BỐ BỈM SỮA LÀ SĨ QUAN THÀNH PHỐ

Chương 573

Không ngờ ông ta lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa còn có gia thế cao như vậy, liền lúc có thể chi cả vài tỷ ra.

Nếu đã như vậy vì sao ông ta còn làm việc ở trường mầm non chứ, điều này thực sự khiến Tần Cao Văn cảm thấy khó hiểu.

Nếu là người khác đấu giá thành công viên đơn dược này, Tần Cao Văn có thể nhắm một mắt mở một mắt, dù sao sự việc cũng không liên quan đến anh.

Nhưng liên quan đến Đóa Đóa thì anh tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn.

Ông lão có hơi hưng phấn, vội vàng đi lên phía trước mở chiếc hộp ra.

Khoảnh khắc đó, tia sáng màu vàng kim nhanh chóng tỏa ra, bao trùm toàn bộ căn phòng.

Ông lão nắm viên đơn dược tỏa ra màu vàng ánh kim trong tay, miệng nuốt nước miếng, cổ họng không ngừng phát ra những tiếng ực ực.

Lúc này ông ta cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Đúng lúc ông lão định nuốt viên Thiên Linh Đơn vào trong miệng, một giọng nói vang lên.

“Chờ đã!”.

Người vừa lên tiếng chính là Tần Cao Văn.

Anh đi lên bục, đến bên cạnh ông lão nói: “Đừng có nuốt viên đơn dược này, nếu không đến lúc đó ông sẽ tự chuốc họa vào thân”.

Mọi người đều nhìn Tần Cao Văn với vẻ mỉa mai coi thường.

Vừa rồi Tần Cao Văn thể hiện thực sự khiến người ta được mở mang tầm mắt, không ngờ anh lại thắng được vụ cá cược giữa anh và thầy Triệu.

Nhưng nhiều người cho rằng Tần Cao Văn chỉ là mèo mù vớ cá rán mà thôi.

Anh vốn dĩ không có bản lĩnh giỏi như vậy, bây giờ lại dám chỉ bảo về viên Thiên Linh Đơn, anh tưởng anh là cái thá gì chứ.

Dương Khai nói với Tần Cao Văn bằng giọng vô cùng bất mãn.

“Cậu thanh niên, cậu có ý gì đấy?”.

Tần Cao Văn nói: “Viên đơn dược này đã hết hạn sử dụng, nếu ông nuốt nó vào trong bụng, máu trong cơ thể ông sẽ không thể lưu thông, đến lúc đó kinh mạch sẽ đứt mà chết”.

Mọi người đều cảm thấy vô cùng nực cười.

Thầy Triệu lại đứng lên lần nữa.

Cảnh tượng bị Tần Cao Văn làm cho mất mặt vừa rồi vẫn hiện trong đầu ông ta, không ngờ cái tên này lại một lần nữa đứng lên.

Vừa rồi viên Thiên Linh Đơn đó đã được tất cả mọi người có mặt ở đây làm chứng.

Kết quả Tần Cao Văn đột nhiên nói một câu nó là giả.

Ai mà chấp nhận nổi chứ?

“Cậu thanh niên, tôi thừa nhận cậu rất lợi hại, nhưng nói thì nên chịu trách nhiệm nhé! Viên đơn dược này đã qua ba người chúng tôi đích thân kiểm định, nó tuyệt đối là hàng thật, giờ cậu lại chạy ra làm loạn, rốt cuộc là có ý gì?”.

Tất cả mọi người đều lần lượt đứng về phía thầy Triệu, cảm thấy Tần Cao Văn thực sự quá thể quá đáng.

Chuyện vừa rồi bọn họ không chấp nữa, nhưng Tần Cao Văn lại đi ra phủ nhận về viên Thiên Linh Đơn kia.

Mọi người dám đảm bảo anh không hiểu bất cứ điều gì vè việc tu luyện này cả.

Bình luận

Truyện đang đọc