CÔ HÀNG XÓM KỲ LẠ CỦA TÔI

Editor: Yeee

Beta: Yaann

“Các anh đã từng phân tích qua chưa, người đàn ông xuất hiện ở hiện trường vụ án có thể là người nào”?

Tiêu Tiêu trước tiên đưa ra nghi vấn, hi vọng có thể giúp đỡ các cảnh sát lóe ra một ý nghĩ, mặc dù hiện tại cô cũng là một mảnh hỗn loạn.

Cảm giác đó giống như một cuộn len lộn xộn đan chéo một chỗ, không biết đầu sợi ở nơi nào. Nhưng chỉ cần phương hướng là chính xác, nỗ lực tìm kiếm, cuối cùng luôn luôn có thể từ trong mớ hỗn loạn nảy ra manh mối.

Tiêu Tiêu biết năng lực điều tra suy luận của bản thân không đủ, cho nên cô cần cảnh sát ưu tú như Trình Gia Dũng giúp đỡ, mỗi người chịu trách nhiệm hỗ trợ hoàn thành.

“Em cảm thấy người đàn ông xuất hiện ở hiện trường kia, có lẽ là bạn trai mới của Trương Khởi”. Trương Mộ Đồng trước tiên đưa ra quan điểm của bản thân.

“Tại sao vậy”? Tiêu Tiêu hỏi.

“Trong án mưu sát, đây có phải là mối quan hệ bình thường có thể hợp tác không”? Trương Mộ Đồng tiếp tục phân tích “Chắc chắn là Trương Khởi phát hiện bản thân bị lừa rồi, Tào Kiệt cũng không tốt như lúc trước mình tưởng tượng. Vừa lúc cô ta quen biết đối tượng vừa ý mới, liền đưa ra lời chia tay với Tào Kiệt. Tào Kiệt không đồng ý, cho nên Trương Khởi liền hợp mưu với bạn trai mới xử lý Tào Kiệt”.

Trương Mộ Đồng cảm thấy chính mình phân tích cực kỳ xuất sắc, không chê vào đâu được, hoàn mỹ!

Sau một hồi suy luận ‘xuất sắc tuyệt luân’, cũng không có người cổ vũ, giúp cậu chúc mừng. Trương Mộ Đồng tự mình cầm lấy bia trên bàn, cạn ly với lon bia trước mặt Trình Gia Dũng.

Trình Gia Dũng nhìn bộ dáng khí thế của đứa trẻ Trương Mộ Đồng này, liền nhếch miệng cười, cũng không phản bác cậu, cũng không nói lời nào.

“Trình đội, anh đồng ý với quan điểm của cảnh sát Trương sao”? Tiêu Tiêu chủ động làm ‘người chủ trì’ xâu chuỗi quan điểm của hai người.

“Nghe thấy còn có chút hợp lý, chẳng qua tôi cảm thấy loại chuyện này, phát sinh trên loại quan hệ này của Trương Khởi với Tào Kiệt, không ổn lắm” Trình Gia Dũng trả lời.

“Tại sao không ổn? Hai người bọn họ cùng người khác không giống nhau? Mọc ba đầu sáu tay?” Trương Mộ Đồng không phục, nghĩ thế nào cũng cảm thấy suy luận của mình tuyệt đối đứng chắc chắn.

“Mộ Đồng, cậu đã từng nghĩ qua chưa, trong quan hệ của Tào Kiệt với Trương Khởi, Trương Khởi chiếm tuyệt đối địa vị chủ đạo. Tiền, phòng, xe, công ty đều thuộc về sở hữu của Trương Khởi, Tào Kiệt bên ngoài nhìn như phong quang vô hạn, kỳ thật là hai bàn tay trắng. Điều này nói rõ Trương Khởi đã sớm làm tốt chuẩn bị, nếu như có một ngày chán rồi, mọi lúc có thể ném rớt Tào Kiệt, bản thân cũng không tổn thất cái gì. Trương Khởi có đối tượng vừa ý mới, trực tiếp ném rớt Tào Kiệt là được, hà tất phí dụng tâm lớn như vậy, cùng người khác mưu kế gi3t ch3t anh ta”?

“Có lẽ là ném không được? Đãi ngộ sinh hoạt tốt như vậy, vô tội bị ném, nếu em là Tào Kiệt, cũng sẽ không đồng ý chia tay dễ dàng như vậy”!

“Trương Khởi có tiền, lại có tài nguyên xã hội, bối cảnh gia đình lại hùng hậu. Bên ngoài lưu truyền ông nội của Trương Khởi lúc chưa thành lập xưởng thực phẩm, là nhà làm ăn bất hợp pháp”.

“Tào Kiệt thì sao, đứa trẻ nông thôn góa phụ nuôi lớn, trong nhà bần cùng, không bối cảnh, không chỗ dựa, lúc đến nội thành làm việc quen biết thiên kim tiểu thư, sau lại may mắn được thiên kim thưởng thức. Tôi nghĩ ở trong mắt Trương Khởi, Tào Kiệt chỉ giống như một con cá nhỏ cô độc, tuyệt đối là nhấc không nổi sóng to gió lớn gì”.

“Làm Tào Kiệt ngoan ngoãn rời đi, Trương Khởi có thể sử dụng các loại thủ đoạn, cho dù thủ đoạn gì cũng không dùng, chỉ cần nói cho Triệu Xuân Tú người phụ nữ trong nhà Tào Kiệt, với sự chua ngoa của bà ta, Tào Kiệt cũng phải ngoan ngoãn về nhà”.

“Trương Khởi là người phụ nữ cực kỳ thông minh, không lý do phải dùng phương pháp ngu ngốc nhất rời bỏ Tào Kiệt, liên lụy đem bản thân đều đặt vào trong đó. Cô ta với người đàn ông đó hợp mưu giết người, tôi cảm thấy hẳn là có động cơ khác mới đúng”.

Trương Mộ Đồng há miệng, lại nói không ra lời nào.

“Có khả năng khác không”? Tiêu Tiêu hỏi: “Tôi xem trong tài liệu án kiện chiều cao của Tào Kiệt cũng phải khoảng 1m80”.

“Cho nên là”? Trình Gia Dũng hỏi lại Tiêu Tiêu: “Cô vẫn cảm thấy khả năng Tào Kiệt tự sát là cao nhất”!

“Cô vẫn cho rằng ‘tiên nữ’ xuất hiện tại hiện trường vụ án đó, chính là Tào Kiệt tự mình giả trang, mục đích là làm người chứng kiến ngộ nhận anh ta bị một người phụ nữ giết”.

Tiêu Tiêu lắc lắc đầu lại gật gật đầu mới nói: “Có một số việc tôi cũng không nói rõ, tóm lại tôi cảm giác được, cái chết của Tào Kiệt là không có oan khuất, khả năng lớn nhất chính là tự sát”.

“Nếu Tào Kiệt là tự sát, lý do tự sát là gì”?

“Vấn đề này em biết”!

Trương Mộ Đồng hưng phấn mà giơ tay lên, từ chỗ ngồi nhảy lên, lại lần nữa giành nói: “Khả năng đầu tiên, bị Trương Khởi vứt bỏ rồi nghĩ không thông, đã quen trải qua những ngày tốt đẹp rồi lại không quen trải qua những ngày đau khổ. Khả năng thứ hai, sau khi tự sát đem tội danh giá họa cho Trương Khởi”.

Tiêu Tiêu gật đầu, cô cũng tán đồng với ý tưởng này của Trương Mộ Đồng, Tuy rằng vấn đề giá họa mà Trương Mộ Đồng nói, logic có chút không thông, nhưng cũng là điều duy nhất có thể giải thích nguyên nhân Tào Kiệt tự sát”.

Trình Gia Dũng chống cằm nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy không đúng lắm. Cho dù Tào Kiệt tự sát để giá họa cho Trương Khởi, giải thích này nói rất thông suốt. Nhưng sau khi anh ta tự sát, là ai lấy chai thuốc độc đi? Chung quy không thể là bản thân Trương Khởi”.

Chẳng lẽ sau hiện trường thật sự xuất hiện đồng lõa của Tào Kiệt? Hắn (cô ta) trợ giúp Tào Kiệt đem tội danh mưu sát giá họa cho Trương Khởi, cuối cùng người này có thể lấy được lợi ích gì?

Một vụ án tự sát, làm đến phức tạp như vậy? Chính là vì để giá họa cho Trương Khởi?

Trình Gia Dũng nghĩ, nếu anh là Tào Kiệt, ‘căm hận’ Trương Khởi như vậy, còn không bằng trực tiếp giết cô ta, lại đi tự sát mới sướng! Cố làm ra vẻ huyền bí như vậy, còn phải cần người giúp đỡ, chuyển một vòng lớn, rốt cuộc là tại sao vậy!

“Dũng ca, anh vẫn chưa nghĩ rõ ràng sao”? Trương Mộ Đồng thấy Trình Gia Dũng vẫn luôn không nói chuyện, sốt rột hỏi cách nghĩ của anh.

“Không phải nghĩ không rõ, chính là cảm thấy Tào Kiệt này vòng tới vòng lui, không thích hợp tâm lý tội phạm lắm nha”!

“Luôn có vài người đặc thù, chính là không thể máy móc theo sách vở”!

Tiêu Tiêu nhìn biểu tình của Trình Gia Dũng, biết anh vẫn không quá chấp nhận chuyện Tào Kiệt tự sát, cũng không thể trực tiếp nói cho anh việc bản thân có thể thông linh với người chết.

Lúc này, vừa lúc chị em trong đội diễn xuất tới tìm cô, Tiêu Tiêu trước khi đi, nói với Trình Gia Dũng một câu: “Tôi không biết phải giải thích làm sao mới thông, nhưng tôi tin tưởng cảm giác của bản thân, tôi mãnh liệt cảm giác được Tào Kiệt không phải bị mưu sát, hoặc là tự sát, hoặc là người chết cũng không phải Tào Kiệt”.

Tiêu Tiêu vừa mới đi, Trương Mộ Đồng liền nhịn không được mà châm biếm nói: “Tiêu Tiêu tại sao cũng ngốc rồi? Pháp y đã nghiệm chứng, tại sao lúc này cô ấy còn cho rằng Tào Kiệt chưa chết”!

Trình Gia Dũng lặp lại suy xét câu cuối cùng của Tiêu Tiêu trước khi bị gọi đi, nghĩ nửa ngày, như hồ quán đỉnh*, cuối cùng anh cũng hiểu được hoàn toàn những gì mà Tiêu Tiêu truyền đạt cho anh.

*Như hồ quán đỉnh: Phật giáo đề cập đến sự truyền đạt trí tuệ và làm cho con người hoàn toàn giác ngộ, một phép ẩn dụ cho việc lắng nghe ý kiến sáng suốt.

Trình Gia Dũng từ trên sô pha nhảy dựng lên, vỗ mạnh trán một cái, cười ngây ngốc một chút: “Tôi thật là ngốc mà, vốn dĩ Tào Kiệt thật sự không có chết”!

“A”!

Trương Mộ Đồng uống bia được một nửa đột nhiên nghẹn lại, ho khan nửa ngày mới đứng lên, nhìn chằm chằm Trình Gia Dũng như là nhìn quái vật!

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc