BINH VƯƠNG TRỞ VỀ


Bạch Chấn Dương nhìn Mạc Phàm một cái, trong mắt tràn đầy châm chọc:
"Ha ha, ngươi cũng dám tới? Có tin bây giờ ta sẽ biến ngươi thành tàn phế không?”
Bạch Chấn Dương dứt lời, hơn chục vệ sĩ đã bao vây Mạc Phàm và các cô gái.
Lần đầu tiên trải qua tình huống như vậy, Thiệu Quyên có chút khẩn trương, nhưng nhìn thấy hai chị em Hạ Thiên Kỳ đều không có bất kỳ e ngại nào, tâm tình của cô cũng chậm rãi dịu đi.
Mạc Phàm nhìn lướt qua một vòng, cười lạnh một tiếng:
“Năm võ giả cấp E và hai cấp D? Bạn học Bạch Chấn Dương phô trương quả thực không nhỏ nha”
Bạch Chấn Dương càng thêm đắc ý: "Nếu đã biết, tốt nhất đừng lãng phí công sức, trực tiếp quỳ xuống cho ta, dập đầu cả đêm, nói không chừng ta sẽ tha thứ cho ngươi.”
Là một võ giả, Bạch Tam Diệp cũng không có thiển cận như Bạch Chấn Dương.

Dù sao chỉ liếc mắt mà nhìn thấu thực lực đối phương, ít nhất cũng chứng minh hẳn cấp bậc cao hơn mới nhìn ra được.
Chẳng lẽ người thanh niên này là cao thủ cấp D trở lên?
Trông không giống như vậy! Không cảm giác được nguyên lực dao động trên người này.
Ngược lại đệ nhất mỹ nhân Bäc An lại có dấu hiệu sử dụng nước Nguyên Tinh bồi dưỡng thân thể.
“Làm theo lời thiếu gia ta nói, nếu không...” Bạch Tam Diệp bước lên trước một bước, khí tức quanh thân bắt đầu phát ra:

“Nếu không, ngươi sẽ biến thành một phế nhân.

Mà ba nữ nhân bên cạnh ngươi, cũng sẽ trải qua kết cục như ác mộng, đương nhiên, nói không chừng các nàng có thể cảm nhận được một khoái cảm đỉnh cao khác”
Bạch Tam Diệp tuy không thể nhìn thấu Mạc Phàm, nhưng giết chết người này cũng không quá khó.
Người đàn ông này đang mang theo ba người đẹp, tùy tiện khống chế một người trong đó, cũng có thể để cho hắn bó tay chịu trói.
Thiệu Quyên đứng ở phía sau Mạc Phàm, rõ ràng cảm giác được những ánh mắt ác ý xung quanh đang đánh giá vóc người của cô từ trên xuống dưới.

Trong đội hình đối phương có nhiều cao thủ như vậy, bọn họ còn có thể lật ngược tình thế sao?
Đúng lúc này, Mạc Phàm bỗng nhiên cử động!
Nói đúng ra anh chỉ bước lên rồi ngay lập tức trở lại chỗ
Một vệ sĩ cấp D đứng trước mặt Mạc Phàm, không làm ra được bất kỳ động tác nào, cứ thế bay ra ngoài.
Thân thể hẳn giống như một viên đạn, bay qua toàn bộ sân, trực tiếp đụng vào cửa biệt thự!
Ầm ầm!
Hai cánh cửa của biệt thự trực tiếp bị đập vỡ, khói bụi mù mịt!

Thằng áp đảo, chỉ trong chớp mắt!
Một mảnh im lặng!
Vài giây sau, cao thủ cấp D kia cố đứng dậy, nhưng tay chân hoàn toàn không còn sức, máu không ngừng trào ra từ miệng, xem ra đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu!
Cú đá nhanh như chớp của Mạc Phàm khiến những vệ sĩ còn lại của Bạch gia đứng yên tại chỗ, không dám nhúc nhích.

Cũng làm Bạch Tam Diệp kinh hãi!
“Ngươi rốt cuộc là ai? Có thể một chiêu giết chết cấp D thì chäc chản không phải là hạng người vô danh!” Hản nhìn chăm chăm Mạc Phàm.
Hàn Hà Duyên có thực lực đỉnh cấp B, đã trở thành “đại sư” của một thành phố, được vô số người tôn sùng, địa vị phàm.

Mà giờ phút này thực lực Mạc Phàm thể hiện ra chắc chăn nên có một thanh danh tương xứng với nó!
Bạch Chấn Dương vẫn hoàn toàn không ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự tình.
“Anh Tam Diệp, mau phế tên này đi, để em sớm nếm được hương vị của Hạ Hiểu Y, anh cũng nhanh chóng...”
“Câm miệng!” Bạch Tam Diệp tức giận gầm lên.

Bạch Chấn Dương sững sờ.

Trong ấn tượng của hắn, Bạch Tam Diệp vẫn luôn rất cung kính, đáp ứng mọi yêu cầu, nhưng hôm nay uống nhầm thuốc sao, lại dám quát hắn?.


Bình luận

Truyện đang đọc