tứ ghen tuông, nụ cười trên mặt rất xán lạn:
“Chữa thương à? Sư phụ, ta tin nha.”
Vâng, Mộ tiểu thư nói "Tôi tin" trên miệng, nhưng "Tôi không tin" lại viết trên mặt..


Bình luận

Truyện đang đọc