CẢ NƯỚC ĐỀU BẢO CHỒNG NHỎ CỦA TÔI BỊ ĐIÊN


Hoắc Thâm mang người tới công ty nước hoa dưới quyền điều hành của công ty lớn nhà họ Tần.

Lúc bọn họ mở cửa xe ra đã loáng thoáng thấy vài ánh sáng bất thường lia tới.
"Đưa Chu Sinh vào trong đi." Hoắc Thâm vỗ vai Trương Nhật, để cậu ta cầm đồ chuyên dụng chống chụp lén che cho Chu Sinh.
Chu Sinh vẫn chẳng hiểu gì cả, hai bên má nhét đầy bánh bao.

"Tại sao lại phải che?"
Hoắc Thâm nhìn tới thanh niên, vươn tay chọt lên má người, sau đó nghiến răng nói.

"Thế cậu nghĩ mình có thể mang bộ dạng này tới trước công chúng?"
Sáng hôm nay Tần Chung sắp xếp để Chu Sinh đi kí hợp đồng làm người đại diện thương hiệu, tiện chụp ảnh quảng bá sản phẩm mới luôn.

Lúc Hoắc Thâm tới nhà của Tần Hà Vũ để đón Chu Sinh, thanh niên vừa ngủ dậy, bọng mắt hơi sưng đỏ, tóc tai rối bù, còn có đôi đỏ mọng sưng tấy.

Nhìn vào, ai cũng biết là đã làm gì đó.
Thế là quản lý đại nhân chỉ có thể dọc đường đi chườm đá, lại mang theo đồ ăn sáng để Chu Sinh ăn dọc đường.

Chỉ lo sợ nhỡ tới nơi mấy thứ này không chịu dịu xuống, chụp ảnh vốn thanh tao lại thành sắc tình thì...
"Tôi tới theo lời mời của giám đốc." Hoắc Thâm đưa danh thiếp của bản thân tới tiếp tân.

"Hy vọng có thể cho chúng tôi vào bên trong một phòng kín không?"
Tiếp tân cũng rất nhanh liền nhận ra Chu Sinh, cô mỉm cười chỉ cho bọn họ vào phòng kín chờ đợi.


Bên phía ban giám đốc cũng có người phái xuống.
Đích thân phó giám đốc chạy xuống cùng với bản hợp đồng.

Tổng giám đốc đang đi công tác nước ngoài nên chưa thể xuất hiện.

Điều này đối với Chu Sinh cũng chẳng có gì khác biệt.

Đều là người mang hợp đồng tới.
Hoắc Thâm quen thuộc cầm ra một hộp lăn tay để Chu Sinh lăn ngón tay, sau đó ấn lên mặt giấy.

Phương thức nguyên thuỷ này khiến cho phó giám đốc hơi ngạc nhiên, nhưng mà không nói gì cả, cười cười vươn tay muốn bắt tay.
Chu Sinh nhìn ông ta, cũng vươn tay ra làm một cái bắt tay.
***********
Buổi sáng Chu Sinh rời nhà với gương mặt mộc cũng có nhiều tác dụng.

Không cần phải tẩy trang makeup từ đầu.
Nhân viên trang điểm mở chiếc lâu đài phấn son của mình ra, nhân viên chỉnh tóc lắc lắc chiếc bình xịt keo tóc và kéo.
Nhắc đến tóc, Chu Sinh liền nhìn tới Hoắc Thâm.

"Qua tuần lễ thời trang rồi."
Hoắc Thâm nhìn lại Chu Sinh, không nghĩ tới cậu vẫn kiên định với cái ý nghĩ đó.

Lúc Chu Sinh đề nghị với anh là nhuộm đỏ toàn bộ cái đầu, trời mới biết suy nghĩ đầu tiên của Hoắc Thâm đó là bỏ nghề.
Chính sư tổ nghề quản lý đã giữ anh lại với những lời hứa hẹn về đồng lương cuối tháng và cách để trì hoãn với hy vọng Chu Sinh sẽ quên.
"Qua tuần lễ thời trang rồi tôi cho cậu nhuộm."
Hoắc Thâm bất lực nhìn mái tóc trên đầu Chu Sinh.

Những sợi tóc đen nhánh thẳng đuột.

Nó là thứ xinh đẹp tuyệt vời nhất trên toàn bộ cơ thể Chu Sinh.
(Tần Hà Vũ: Thực ra ng*c và m*ng em ấy đẹp hơn.)
"Sau hôm nay rồi chúng ta đi nhuộm." Hoắc Thâm lần nữa trì hoãn.

Quảng cáo quay chụp sản phẩm mới lần này xoay quanh hương nước hoa mới của công ty.

Công thức nước hoa này đã tồn tại lâu đời, bị thất lạc ở nhiều nước trên thế giới, thậm chí bị cải biên hoặc biến mất những con chữ.
"Hương thơm của nước hoa được ví như loài cây ăn thịt thời còn chưa phân hoá.

Để riêng sẽ cảm thấy đó là mùi hôi của côn trùng phân huỷ.


Nhưng mà kết hợp cùng phormone, đó lại là sự thanh mát và ngọt ngào riêng biệt mà loài thực vật này dùng để thu hút côn trùng.

Mùi hương này hướng tới đối tượng là Alpha để họ thể hiện quyền lực và Omega để cho ra sự quyến rũ."
Hoắc Thâm đọc giới thiệu sản phẩm cho Chu Sinh xong liền tự mình rơi vào trầm tư.

Bên phía tổ hậu cần vừa đưa tới cho anh một mẫu thử.

Lúc mà mở nắp, mùi hương này đúng là...!có chút dị đối với Beta như anh ta.
Chu Sinh cầm lấy mẫu thử nước hoa, mở ra là mùi hương kì quái.

Thứ mùi thấp hèn của đám sinh vật không có trí tuệ mà cậu từng phải chịu đựng hàng trăm năm.
"Hướng dẫn sử dụng nói phải kết hợp chung với phormone." Thấy Chu Sinh nhăn mày, Hoắc Thâm liền nhanh miệng nói.
Chu Sinh nhướn mày, sau đó thả ra phormone của bản thân.

Đúng là mùi hương này trở nên dễ chịu hơn thật.

Chỉ là một chút phormone cũng có thể đem thứ nước hoa trong lọ toả ra nồng nàn.

Hương vị ngọt như mật hoa nhưng mà đầy thanh mát tựa bạc hà.
Hoắc Thâm hít hít mấy hơi, bình thường phormone thì chỉ có Alpha và Omega là có thể phát ra và cảm thụ lẫn nhau.

Còn Beta thì cảm nhận chính là áp lực từ Alpha và sự thu hút từ Omega thôi.

Nhưng hiện tại, dường như anh đã ngửi ra mùi thơm của phormone.

Thứ mùi đến từ trong ADN của những người đã qua tiến hoá.
...*********************...
Tiểu kịch trường:

Tần Hà Vũ: Để giáo sư phổ biến kiến thức cho mọi người nhé.
Hệ thống ABO được cho là dựa trên hình thái xã hội của loài ong và sự phân chia giai cấp của loài sói mà hình thành.

Do đó sẽ có nhiều giả thuyết và điều mới được tạo ra.

Đừng giới hạn tri thức của bản thân bạn với một thế giới mới.
Có giả thuyết cho rằng, con người hiện tại đang phân hoá theo hình thức này.

Những người ở tầng lớp thượng lưu, là Alpha.

Và thậm chí một số tội phạm khét tiếng, cũng là Alpha.

Phormone họ toả ra, Beta - người thường - không thể cảm nhận, do đó thay vì ngửi được mùi, họ sẽ có cảm xúc để bù đắp.

Ngưỡng mộ, bị thu hút, yêu quý, thậm chí sợ hãi cũng là những thứ được tạo ra bởi ảnh hưởng phormone.
Về Omega, đó là một bộ được tạo ra, không chắc chắn đó là sự tiến hoá hay là chỉ là sự vô ý mà tạo hoá trao cho loài người.

Nếu như Hàm Hương là thật, bà ấy sẽ là Omega đầu tiên :)))
Vậy nên chi tiết công thức nước hoa được lưu truyền này, chính là phát minh của người xưa ơi là xưa, để đem phormone của Alpha thể hiện tới những người bình thường.
Chu Sinh: Cứ xạo loz đi.
Tần Hà Vũ: Trẻ hư không nói bậy.


Bình luận

Truyện đang đọc