Thư ký Lam Thiên của phó chủ tịch kiêm phó bí thư Trương Thanh Vân cãi nhau với thư ký của trưởng phòng Trần Thành trong căn tin, nguyên nhân hình như là thư ký Chu Hà Dương của Trần Thành nói chọc khóe Lam Thiên, nói rằng Lam Thiên đi theo một vị phó chủ tịch không may. v. v. Lam Thiên tuổi trẻ nóng tính, nào có thể nghe lọt tai những lời như vậy, vì thế hai người bắt đầu cãi nhau.
Tình cảnh này gây ra những động tĩnh khó lường, vì căn tin của ban thư ký khá gần với trụ sở đảng ủy chính quyền Cảng Thành, hai thư ký của hai vị lãnh đạo quan trọng cãi nhau, hơn nữa bộ dạng đều đỡ cho chủ, điều này làm người ta không thể không bàn tán xôn xao. Điều này cũng làm cho hai vị thư ký trưởng ở văn phòng đảng ủy và chính quyền như gặp phải đại địch, bọn họ ban bố mệnh lệnh nhân viên phải biết giữ mồm giữ miệng.
Thật ra Trương Thanh Vân không biết sự việc này, khi hai thư ký đọ sức miệng lưỡi với nhau thì trùng ngày hắn tiếp kiến phó tổng giám đốc Smith của tập đoàn Berg, cùng đi với Trương Thanh Vân còn có phó chủ tịch Hàn Khắc Cùng được phân công quản lý kinh tế.
Vì Trương Thanh Vân đã có chính kiến nên khi đến tiếp kiến khách cũng không đưa Lam Thiên theo sau, không ngờ tiểu tử kia ở nhà lại gây chuyện, lại làm cho tất cả mọi người trong thị ủy đều biết. Nói đến chuyện gặp mặt thì thật ra Hàn Khắc Cùng và Smith là người quen cũ, hai người gặp mặt nhau thì chào hỏi, Hàn Khắc Cùng trực tiếp giới thiệu với Smith về Trương Thanh Vân, đây là lãnh đạo được phân công quản lý quy hoạch và xây dựng.
Đề tài kế tiếp tất nhiên là vấn đề công viên Bắc Cực.
Trương Thanh Vân nó cho Smith biết đảng ủy chính quyền Cảng Thành rất coi trọng vấn đề tập đoàn Berg muốn đặt tổng hội ở trong thành phố, hơn nữa còn nói rõ đảng ủy chính quyền sẽ nhất định cố hết sức hỗ trợ vấn đề đất đai.
Smith cực kỳ vui sướng, Hàn Khắc Cùng ở bên cạnh nghe ra những gì ẩn giấu trong lời nói của Trương Thanh Vân, nhưng Trương Thanh Vân cũng không cho Hàn Khắc Cùng có nhiều cơ hội chen miệng, hắn trực tiếp đưa chủ đề lên nghiệp vụ của tập đoàn Berg.
Tập đoàn Berg chuyên kinh doanh và sản xuất vi mạch điện tử, bọn họ đã đầu tư nhà xưởng đầu tiên trong nước. Nhưng gần đây tình hình đầu tư trong nước ngày càng tốt, tập đoàn Berg cố ý thành lập trung tâm nghiên cứu ở Cảng Thành, mục đích chính là nhìn chằm chằm vào thị trường lớn trong nước và các nước lân cận.
Kiếp trước Trương Thanh Vân là giám đốc đầu tư, vì vậy trong lúc nói chuyện với Smith tỏ ra khá chuyên nghiệp, những vấn đề liên quan được khơi ra rõ ràng. Trong quá trình liên hệ thì hắn cũng biết, sở dĩ Berg crm thấy hứng thú với Cảng Thành vì hoàn cảnh đầu tư ở đây và kinh tế xã hội là rất khá, thứ hai là tất cả phương diện ở Cảng Thành đều đã đủ, vận tải đường biển thuận lợi cũng là một điều kiện tốt.
Tất nhiên Hoa Đông có tốc độ phát triển nhanh cũng vì Cảng Thành lưu động tài nguyên và kêu gọi đầu tư rất tốt, có thể nói Cảng Thành có rất nhiều đặc điểm quan trọng trong Hoa Đông, vì vậy mà Berg mới quyết định đầu tư ở đây. Cũng không nhất định là lãnh đạo của tập đoàn Berg quá dứt khoát, mà Trương Thanh Vân cho rằng lãnh đạo tỉnh ủy và thị ủy quá coi trọng tập đoàn này, vì vậy có bất kỳ chuyện gì cũng làm việc theo thói quen, không muốn làm khó nhân dân mà cũng sợ đắc tội với nhà đầu tư, vì vậy mới rơi vào cục diện tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng dưới trường hợp này Trương Thanh Vân cũng không chĩa vào những vấn đề không thoải mái, hắn cực kỳ vui sướng khi trao đổi về con đường và phương hướng phát triển của sản nghiệp điện tử, hơn nữa còn nói rõ xu thế vào bước tiếp theo khi tập đoàn Berg đến Cảng Thành đầu tư vào ngành thông tiểu ngãi
Smith cũng rất vui, tất nhiên hắn không ngờ phó chủ tịch thường vụ thành phố Cảng Thành lại lành nghề như vậy, vì thế mà buổi bàn luận khá vui vẻ, phòng tiếp khách luôn vang lên tiếng cười.
Hàn Khắc Cùng ở bên cạnh phải dùng ánh mắt chân thành xem xét thật kỹ Trương Thanh Vân, đến bây giờ hắn đã khó chen miệng vào. Hắn là phó chủ tịch phụ trách kinh tế nhưng chẳng qua chỉ biết về vĩ mô, nào biết rõ những việc nhỏ không đáng kể trong các ban ngành sản xuất?
Vì vậy khi thấy Trương Thanh Vân ra chiêu quá đẹp thì trong lòng Hàn Khắc Cùng rất bội phục, vốn là muốn bàn về vấn đề đất đai nhưng Hàn Khắc Cùng không thể nào nó rõ ra, vì vậy cũng chỉ biết để Trương Thanh Vân làm người đưa đường dẫn lối.
Khi Trương Thanh Vân tiễn Smith đi thì lập tức trở lại phòng làm việc của mình để xem xét văn kiện, khi hắn đi qua phòng thư ký thì thấy Lỗ Quyền đang âm trầm ngồi đợi, Lỗ Quyền thấy Trương Thanh Vân thì lập tức tranh thủ thời gian báo cáo những gì đã phát sinh vào buổi cơm trưa ở căn tin, cuối cùng nói:
- Chủ tịch Trương, tôi cho rằng sự việc lần này phải nghiêm túc xử lý, Lam Thiên và Chu Hà Dương đã tạo ra ảnh hưởng rất xấu, là thư ký của lãnh đạo mà cãi nhau ở căn tin, như vậy mà xử lý đơn giản là không được.
Trương Thanh Vân cau mày, Lỗ Quyền tuy dùng lời nói rất hay nhưng lại không nói ra nguyên nhân cãi nhau, chắc chắn người thư ký có tên là Chu Hà Dương đã nói ra những lời không hay, nếu không Lam Thiên là một tiểu bối thì sao đám chủ động thêu dệt như vậy?
Trương Thanh Vân dù không hài lòng với Lam Thiên nhưng vấn đề cãi nhau cũng có những nhân tố khác, dù hắn nhẫn nại cũng có mức độ mà thôi. Sau khi hắn đến Cảng Thành thì người khác liên tục nói xỏ xiên, bây giờ một thư ký nho nhỏ cũng biết nói huyên thuyên, dù sớm biết quan trường có tính bài ngoại nhưng đến mức độ này cũng nằm ngoài dự đoán của mọi người.
- Anh nói rất đúng, cần phải xử lý nghiêm túc. Thế này đi, anh nói rõ nội dung cãi nhau của hai vị thư ký vào ngày hôm nay cho tôi rõ, để xem tình hình thế nào và có cách xử lý thích hợp, anh thấy sao?
Trương Thanh Vân nói.
Lỗ Quyền co quắp khóe miệng, hắn đã hết chỗ để nói, phải báo cáo nội dung cãi nhau giữa hai thư ký sao? Có một chỉ thị như vậy à? Lỗ Quyền cảm thấy toàn thân phát lạnh.
- Có vấn đề gì sao? Ảnh hưởng lớn thì phải giáo dục nghiêm khắc, nhưng cần phải biết rõ nguyên nhân mới giáo dục được chứ? Điều này cũng phải nhắc đến sự chuyên nghiệp của bọn họ, cãi nhau nơi công cộng, sao không thể ghi rõ nội dung ra được? Hơn nữa cũng rút kinh nghiệm mà tránh!
Trương Thanh Vân đột nhiên cao giọng nói, giọng điệu chưa bao giờ nghiêm khắc như vậy.
Lỗ Quyền là đứa ngốc cũng biết chủ tịch Trương đang nổi nóng, vì vậy mà trán vã mồ hôi. Trương Thanh Vân cũng không để ý đến Lỗ Quyền mà đảy cửa tiến vào phòng làm việc của mình rồi đóng ầm cửa lại. Lỗ Quyền khóc không ra nước mắt, hắn cho rằng Trương Thanh Vân sẽ không quan tâm những chuyện vụn vặt thế này, nhưng không ngờ đối phương lại ra chiêu độc, Lỗ Quyền hắn vì sao có thể áp dụng theo được? Nếu như ghi rõ nội dung hai người cãi nhau thành báo cáo thì văn phòng thị ủy và văn phòng chính quyền sẽ mất hết tất cả đoàn kết, Trương Thanh Vân nói như vậy rõ ràng tức giận và không buông tha sự việc lần này.
Theo suy nghĩ của Lỗ Quyền thì bây giờ chuyện quan trọng nhất của Trương Thanh Vân chính là công viên Bắc Cực, vì vậy hắn đến gặp với đầy lòng tự tin, không ngờ Trương Thanh Vân lại ra bài không theo lẽ thường, thật sự biểu hiện một mặt cảm tính, chẳng lẽ muốn vạch nắp những chuyện ở Cảng Thành sao?
Lỗ Quyền rất hối hận, hắn sớm biết sự việc hai thư ký cãi nhau lần này nên xử lý an phận, nhưng thư ký trưởng thị ủy Tôn lại khăng khăng muốn tôn trọng ý kiến của chủ tịch Trương. Bây giờ thì tốt, kính một thước thì đối phương tiến lên một trượng, mọi chuyện phải xử lý thế nào cho xong?
Thư ký trưởng thị ủy Tôn Học Toàn cũng không ngờ Trương Thanh Vân sẽ diễn xuất như vậy, sau khi nghe xong báo cáo của Lỗ Quyền thì hắn nhíu mày nói:
- Anh Lỗ, anh báo cáo với chủ tịch Trương khi nào? Sao có thể xảy ra tình cảnh như vậy?
Lỗ Quyền nói rõ những tình cảnh khí đó, Tôn Học Toàn bĩu môi nói:
- Anh...Sao anh có thể bàn việc này vào lúc đó? Không biết đợi một khoảng thời gian rồi nói sao? Anh nghĩ lại mà xem, chủ tịch Trương vừa tiếp khách xong, chưa nói đến thân thể mệt mỏi, tinh thần cũng tập trung quá cao độ, không chừng trong lúc gặp mặt khách cũng sinh ra những chuyện không thoải mái.
- Lúc dó anh tìm anh ấy nói chuyện, như vậy chẳng phải tìm mắng sao?
Lỗ Quyền chợt sững sờ, hắn nghĩ lại thì thấy rất đúng, ngày đó không phải Trương Thanh Vân gặp mặt phó giám đốc của tập đoàn Berg gì đó sao? Chắc chắn là nói chuyện về vấn đề trưng dụng công viên Bắc Cực, đề tài khó khăn như vậy thì ai mà không phiền lòng? Chính mình lúc đó sao lại đến tìm rắc rối?
- Anh Lỗ, tôi thấy anh nên đến nói chuyện với chủ tịch Trương một lần nữa, khi nào tâm tình anh ấy tốt lên một chút thì hãy đến.
Tôn Học Toàn nói, khi mới được nửa câu thì điện thoại của Lỗ Quyền đã vang lên. Lỗ Quyền vội vàng tỏ ý chờ một chút, hắn đặt điện thoại bên tai, sau đó vẻ mặt trắng bệch, hắn nói:
- Anh...Thùng cơm...
Lỗ Quyền thấy địa phương không đúng thì lập tức không dám mắng, hắn luống cuống tay chân cúp điện thoại, cơ thịt trên mặt có rút thành một khối, hắn nói:
- Tôn...Thư ký trưởng Tôn, vừa rồi Lam Thiên đã bị chủ tịch Trương gọi sang, rõ ràng là tôi thất trách.
- Cái gì?
Vẻ mặt Tôn Học Toàn chợt phát lạnh, hắn nói:
- Không phải sự việc chưa được xử lý xong thì Lam Thiên không được đảm nhiệm chức vụ thư ký của chủ tịch Trương sao? Đây là thế nào?
- Chủ tịch Trương tự mình xuống ban thư ký gọi người, người khác không dám ngăn cản. Tôi...Tôi sơ sót!
Lỗ Quyền nói, nước mắt cũng nhanh chóng trào cả ra. Trương Thanh Vân kéo Lam Thiên đi, lỡ may tâm tình của Lam Thiên chưa được ổn định mà nói toạc ra nội dung cãi nhau hôm nay, như vậy thì thể diện của toàn bộ Cảng Thành đều mất sạch.
Chu Dương Hà chỉ là thư ký của một trưởng phòng, không ngờ cũng dám mở lời phóng túng với phó bí thư, phó chủ tịch thường vụ và thường ủy thị ủy vừa mới đến nhận chức. Đây đúng là không ra thể thống gì.
Tôn Học Toàn dùng tay chỉ vào mũi Lỗ Quyền, hắn tức giận đến mức hầu như há miệng quát:
- Anh chưa chuẩn bị sắp xếp thư ký mới cho chủ tịch Trương, anh làm lãnh đạo mà như vậy à? Anh còn chưa đi sao? Anh...
Tôn Học Toàn định nhấc điện thoại gọi cho Trương Thanh Vân, nhưng cầm lên rồi lại hạ xuống. Việc đã đến nước này thì không còn yếu tố may mắn, chỉ còn cách báo cáo cho bí thư Nhuận Uyên mà thôi. Chuyện này cần phải đặc biệt coi trọng, nếu không thì văn phòng thị ủy Cảng Thành sẽ bị người đời chế giễu, dù Trương Thanh Vân không làm gì thì một thư ký trưởng như Tôn Học Toàn cũng không còn chút mặt mũi nào.
Nhưng còn Chu Hà Dương, Tôn Học Toàn nghĩ đến thư ký Chu mà đau đầu, sau lưng người này là con cá lớn, mà chủ nhân Trần Thành lại là nhân vật lợi hại. Tôn Học Toàn biết đặt người này ở ban thư ký sẽ hỏng việc, nhưng không ngờ lại chọc ra lỗ hổng lớn như thế này.
Là một người thư ký mà mở miệng là làm nhục lãnh đạo thị ủy, đồng thời lại nói cho mọi người đều biết. Như vây thì vấn đề đã là quá mức, trên quan trường coi trọng quan điểm cấp trên và cấp dưới, đây là quy củ cứng chắc như sắt thép, ai phá hoại thì bị coi là sỉ nhục, bị người người gièm pha.