BỐ BỈM SỮA LÀ SĨ QUAN THÀNH PHỐ

Chương 542

Rõ ràng câu nói mà Tần Cao Văn vừa nói đã ngoài dự đoán của anh ta, anh ta chưa từng nghĩ đối phương lại từ chối thẳng thừng yêu cầu của anh ta như vậy.

Sau đó Vương Diệu Hoa nói: “Tần tiên sinh, anh hà tất phải như vậy, hiện tại tôi là người nắm quyền quyết định chính thức của tổ chức Long Đằng, anh nghe theo sắp xếp của tôi thì có gì không tốt chứ?”.

Tần Cao Văn cảm thấy rất nực cười.

Anh lạnh lùng nói với Vương Diệu Hoa: “Muốn tôi làm theo yêu cầu của anh, xin lỗi nhé, tôi không làm được”.

“Anh vẫn muốn làm theo ý của anh sao?”.

Tần Cao Văn trả lời: “Vương Diệu Hoa, đầu óc anh có phải có vấn đề rồi không? Tôi huấn luyện tàn khốc cho đám đàn em của anh như vậy, đến lúc đó người nhận được quả ngọt chính là anh, nếu bây giờ anh quản họ không chặt, tôi dám đảm bảo sẽ có một ngày tổ chức Long Đằng anh sẽ tự chuốc lấy diệt vong thôi”.

Bây giờ Tần Cao Văn cũng hiểu ra vì sao những năm qua thực lực của tổ chức Long Đằng lại ngày càng suy yếu đến vậy, còn trên giang hồ Mãnh Hổ Môn thì phất lên mạnh mẽ.

Có một người lãnh đạo như vậy đúng là bi ai của bọn họ.

“Tần tiên sinh, vậy mời anh đi cho!”.

Cơ thể Tần Cao Văn hơi run run.

Anh nhìn Vương Diệu Hoa một lúc mới cười phá lên.

Trong giọng nói mang vẻ mỉa mai.

Anh chưa bao giờ gặp người ngu xuẩn như Vương Diệu Hoa.

“Anh chắc chắn muốn đuổi tôi đi?”.

Anh ta trả lời Tần Cao Văn: “Một nhân tài như Tần tiên sinh, chỗ chúng tôi là miếu nhỏ, căn bản không thể giữ được, anh đi nơi khác phát huy tài năng thì hơn”.

“Vậy mảnh nhỏ màu đen mà anh tặng cho tôi?”.

Vương Diệu Hoa nói với Tần Cao Văn: “Mảnh nhỏ màu đen đó coi như tôi tặng không cho anh, Tần tiên sinh cứ yên tâm, tôi sẽ không đòi lại đâu”.

Anh ta cho rằng chẳng bao lâu nữa Tần Cao Văn cũng sẽ chết, mảnh nhỏ màu đen đó sớm muộn cũng sẽ về lại trong tay anh ta, không cần thiết phải vội vàng lấy lúc này.

Haiz!

Tần Cao Văn lại thở dài.

“Tổ chức Long Đằng cách ngày bị diệt vong không còn bao lâu nữa”.

Ánh mắt Vương Diệu Hoa trở nên lạnh lùng, khắp người toát ra sát khí mãnh liệt.

Nhiệt độ xung quanh cũng hạ thấp đi nhiều.

“Đây là ý gì thế? Đang trù ẻo tổ chức Long Đằng chúng tôi sao?”.

Tần Cao Văn lắc đầu nói: “Đừng hiểu nhầm, tôi không có ý đó, bây giờ tổ chức Long Đằng căn bản không cần bất kỳ ai trù ẻo, cùng lắm là trong nửa năm, nó nhất định sẽ bị Mãnh Hổ Môn tiêu diệt”.

Bây giờ Tần Cao Văn thậm chí còn hơi hối hận vì sao lúc đầu lại đồng ý yêu cầu của Vương Diệu Hoa, đúng là nỗi sỉ nhục lớn của anh.

Bình luận

Truyện đang đọc