CỰC PHẨM TÔNG SƯ

Chương 105

Diệp Phong chỉ là một tên nhà quê nghèo hèn, cho dù thành tích tốt, nhưng với thân phận của cậu ta thì cậu ta và Đổng Minh Nguyệt là người của hai thế giới khác nhau, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ khả năng thân thiết nào!

Đột nhiên, hai mắt Hoa Anh Kiệt sáng lên, dường như đã nghĩ tới điều gì đó…

Đúng rồi!

Chắc chắn tin tức Diệp Phong làm vỡ chai rượu Lafite năm 1982 truyền đến tai Đổng Minh Nguyệt.

Phải biết rằng, chai Lafite này là bảo vật của câu lạc bộ Thanh Đằng, không chỉ vô giá mà còn có ý nghĩa phi thường đối với những người yêu thích rượu vang đỏ!

Bị đập vỡ như vậy chẳng khác nào phí của trời.

Vì vậy, theo Hoa Anh Kiệt, có khả năng Đổng Minh Nguyệt tới để hỏi tội!

Nghĩ tới đây, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười nham hiểm.

Ban đầu, hắn chỉ muốn hung hăng sỉ nhục Diệp Phong, ra mặt thay Tô My.

Nhưng bây giờ, nếu Diệp Phong đắc tội với Đổng Minh Nguyệt, thì cũng tương đương với đắc tội Chiến Thiên Qua, cậu ta sẽ không còn chỗ dung thân ở Tô Hành.

Tuy nhiên, một giây sau, khi Hoa Anh Kiệt đang bình tĩnh đợi xem kịch hay, một cảnh tượng khó tin xuất hiện…

Đổng Minh Nguyệt đột nhiên khom người cúi đầu.

Một góc chín mươi độ!

Giống như một nô bộc hèn mọn gặp mặt chủ nhân của mình, buông bỏ sự kiêu ngạo và tôn nghiêm, hơn nữa bộ dạng như thể đó là chuyện hiển nhiên.

Bỗng chốc, cả sảnh tiệc đều chấn động!

Trong sảnh tiệc, Đổng Minh Nguyệt đứng trước mặt Diệp Phong, luôn duy trì tư thế cúi đầu.

Cảnh tượng này tạo thành cú đả kích thị giác chưa từng có với mọi người có mặt ở đây.

Giống như một tảng đá lớn đập vào mặt hồ phẳng lặng, dấy lên sóng gió lớn trong lòng bọn họ!

Phải biết rằng, Đổng Minh Nguyệt không phải giám đốc của câu lạc bộ bình thường, người chống lưng cho cô ấy là Chiến Thiên Qua – anh hùng thế giới ngầm của Tô Hành!

Toàn bộ thành phố Tô Hành, e rằng không có mấy người có thể khiến cô ấy hạ thấp thân phận, cúi người như vậy!

Nhưng bây giờ, trước mặt Diệp Phong, người tầm thường nhất trong sảnh tiệc, cô ấy lại cúi cái đầu cao quý của mình xuống, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Đột nhiên, tất cả đám con nhà giàu trong sảnh tiệc đều vươn cổ nhìn về phía Diệp Phong.

Tuy nhiên, một giây sau, Đổng Minh Nguyệt khẽ mở đôi môi đỏ, dùng giọng điệu cung kính dị thường nói với Diệp Phong:

“Ông chủ, cậu tới rồi! Sao không thông báo trước một tiếng cho tôi, Minh Nguyệt có thể sắp xếp cho cậu!”

“Ầm!”

Lời nói của Đổng Minh Nguyệt như sét đánh ngang tai mọi người, thậm chí còn đả kích cực mạnh, gần như làm đảo lộn thế giới quan của họ!

Đổng tử của mọi người đột nhiên co rút lại như kim châm, miệng há to như có thể nuốt cả một quả trứng gà, trên mặt đầy vẻ khó tin.

Bình luận

Truyện đang đọc