CON DÂU KHÁT TÌNH - THỜI PHÂN

Gần đây Phùng Dao có thêm việc để làm, cô đi xem căn mặt tiền mà Phàn Tín nói, sau khi đập thông hai căn thì tầm nhìn vô cùng rộng rãi, vị trí cũng thuận lợi, nằm ở khu chất lượng cao, cô muốn mở một cửa hàng.

Đây cũng coi như nghề tay trái của cô, động lực lớn hơn áp lực, cô vô cùng hứng thú, mỗi ngày về nhà đều bận rộn lo chuyện cửa hàng mới.

Cô có nguồn hàng, nhưng vẫn phải nghiên cứu và lên kế hoạch kỹ lưỡng, cứ gặp vấn đề là sẽ đi hỏi Phàn Tín, hắn dứt khoát bảo cô mang máy tính đến phòng sách tầng 2.

Trong phòng sách, bàn làm việc rộng rãi chia đôi, mỗi người một nửa, dạo này Phàn Tín cũng đã quen mang việc về nhà.

Phùng Dao vẫn đang sắp xếp lại bản kế hoạch, cô gọi điện thoại cho đối tượng xem mắt lần trước là Tô Văn mời anh ta đi uống nước. Cô muốn nhanh chóng lấy được giấy phép, nói chuyện cũng rất khách sáo, gọi xong phát hiện Phàn Tín đang nhìn mình.

Nhìn ánh mắt hắn là biết đang nghĩ gì, người gì y như hũ giấm, cô lên tiếng trước: "Em chỉ nhờ anh ta giúp đỡ, không nói chuyện khác."

"Thật ra chuyện này em cũng có thể nhờ ba." Phàn Tín đặt bút xuống, uống một hớp trà.

"Chuyện nhỏ thôi mà." Hắn đã giúp cô rất nhiều, chút chuyện nhỏ này cũng không muốn phiền hắn nữa, chủ yếu hắn là kiểu người không đời nào giúp không công, cô nhớ đến hôm nọ bị hắn ** *** nhồi một đống tinh dịch thì lại nhũn cả chân.

Phàn Tín cũng không nói thêm gì, chỉ cảnh cáo: "Nhớ kỹ lời em nói trên giường, nên làm gì, không nên làm gì, em phải tự biết."

Ở trên giường cô nói lung tung rất nhiều, cô liếc sắc mặt hắn, phát hiện hắn thật sự là không yên tâm về cô.

Cô dịch người sang, dựa đầu lên vai hắn, tò mò hỏi: "Ba à, có phải ba tưởng ai em cũng quyến rũ không?"

Nghĩ rằng cô buông thả đến mức lúc nào cũng làm bậy được hả?

Phàn Tín ấn tượng quá mạnh đối với chuyện cô bao nuôi ba gã trai trẻ, hắn cúi đầu, nhìn gương mặt xinh đẹp, đổi cách nói: "Là do em quá hấp dẫn, ba sợ người khác dụ dỗ em."

Phùng Dao cười khẽ, hai chân cũng vắt lên đùi hắn, ngửa mặt hỏi: "Vậy có phải có lúc ba sẽ muốn nhốt em trong phòng, không cho ra ngoài không? Cũng không cho gặp ai hết."

Phàn Tín tỏ vẻ hứng thú, xoa bóp mặt cô: "Ba cũng muốn vậy, em thử không?"

Vẻ mặt hắn làm như thật, Phùng Dao bỗng thấy lành lạnh, cô đang mặc cái váy sát nách, ôm cánh tay đẩy hắn ra: "Thử gì chứ, không được."

Cô ngồi thẳng lại tiếp tục làm việc, Phàn Tín cười nhìn biểu cảm mất hứng của cô, phát hiện cô càng lúc càng được chiều mà sinh hư.

Trước đây cô còn tôn kính và dè chừng với người ba chồng này, giờ nói lơ là lơ luôn.

Nhưng hắn vẫn thấy vui vẻ, đúng là kỳ lạ.

- -----

Phùng Dao làm việc mệt rồi, nhìn thời gian thấy cũng sắp 10 giờ, làm mãi cũng chẳng xong ngay được nên tắt luôn máy tính nghỉ ngơi một lát.

Cô bê đĩa trái cây mà hai người vẫn chưa ăn, vai nhức mỏi, dứt khoát nằm lên đùi người đàn ông bên cạnh, vừa ăn vừa bấm điện thoại.

Phàn Tín vẫn đang bận rộn, tay tự động đỡ đầu cô chỉnh vị trí thoải mái, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn cô.

Sau khi mang thai, An Thiến Thiến cảm thấy buồn chán, cô ấy không đi làm, mấy hoạt động đông đúc, có rủi ro thì đều không tham gia, chán nản than thở với Phùng Dao.

Phùng Dao và cô ấy nhắn tin một hồi, lúc ngẩng đầu thì phát hiện Phàn Tín không biết đã bắt đầu mở cuộc họp video từ lúc nào. Hắn đeo tai nghe, bên kia đang nói gì đó, còn Phùng Dao nằm trên đùi hắn, trên màn hình chỉ lộ mặt và một phần cơ thể hắn.

Camera không quay trúng mình, Phùng Dao rất yên tâm, gõ chữ xong còn xấu xa chọc chọc cơ bụng người đàn ông.

Phàn Tín cảm giác ngứa ngáy, rũ mắt liếc nhìn cô, day nhẹ môi cô cảnh cáo.

Phùng Dao càng quá trớn hơn, đem quả nho vừa đưa đến bên miệng mình đút lên miệng hắn.

Camera vẫn đang mở, mấy người tham dự cuộc họp nhìn thấy một bàn tay phụ nữ giơ đến bên miệng sếp.

Có thể là không để ý, nhưng tóm lại là đút cho sếp ăn trái cây rất lộ liễu, còn sếp rõ ràng là cũng hơi ngạc nhiên, sau đó vẫn ăn trái cây, ấn bàn tay kia xuống, không nói bất kỳ lời thừa thãi nào.

Sếp hạnh phúc ghê, cũng không biết là ai.

Phùng Dao nghịch xong cũng chẳng màng người khác nghĩ sao, nhìn biểu cảm bình thản của người đàn ông thì thấy nhạt nhẽo, tiếp tục nhắn tin tán dóc.

Cho đến khi cuộc họp kết thúc, cô bị bế thẳng lên bàn.

"Làm gì vậy?" Cô giả vờ sợ hãi ôm ngực, cảnh đẹp dưới váy lộ ra bởi hành động thô lỗ của người đàn ông.

Phàn Tín ghé sát, cắn lên đôi môi căng mọng, đánh một phát cái mông bự, bắt đầu tính sổ: "Nghịch gì thế hả, em gieo tiếng xấu cho ba rồi."

Phùng Dao cười đẩy ngực hắn: "Ba vốn dĩ xấu xa mà."

Làm gì có người tốt nào lại làm thế này với con dâu.

Ánh mắt sâu thẳm của Phàn Tín nhìn chằm chằm cô, cũng không rảnh tranh luận, tách hai chân cô ra, vạt váy bị kéo lên trên, âm hộ quyến rũ cứ thế lộ ra.

Quần lót của Phùng Dao rất ít vải, là loại một mảnh mỏng dính, chẳng che nổi *** múp.

Phàn Tín kéo một bên quần lót xuống, nhìn rõ cái *** bào ngư xinh đẹp, tay phủ lên xoa mấy cái, hai ngón tay men theo miệng *** nhét vào trong.

"A..." Phùng Dao khẽ rên, cúi đầu nhìn thấy *** mình đang ngậm ngón tay hắn, cơ thể run nhẹ, hắn đang moi móc khiến nước *** tràn ra.

"Đĩ dâm, đang họp mà n*ng ***, có phải muốn ba ** *** đĩ của em không?" Phàn Tín đứng giữa hai chân cô, kéo cả dây váy xuống, nhìn dáng vẻ kiều diễm thất thủ của cô.

"Ừ hứ... không có..." Cô biện bạch cho bản thân, tình dục lại bị dẫn dụ, dạng chân muốn hắn nhanh lên: "Ba ơi... nhanh lên... bên trong ngứa rồi..."

Phàn Tín cong ngón tay moi móc điểm nhạy cảm bên trong, cúi người hôn vú bự, ba ngón tay ra vào *** múp: "n*ng *** rồi à? Vậy phải làm sao đây?"

Phùng Dao ngửa người ra sau, tiếng rên rỉ mê người: "Ba ơi... bên trong *** dâm ngứa quá, muốn ăn *** bự, muốn bị ** nát... a..."

Cô rên vô cùng đĩ, bị móc *** một lát đã lên đỉnh, vừa hét lên, thịt *** thít chặt, khi sắp phun nước thì Phàn Tín bất ngờ ngồi xổm xuống, há miệng ngậm lấy cái *** đầy nước.

"Ưm..." Cô thở dồn dập, tay cũng túm lấy đầu tóc người đàn ông đang vục mặt dưới háng mình.

Phàn Tín bú *** sột soạt, vừa mút vừa liếm, ngậm hột le vào miệng cọ mài, hút sạch nước chảy ra từ *** đỏ rồi mới chưa đã thèm đứng dậy: "Nước *** rót hết vào miệng rồi, sướng không?"

Phùng Dao khẽ ừm một tiếng, cùng hắn hôn môi, ưỡn bầu vú bự chủ động dâng hiến: "Ba ơi, về phòng ngủ đi." Cửa phòng sách còn chưa khóa.

"Ừ, về ** em thật đã." Phàn Tín bế cô lên, hai chân cô quấn ra sau lưng hắn, cái *** ướt nhẹp cọ xát bụng dưới hắn theo từng bước di chuyển, cô còn không an phận động đậy cái mông cọ mài như đói khát.

Phàn Tín cúi đầu là thấy được vùng bụng thấm đẫm nước, lúc đá cánh cửa phòng khách, hắn không nhịn được nói lời tục tĩu: "Cục cưng, *** em dâm thật, ướt nhẹp rồi này, đồ cũng bị em làm bẩn."

"Thấy ghét, mau về phòng đi." Phùng Dao quấn lấy cổ hắn thúc giục.

Giờ không còn sớm, Phàn Tín cũng không quá lo sẽ có người, hắn bế cô đi về phía trước, lúc sắp đến phòng ngủ thì bất ngờ nghe thấy tiếng bước chân.

Còn dì Trương đang đi lên lầu cũng nhìn thấy tư thế dâm loạn của hai cha con, hoảng sợ mở to mắt.

Đang buổi tối, một người quần áo không chỉnh tề, bộ ngực lộ ra, một người trắng trợn bế con dâu, còn nói mấy lời dâm tục xấu hổ. Dì Trương đứng đơ tại chỗ, bỗng suy nghĩ có phải mình ngủ mớ hay không.

Bình luận

Truyện đang đọc