CẢ NƯỚC ĐỀU BẢO CHỒNG NHỎ CỦA TÔI BỊ ĐIÊN


Một nhà bốn người quây quần bên nhau, trò chuyện vui vẻ.

Tần Chung còn nói sắp mua được công thức nước hoa từ công ty nước ngoài.

Nếu điều chế thành công sẽ lấy Chu Sinh làm đại diện sản phẩm mới.
"Nhà ta luôn muốn có một Omega." Sầm Thuỷ cảm thán.

"Omega mềm mại, nhỏ nhắn như vậy, ai chả ham cơ chứ.

Hiện tại có Chu Sinh rồi, thật may."
"Công ty cũng sắp hết hạn hợp đồng với minh tinh kia rồi, đợi hết hợp đồng, cha gửi Chu Sinh hợp đồng, con kí xác nhận đi.

Như thế sẽ có lợi cho con." Tần Chung gắp tới cái đùi gà cho Chu Sinh, còn nở nụ cười thân thiện.
"Hiện tại Chu Sinh mới ra mắt, con muốn để em ấy chơi đùa thêm mấy lúc rồi mới từ từ vào trong giới làm việc." Tần Hà Vũ nhìn thanh niên lén gắp miếng rau bỏ ra, vươn đũa gắp miếng rau bỏ vào bát mình.
"Cũng phải.

Cứ thong thả chơi chơi là được.

Tiền nhà mình nhiều rồi, không cần kiếm thêm.

Tối nay ở đây với mẹ đi, sáng mai mẹ đưa con đi spa.

Làm minh tinh, phải đẹp."
Chu Sinh bị đối xử như con nít, một tay cầm đùi gà, một tay cầm đũa gật gật đầu đáp ứng.


Thấy thanh niên ngoan ngoãn, mọi người càng thêm ưng ý, vui vẻ nói chuyện vung tiền.
Đến tối, Chu Sinh và Tần Hà Vũ ở lại một tối.

Dù sao Sầm Thuỷ cũng đã khoá cổng, bọn họ không thể lái xe đi được.
Tần Hà Vũ nặn kem đánh răng, đưa cho Chu Sinh chiếc bàn chải, giám sát cậu đánh răng sạch bóng rồi mới cho đi ngủ.
"Kem đánh răng cay quá." Chu Sinh vừa đánh răng vừa nhăn mày làu bàu.
"Mấy nữa tôi dặn dì giúp việc mua kem đánh răng vị dâu cho cậu.

Đánh nốt hôm nay thôi."
Miệng thơm tho, môi đỏ hồng.

Bé ngoan đứng một bên nhìn Tần Hà Vũ đánh răng, ôm rịt lấy hít mùi phormone đang không ngừng toả ra.

Như chợt nhớ ra gì đó, Chu Sinh xua xua tay trước mắt Tần Hà Vũ đang súc miệng.
"Tần Hà Vũ, anh đang quy tắc ngầm tôi có phải không?"
Tần Hà Vũ bị câu này làm cho sặc nước, suýt nữa phì vào người đối diện.

Anh ho sặc sụa, nhìn tới Chu Sinh vẻ mặt ngây thơ.
"Em nghe ở đâu thế?"
"Hôm nay không phải nói cái gì mà quy tắc ngầm sao? Tôi có hỏi Hoắc Thâm, anh ta bảo quy tắc ngầm chính là anh cho tôi tiền, dắt tôi đi ăn, sau đó cùng lăn giường.

Đó là quy tắc ngầm."
Hoắc Thâm giải thích cũng không sai, Tần Hà Vũ chỉ có thể cười khổ.
"Nhưng mà chúng ta đã kết hôn, đó gọi là hạnh phúc hôn nhân, sao có thể gọi là quy tắc ngầm?"
"Vậy là chỉ cần có một tờ giấy, từ phạm pháp thành hợp pháp hả?" Chu Sinh mở to mắt ngạc nhiên.
"Cũng biết cái gì là phạm pháp, cái gì là hợp pháp cơ đấy." Tần Hà Vũ búng trán thanh niên, ôm ngang người lên về giường.

"Mấy cái quy tắc ngầm của giới, em biết làm cái gì? Sao không thử tìm hiểu, quy tắc lên đỉnh với tôi?"
Nói rồi còn thổi hơi vào tai người, chọc cho Chu Sinh nhột khúc khích cười.
"Anh bảo ở nhà cha mẹ, không thể làm càn."
"Chúng ta là vợ chồng hợp pháp, đâu có gì làm càn."
Tần Hà Vũ vứt bỏ liêm sỉ, người trước mắt quá thơm, anh nhịn không được.
****************
Sáng sớm ngày nghỉ cuối tuần, ai nấy đều muốn lười biếng trên giường.

Chu Sinh mơ màng bị vác dậy đi vào trong phòng tắm vệ sinh cá nhân.
Tần Hà Vũ cũng muốn cho người nghỉ, nhưng mà mẹ anh đều đã chuẩn bị xong dưới nhà, muốn dắt người đi làm đẹp.

Tần Chung cũng bị bắt dậy đi theo.
Gia đình bốn người ngồi lên xe đi thư giãn cuối tuần.
Sầm Thuỷ theo tiêu chí, du lịch thì có gì vui? Nắng hỏng da, đi mỏi chân.


Còn không bằng để tiền đi làm đẹp, mát xa giãn cơ giảm mệt mỏi.
Nhân viên thấy Sầm Thuỷ tới liền hiểu ý đưa một nhà bốn người vào phòng kín.

Đôi mắt cô khẽ liếc ra ngoài đường, rất nhanh liền bắt được vài chỗ kín có người đã lia tới ống kính.
Chính sách bảo mật của nơi này rất tốt, bảo vệ nhận được ra hiệu liền đi tới chỗ kia bắt đám phóng viên như chim sẻ bắt sâu, lại cảnh cáo mấy hồi rồi đuổi người đi.
Một nhà bốn người bên trong không quản tình hình bên ngoài, vừa tiến vào liền được tiếp đón chu đáo.

Đầu tiên là đi gội đầu.
Chu Sinh vốn đã mơ màng ngủ, gội đầu xong liền ngủ quên luôn.

Động tác của nhân viên nhẹ nhàng lướt trên đầu, lại vuốt cơ mặt, đem cả phần đầu thư thái đến tê dại.
Lúc Tần Hà Vũ ghé qua, muốn mang người đi phòng xông hơi, thấy cậu ngủ ngon lành.

Tuy vậy không thể ngủ trong phòng xông hơi được.
Tần Chung quấn khăn quanh hông kêu hại người bọn họ massa vai gáy trước, hai người già bọn họ đi xông hơi.
Nhân viên sau khi nghe được liền đổi thứ tự để hai người bọn họ giãn gân cốt trước.

Chu Sinh bị lăn qua lăn lại, cũng không ngủ ngon được.

Mở mắt thấy Tần Hà Vũ hai tay bị khoá, đằng sau có người đem người anh cong về phía sau, trông như con cá chép bị tưới dầu.
Rắc, một tiếng, đi kèm còn có tiếng thở nhẹ thoải mái.
Cơn đau vì hôm qua lăn giường cũng chưa hết.

Nhân viên massa nghe Tần Hà Vũ nói, đặc biệt giúp cậu giãn gân cốt mấy đốt cụt sống lưng giảm mỏi cùng đau.

Chu Sinh mặt mày mê ly, cảm thán, muốn như này mãi thôi.
Lúc một nhà ba người ngồi ở chiếc bàn tròn nhỏ trong phòng trà, ai nấy mặt mày thoả mãn, bóng đến độ như thể được thay lớp da mới.

Sầm Thuỷ một bên tay để nhân viên sơn móng cho mình, một bên thưởng thức ly nước ép dưa hấu.

Chu Sinh nhìn những ngón tay thon dài kèm móng được sơn lên xuống, cảm thán, thì ra phụ nữ thích đem đầu rễ sơn đỏ.
Sầm Thuỷ thấy Chu Sinh nhìn mãi, liền hỏi.

"Chu Sinh cũng muốn làm sao? Con muốn làm màu gì? Tuy rằng không có móng, nhưng mà hình dạng móng đẹp, sơn màu da hoặc xanh ngọc rất đẹp."
Chu Sinh nhìn quyển mẫu nail, ánh mắt dán chặt lên mẫu móng đỏ rực.

"Con muốn làm cái này."
"Mẫu đó nổi quá." Tần Hà Vũ biết tính của cậu, liền lên tiếng.

"Có màu đỏ đất đó.

Em lấy màu đó cũng rất hợp."
"Đỏ cái gì mà đỏ?" Tần Chung lắc đầu.

"Sơn trắng cho cha đi.

Sau đó vẽ hoạt tiết gì đó.

Một màu quá đơn điệu, sơn nhiều màu lên."
Cuối cùng nhân viên vẽ màu xanh dương làm nền, vẽ một cái cây tán đỏ ở giữa móng theo yêu cầu của Chu Sinh.

Sầm Thuỷ nhìn qua còn tán thưởng là một cây phong đẹp.
Chỉ có Chu Sinh biết, đó không phải là cây phong..


Bình luận

Truyện đang đọc