CÔ HÀNG XÓM KỲ LẠ CỦA TÔI

Editor: Đậu Đậu

Beta: Mỡ Mỡ

Vì sợ bạn trai của Châu Tiêu nhất thời chạy trốn, Trương Mộ Đồng gần như là ” phi” đến trước mặt Trương Đào, anh ta bắt đầu dang hai tay chặn đường của Trương Đào, hung dữ cùng với sự chán ghét hỏi một câu ” Anh muốn đi đâu?”.

Trương Đào ở bên cạnh người bạn gái đã chết còn chưa đầy nửa tháng, anh ta liền ngang nhiên cùng với những người con gái khác ở trên đường phố thân mật mà không tránh khỏi những nghi ngờ, kinh nghiệm nhiều năm phá án, đã khiến cho Trương Mộ Đồng và Trình Gia Dũng trước hết nghi ngờ cái chết của Châu Tiêu không hề đơn giản như vậy.

” Tôi… tôi, ra ngoài …. đi dạo!”.

Đột nhiên bị chặn đường đi, lại là hai viên cảnh sát, Trương Đào nhất thời bị căng thẳng, đôi mắt hoang mang bối rối nhìn về phía xa không dám nhìn trực diện bọn họ, ngay cả lời nói cũng ngày càng ấp úng.

Trương Đào nhìn thấy hai viên cảnh sát đem mọi ánh nhìn đổ dồn về cô gái bên cạnh mình, liền vội vàng không đánh mà khai giải thích thân phận của cô gái:” Đây là em gái tôi, Văn Văn”.

” Em gái? Em gái nào? “

Người đàn ông bị bắt đến hiện hành, luôn treo trên miệng câu ” anh trai”, ” em gái”, để che đậy mối quan hệ không rõ ràng của họ.

Giấu đầu lòi đuôi, không đánh tự khai, đều là đàn ông, có ngu mới tin em gái cái gì cả!

Trương Mộ Đồng dường như đã bắt được bằng chứng phạm tội của Trương Đào, nhìn kỹ phạm nhân dường như ánh mắt đối với hai người quan sát từ trên xuống dưới.

” Tôi…..bác của tôi, không không không, dì của tôi”. Trương Đào ấp úng đông lạp tây xả* ( nói dây cà ra dây muống), bản thân cũng không thể tự bào chữa.

“Bịa đặt, cậu lại bịa đặt những lời nói dối….”

“Được thôi, chúng tôi không làm phiền anh Trương nữa. Mộ Đồng, chúng ta đi thôi!”

Trương Mộ Đồng đang chuẩn bị vạch trần” lời nói dối như cuội” của Trương Đào, chuẩn bị dẫn bọn họ về đồn ” uống cà phê”, nhưng bị Trình Gia Dũng cắt ngang.

Càng khiến cho Trương Mộ Đồng không thể hiểu được, Trình Gia Dũng lại có thể chuẩn bị để hai người kia đi.

Mặc dù không thể hiểu, nhưng hợp tác đã nhiều năm, Trương Mộ Đồng luôn luôn ngưỡng mộ Trình Gia Dũng, sự lý giải và phán đoán của anh ấy đối với vụ án, Trương Mộ Đồng từ trước tới nay đều chưa từng nghi ngờ.

Mất hứng cùng với thất vọng, Trương Mộ Đồng vẫn là không nói gì nhiều, ngoan ngoãn cùng với Trình Gia Dũng rời đi.

Vừa mới rời đi Trương Đào một khoảng cách, Trương Mộ Đồng nhịn không được liền hỏi: ” Dũng ca, anh làm sao lại để hai người họ đi vậy? Anh nhìn dáng vẻ có tật giật mình của Trương Đào kia, em nghi ngờ cái chết của Châu Tiêu và cái cớ của hắn không có mối liên hệ nào cả. Thật trùng hợp mà, bạn gái vừa mới xảy ra chuyện không may, hắn ta chính là liền vừa vặn không ở nhà.

“Hừ!” Trình Gia Dũng gật gật đầu, đối với quan điểm của Trương Mộ Đồng cũng biểu thị sự tán thành, ” Đây là những nghi ngờ quan trọng của Trương Đào”.

” Vậy sao anh lại thả hai người họ đi?”

Giọng nói của Trương Mộ Đồng đột nhiên nâng lên quãng 8, hận không thể sợ những người xung quanh không biết hai người họ đến đây là để bắt người.

Trình Gia Dũng đem ngón trỏ trên miệng ý chỉ suỵt đừng nói gì cả, cẩn thận từng ly từng tí quay đầu quan sát một chút, không nhìn thấy bóng dáng của Trương Đào đâu, lúc đấy mới yên tâm.

Anh gõ một cái lên cái đầu cứng như gỗ của Trương Mộ Đồng, nhỏ tiếng hỏi hắn: ” Bắt người cần có chứng cứ, cậu không có chứng cứ gì nói Trương Đào chính là hung thủ giết hại Châu Tiêu?”.

“Cái này… Cái kia…” Trương Mộ Đồng sờ sờ đầu, nhếch miệng lại trả lời không được.

Nhìn cái bộ dạng đơ người của Trương Mộ Đồng, Trình Gia Dũng lắc lắc đầu, lại bĩu môi một cái.

Nhớ lại bố của Trương Mộ Đồng – Phó giám đốc Trương, khi còn trẻ đơn thương độc mã xâm nhập tổ chức m4 tuý, dựa vào mưu kế của bản thân đã triệt phá được một số băng đảng m4 tuý xuyên quốc gia, lòng can đảm và trí thông minh đều là tấm gương cho đội cảnh sát sau này học hỏi.

Đến đời con của ông ấy là Trương Mộ Đồng, gen tốt của bố chính là một chút cũng không di truyền lại, đầu óc thường xuyên ở trên mây, không chịu thay đổi. Các đồng nghiệp trong đội cảnh sát ngầm đặt cho Trương Mộ Đồng một biệt danh chính là ” Mộc dũng!”. Có lẽ cái tên không quá hay ” Mộ Đồng – Mộ Dũng ”!!! Có thể thông minh mới kỳ lạ!.

Trương Mộ Đồng gặp Trình Gia Dũng vẫn luôn không phát biểu quan điểm của bản thân, nhịn không được lại hỏi dò:” Dũng ca, anh cũng không muốn để Trương Đào đi như thế này nhỉ?”.

” Làm sao có thể thả anh ta đi “.

Trình Gia Dũng lại gõ một cái vào đầu của Trương Mộ Đồng, hi vọng có thể gõ được nhiều cái hơn, liệu cậu ấy sẽ thông minh hơn không?.

” Chúng ta đã từng bứt dây động rừng, khiến Trương Đào nâng cao cảnh giác, bước tiếp theo đương nhiên là âm thầm điều tra hắn, tìm chứng cứ để bắt người. Chó cùng rứt giậu, nếu như hắn ta là hung thủ, cho dù che đậy chứng cứ, đây chính là lúc hung thủ để lộ nhiều lỗ hổng nhất”.

” Chúng ta vẫn nên là điều tra một chút Trương Đào và người phụ nữ kia rốt cuộc là có mối quan hệ gì? Mấy ngày ấy Châu Tiêu xảy ra chuyện, Trương Đào có thật hay không đi ra công tác? Còn có ngoài ra người bị hại- Vương Tiểu Thời có thật là quen biết Trương Đào? Hàm ý của cây thập tự kia là gì? Có lẽ Trương Đào là người theo đạo, như vậy ý nghĩa đặc biệt của cây thập tự kia cũng chính là đáp án?!”

Sau khi nghe Trình Gia Dũng phân tích, Trương Mộ Đồng liền giơ ngón tay cái lên, cuối cùng cũng hiểu được mục đích mà Trình Gia Dũng thả Trương Đào đi.

” Dũng ca, em đây là cùng các anh em đi điều tra xem!”

Trương Mộ Đồng hiểu được phương hướng điều tra rồi, ngay lập tức lao vào thực hiện, công việc này mới chính là thế mạnh của anh.

Phá án, tìm kiếm manh mối, phân tích động cơ của hung thủ, Trương Mộ Đồng chẳng buồn động não suy nghĩ. Làm điều tra không phải là công việc anh yêu thích, dĩ nhiên ít khi mơ hồ mà trở thành cảnh sát, coi như một ngày làm hòa thượng đánh một ngày chuông đi * ( sống ngày nào hay ngày hay ấy / đến đâu hay đến đó). Công việc như thế tốn kém không ít sức lực, anh chính là có trách nhiệm phải làm gì đó, cũng để là không phụ lòng mong đợi của ông nội và bố đối với anh.

Vốn dĩ đối với vụ án giết người liên hoàn vẫn cứ là một cái đầu sương mù* ( không hiểu ra sao / bối rối, hoang mang), hiện tại lại vô tình phát hiện ra đầu mối của Trương Đào, Trình Gia Dũng càng phân tích càng cảm thấy tương lai có hi vọng hơn. Vương Ngọc Thời là y tá bệnh viện, từng tiếp xúc qua với rất nhiều bệnh nhân, nếu như thực sự Trương Đào và y tá Vương Ngọc Thời đã từng quen biết, như vậy thì mọi vấn đề đều có lời giải rồi, Trương Đào chính là hung thủ, chạy đâu cho thoát!!!

Những trưởng bối của đội cảnh sát đều nói vụ án giết người hàng loạt này khó mà điều tra phá án được, bởi vì rất khó tìm được điểm chung trong số những người bị hại là cái gì? Trình Gia Dũng cảm thấy bản thân thật sự là gặp may mắn, lần đầu tiên gặp vụ án như này, đã dễ dàng khiến anh tìm được phương hướng điều tra. Hoặc có lẽ cách làm của hung thủ quá tệ, lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng không sót *( trời sinh công bằng, kẻ ác sẽ bị trừng phạt). Công việc có bước tiến mới, Trình Gia Dũng cả người đều ở trong trạng thái phấn khích đặc biệt, tâm tình cũng vô cùng tốt. Sau khi tan làm, Trình Gia Dũng còn đi vào quán ăn mua đem về món ăn mà mình yêu thích nhất, chuẩn bị về nhà tự thưởng một chút cho bản thân. Anh ngâm nga bài hát, vừa mới đi đến cửa thang máy, liền nhìn thấy thân thể gầy nhỏ ngồi xổm ở hành lang, đang thu dọn đồ đạc.

Cô hàng xóm kỳ lạ đang bắt đầu thu dọn ” rác”!!!

Trình Gia Dũng quan sát Tiêu Tiêu một chút, cô ấy lại khoác lên mình bộ trang phục ” đen như mực “. Quần áo màu đen, quần ống rộng màu đen, đôi dép lê màu đen, còn đội trên đầu một chiếc mũ của ngư dân màu đen*( mũ bucket), cả người lộ ra vẻ rất u ám buồn rầu. Kiểu ăn mặc này hoàn toàn khác với hình ảnh cô sinh viên Tiêu Tiêu xinh xắn đáng yêu mặc lúc đi làm như là 2 người, đi làm và tan làm chính là hai bức tranh đối mặt. Trình Gia Dũng thầm nghĩ, người kỳ lạ chính là khiến người ta khó nắm bắt!. Nghe thấy động tĩnh ở hành lang, Tiêu Tiêu quay đầu liếc mắt nhìn thấy Trình Gia Dũng, hiếm khi lần này không đem Trình Gia Dũng làm người tàng hình trực tiếp quay đầu làm việc của mình, Tiêu Tiêu đứng dậy hỏi một câu: ” Vụ án điều tra như thế nào rồi?”

Nhắc đến vụ điều tra, Trình Gia Dũng chính là nhớ đến báo cáo thẩm định của Tiêu Tiêu chưa được gửi qua cho đội cảnh sát, liền đưa tay ra hỏi:” Báo cáo của tôi đâu”.

Tiêu Tiêu khẽ trau nhẹ lông mày, hiếm thấy sắc mặt có chút thay đổi, cô hỏi lại Trình Gia Dũng:” Thiếu báo cáo cây thập tự, các người không thể điều tra sao?”

Trình Gia Dũng suýt chút nữa thì sặc chết một ngụm nước bọt, cô gái nhỏ này như thế nào lại tố cáo kẻ ác trước? Rõ ràng là cô ấy trì hoãn công việc, hiện tại ngược lại trở thành cảnh sát chúng tôi không làm việc???

Hảo nam bất hòa nữ đấu*( đàn ông tốt không chấp với phụ nữ), Trình Gia Dũng lười chẳng thèm cùng Tiêu Tiêu tranh luận, dù sao hiện tại tiến triển rất thuận lợi. Thiếu phần báo cáo của cô, trái đất vẫn quay như thường.

Trình Gia Dũng nhịn không được đắc ý khoe khoang với Tiêu Tiêu,” Hoàn toàn trái ngược nhau, không có bộ phận pháp y của mấy người giúp đỡ, chúng tôi vẫn phá án như thường. Hiện tại đã cơ bản nắm giữ được tên tình nghi giết hại hai người chết?”

” Là ai?” Tiêu Tiêu gắng hỏi thêm một câu, chân không tự giác bước về phía trước, xem ra cô cũng là không thể chờ đợi được mà muốn biết.

” Tôi tại sao lại phải báo cáo với cô?”

Trình Gia Dũng cố làm ra vẻ huyền bí, Tiêu Tiêu càng muốn biết anh càng không nói, bị cô ” lạnh nhạt” đối xử vài lần, xem dáng vẻ sốt ruột của cô, Trình Gia Dũng trong lòng vẫn có chút đắc ý.

Sau khi bị từ chối, Tiêu Tiêu im lặng trong chốc lát, sau đó không nhanh không chậm hỏi một câu:” Anh là cái thá gì cũng không biết à?!

” Cô?!”

Tiêu Tiêu xem những lời này đối với Trình Gia Dũng — khiêu khích một cách không che đậy!.

Anh mới vừa đắc ý chưa đến một phút, bị tức nghẹn trở lại bộ mặt thật, cô gái mặc dù ít lời, nhưng “mồm miệng ” vẫn thật sự cay độc!

Vì để biểu đạt lời nói của bản thân không phải là khoe khoang, Trình Gia Dũng thực sự phải trả lời câu hỏi của Tiêu Tiêu: ” Tôi đang không phải là hù cô, kẻ tình nghi phạm tội chính là Trương Đào, chúng tôi đã nắm giữ được một vài chứng cứ quan trọng ”

” Trương Đào là ai?” Tiêu Tiêu hỏi.

” Là người bạn trai thứ hai của nạn nhân Châu Tiêu!”

Tiêu Tiêu lại là một trận im lặng, con ngươi đen láy to tròn chuyển động vài cái, sau đó thất vọng đối diện với Trình Gia Dũng lắc lắc đầu, cái gì cũng không nói, ngồi xổm xuống tiếp tục thu dọn đồ đạc.

” Này, cô như thế này là có ý gì?”

Trình Gia Dũng vốn tưởng cho rằng Tiêu Tiêu biết sẽ rất vui vẻ phấn khởi lôi kéo anh hỏi đông hỏi tây, nhưng bỗng nhiên sự im lặng của cô khiến cho anh thấy có chút không biết phải làm sao.

Nhìn ra được biểu tình của Tiêu Tiêu, vô cùng không tán thành với quan điểm của Trình Gia Dũng. Tiêu Tiêu lại bắt đầu biến thành người câm điếc, đối với câu hỏi của Trình Gia Dũng đưa ra, không phản ứng cũng không đáp lại.

Trình Gia Dũng đứng ở một bên lại hỏi một lần nữa, đối phương vẫn không phát biểu một câu quan điểm của bản thân, nóng nảy đến độ anh đấm một phát vào tường.

” Không nói thì dẹp đi”

Trình Gia Dũng nóng nảy đã mất đi tính nhẫn nại, lười cùng Tiêu Tiêu giằng co tiếp nữa, xoay người chuẩn bị về nhà.

Tiêu Tiêu lúc ấy đột nhiên lại đứng dậy, đưa lưng về phía Trình Gia Dũng nói một câu:” Các người nhầm người rồi, bạn trai của Châu Tiêu không có vấn đề gì cả!”

” Cô làm sao biết hắn ta không có vấn đề?”

Câu trả lời của Tiêu Tiêu gợi lên lòng hiếu kỳ của Trình Gia Dũng, anh đuổi theo muốn hỏi dò một chút nguyên nhân, nhưng bị Tiêu Tiêu lại lần nữa đóng sầm cho đứng ngoài cửa. Trình Gia Dũng nắm chặt hai tay, tức giận đến xì khói mũi.

Cô ấy chỉ là nhân viên xét nghiệm, lại không phải là cảnh sát, chưa từng đi sâu vào điều tra, cô ấy làm sao có thể biết ai mới không phải là hung thủ?

Chẳng qua chính là không chấp nhận chịu thua, đưa cho anh vấn đề khó mà thôi. Trình Gia Dũng lắc lư cái đầu, giơ tay lên khóe miệng, tự an ủi bản thân, không phải là cố ý chọc giận anh sao?

Tôi vẫn sẽ không tức giận!!!

Tiêu Tiêu cũng không phải là gây phiền toái cho Trình Gia Dũng, mặc dù cô cũng không rõ hung thủ giết hại hai nữ sinh là ai? Nhưng cô có thể khẳng định một điểm, bạn trai của Châu Tiêu – Trương Đào không có vấn đề. Bởi vì Châu Tiêu cuối cùng sẵn sàng ra ngoài ” gặp cô”, họ đã từng nói chuyện vài lần.

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc