BINH VƯƠNG TRỞ VỀ


Kỳ thật, lúc này Bạch Thủ Nghiệp cũng không ý thức được, loại chuyện này, làm thêm vài lần, liền sẽ quen thôi.
Bạch Thủ Ninh trầm mặc một chút, sau đó nói: "Đại ca, quân bộ hiện tại quả thật quá cường thế, chúng ta không phải là không thể trả thù, nhưng nhất định phải tính toán lâu dài."
Nhị ca tên là Bạch Thủ Chiến, hắn nhìn thoáng qua Bạch Thủ Ninh, nói: "Thủ Ninh, quan hệ lúc trước của ngươi cùng.

Mạc Khải Ca của Mạc gia coi như không tệ, hắn đối với việc này có ý gì không?”
"Mạc Khải Ca đã nói Mạc Phàm này rốt cuộc có phải là Mạc Phàm năm đó hay không, Mạc gia cũng sẽ không hỏi, giữa hai bên không còn nửa điểm quan hệ." Bạch Thủ Ninh đáp.
"Cái gì?" Bạch Thủ Nghiệp vỗ mạnh tay vịn ghế ngồi, trong hai mắt bộc phát ra tỉnh mang mãnh liệt:
"Nói cách khác, nếu chúng ta động thủ với Mạc Phàm kia, Mạc gia nhất định sẽ không nhúng tay vào?"
Bạch Thủ Nghiệp muốn trả thù Mạc Phàm, ý tưởng này đã †ồn tại rất nhiều năm.
Năm đó Bạch Thủ Lâm bị phế bỏ, hy vọng quật khởi của Bạch gia cứ như vậy tan biến, mà hiện tại, Bạch Chấn Dương vừa mới trưởng thành lại bị chặt đứt một cánh tay.

Thân là gia chủ, Bạch Thủ Nghiệp tuyệt đối không thể nuốt khẩu khí này nữa.

Bạch Thủ Ninh gật đầu: "Gia chủ Mạc gia hiện tại là Mạc Kình Thương, quyền lực cha của Mạc Phàm là Mạc Kình Vũ đã là quá khứ,.

Bây giờ thái độ của Mạc Khải Ca đối với chúng ta xem như là ủng hộ rồi.”
Rất nhiều người đều biết, Mạc Kình Vũ trước kia mới là hy vọng của Mạc gia, là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của gia chủ, nếu như không phải hắn mất tích ly kỳ, vị trí gia chủ sau này vô luận như thế nào cũng không thể rơi vào tay Mạc Kình Thương.
Mà sau khi Mạc Kình Thương lên nắm quyền, cũng không có bất kỳ chiếu cố nào đối với đứa con trai duy nhất của em trai.

Thậm chí sau khi Mạc Phàm phế bỏ Bạch Thủ Lâm, Mạc.

Kình Thương thuận thế trục xuất Mạc Phàm "gây họa" ra khỏi gia tộc.
Nhưng sau khi nói xong, Bạch Thủ Ninh liền lập tức bổ sung: "Tuy nhiên hiện tại không phải là thời điểm cùng Mạc Phàm phát sinh xung đột, dù sao, trình tự tuyệt mật đứng ở phía sau hẳn..."
Bạch Thủ Ninh còn chưa nói xong, nhị ca Bạch Thủ Chiến đã nói:
"Không, Thủ Ninh, ngươi quá thận trọng.


Theo ta được biết, trình tự tuyệt mật căn bản không phải vì Mạc Phàm ra tay, bọn họ sở dĩ xuất hiện ở Bắc An, là đến để đưa một cô gái bên cạnh Mạc Phàm đi.

Bọn họ động thủ với Bạch Gia cùng Trình Gia cũng chỉ là tình cờ đụng phải mà thôi.”
Những lời này làm cho hái mắt Bạch Thủ Nghiệp sáng lên: "Thật sao? Nếu là như vậy..."
"Đương nhiên là thật.

Nghe nói cô gái kia là thiên tài nguyên lực, Trình Tự Tuyệt Mật chỉ là như thường lệ đến đón người mà thôi." Bạch Thủ Chiến ha hả cười cười: "Mạc Phàm kia đúng là vận cứt chó rồi!"
Lão đại Bạch Thủ Nghiệp vung nắm đấm, lạnh lùng nói:
"Nếu trình tự tuyệt mật không có quan hệ gì với Mạc Phàm, hơn nữa Mạc gia lại tỏ thái độ mặc kệ, vậy chúng ta liền giúp Mạc gia quản một chút cái tên không có giáo dưỡng này!"
"Trên thực tế, mặc dù bây giờ không phải mọi người đều nhìn thấy Mạc Phàm, nhưng người của Bạch gia cùng Trình gia, đã tự động đem hắn cùng thiếu niên năm đó hợp thành một người!
Trong mắt Bạch Thủ Chiến lộ ra một tia tàn nhẫn, tiếp tục nói:
“Ta còn được biết Mạc Phàm này sắp tới Ninh Châu rồi.

Chúng ta tranh thủ thời gian chuẩn bị tốt tất cả, sau đó đánh hẳn trở tay không kịp!”.


Bình luận

Truyện đang đọc