CHÀNG RỂ QUYỀN QUÝ

CHƯƠNG 65

Khuôn mặt Lâm Tinh Vũ không chút cảm xúc, anh gửi tin nhắn cho lái xe Ngũ Chính đang ngồi đằng sau.

“MC, được rồi đấy, không có ai tham gia đấu giá đâu, cô có thể gõ búa định giá rồi đấy. Tôi sẽ đập vỡ cái Thế Giới Chi Vương rác rưởi này ngay ở đây.” Tôn Kiên điên cuồng nói, trên mặt anh ta chỉ có một nụ cười khẩy.

“Hai món đồ trang sức, 30 tỷ lần thứ nhất, 3000 đồng lần thứ nhất.” Tưởng Sương làm đúng việc công, cô ta chậm rãi nói.

Vợ chồng Tôn Kiên nhìn khuôn mặt gần như đã tuyệt vọng hoàn toàn của Trương Uyển Du, không hẹn mà cùng nở một nụ cười đắc ý.

“Tuyệt vọng rồi đúng không Trương Uyển Du.” Trương Tuyết Nhàn vui mừng hớn hở nói: “Tôi phải dạy dỗ cho cô một bài học để cô hiểu rằng, loại người thấp kém như cô, hoàn toàn không xứng để chống đối lại tôi, cô có hiểu không?”

“Anh Tôn! Chờ một chút!” Hai mắt Tưởng Sương sáng lên, tự nhiên cô ta nghiêm túc nói: “Có người muốn đấu giá với anh.”

“Là ai?”

Tôn Kiên hơi chau mày, thái độ vô cùng tức giận, anh ta không ngờ còn có người ở đây dám to gan lớn mật, chống đối anh ta.

“Là một người đấu giá nặc danh, một người dùng có số hiệu 9527.” Tưởng Sương nghiêm túc nói.

“Người đấu giá nặc danh?” Thái độ của Tôn Kiên trở nên hơi tức giận, anh ta nhìn quanh những người có mặt ở đó, anh ta không hiểu ai lại không có mắt nhìn như vậy, dám chống đối lại cậu chủ nhà họ Tôn.

“Người dùng 9527 đã ra giá 60 tỷ cho Thế Giới Chi Vương, 45 tỷ cho Vĩnh Hằng Chi Quang.” Tưởng Sương nghiêm túc nói.

Khuôn mặt của Tôn Kiên trở nên lạnh lùng và u ám, anh ta tức giận nói: “Được lắm! Dám ngang nhiên chống đối lại tôi. Đừng để tôi điều tra ra anh là ai, nếu không anh không sống nổi ở thành phố Thanh Vân này nữa đâu.”

Lửa giận bốc lên đùng đùng trong lòng anh ta, dùng số tiền 30 tỷ đấu giá mua được Vĩnh Hằng Chi Quang có giá gốc hơn 30 tỷ. Làm như vậy không những có thể chà đạp được lên tôn nghiêm của Trương Uyển Du và Lâm Tinh Vũ lại còn thể hiện được uy phong của mình và kiếm được tiền. Cậu chủ nhà họ Tôn dựa vào mặt mũi của mình, làm ăn một vụ chỉ có lời không có lỗ.

Cuối cùng giữa đường lại gặp một kẻ phá đám, vừa xuất hiện đã ra giá tổng 105 tỷ cho hai món đồ đó, như vậy không phải làm lãng phí rất nhiều tiền của anh ta sao?

“Gã người dùng 9527 này là ai? Tôn Kiên tôi đã nói rõ trước rồi mà còn dám đâm đầu vào, lại còn cướp hai món trang sức có giá mấy chục tỷ. Chẳng lẽ là cậu chủ nào của hai gia tộc hạng một khác trong thành phố Thanh Vân sao?”

“Có lẽ chắc không phải cậu chủ nào đó, nếu vậy bọn họ đã dùng tên thật luôn rồi, để nặc danh làm gì? Hơn nữa người của hai gia tộc đó cũng không có mặt ở đây.”

“Cho dù người đó là ai thì đây cũng là một khoản tiền lớn, vừa xuất hiện đã bỏ ra 105 tỷ! Dù sao chúng ta cũng có kịch hay để xem!”

Khách mời và những chuyên gia có mặt cùng xôn xao thảo luận, khuôn mặt người nào người nấy đều có vẻ phấn khích và hớn hở.

“Muốn so tiền với tôi sao? Đúng là không biết trời cao đất dày là gì?” Tôn Kiên cười khẩy một tiếng rồi nghiến răng nói: “Tôi trả 90 tỷ cho Vĩnh Hằng Chi Quang và 48 tỷ cho Thế Giới Chi Vương.”

Anh ta đã nói ra những lời lúc trước nên nhất định phải đấu giá mua được hai món trang sức này, hơn nữa còn phải đập Thế Giới Chi Vương trước mặt mọi người… Tôn Kiên nghĩ vậy, trong lòng bắt đầu nhỏ máu….

Bình luận

Truyện đang đọc